Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 222. Cầu Cứu

Chương 222. Cầu Cứu
Chỉ thấy toàn thân Tần Phong đã chất vật không chịu nổi, áo trắng trên người đã rách tung tóe, nhưng cả người lại giống như một thanh tuyệt thế bảo kiếm vô cùng sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng, mà thứ ngồi trên bờ vai hắn vẫn là con thỏ vô sỉ kia.
“Chẳng lẽ vừa rồi là Tần Phong chiến đấu sao!?”
Đồng tử của Hựu Dung bỗng nhiên co rụt lại, trong lòng hô to không có khả năng.
Loại thanh thế vừa rồi có uy năng không gì sánh được, làm sao nó có thể đến từ một người mới bước vào Nhập Đạo lục trọng, ít nhất cũng phải là một trận quyết đấu giữa cường giả Cảnh Giới Sinh Tử.
"Theo ta!"
Tần Phong ôm lấy Hựu Dung, xoay người chạy như bay.
"Uy, ngươi thả ta ra, nếu không ta sẽ la lên…”
Hựu Dung bị động tác của Tần Phong làm cho giật mình kêu lên, liều mạng giãy dụa muốn thoát khỏi nanh vuốt của Tần Phong.
Bởi vì ấn tượng đầu tiên của nàng đối với Tần Phong khi còn trong bí cảnh Côn Luân không được tốt lắm, cho nên hành vi lỗ mãng của Tần Phong lúc này không khỏi khiến nàng phải bổ não.
Hắn muốn!?
Nàng có cho hay không!?
Không cho, thì hắn sẽ làm gì!?
Phải chăng đây là nhân tính vặn vẹo, không có đạo đức!?
Nếu cho, thì nên làm gì!?
Nàng muốn hay không muốn!?
Không muốn thì sẽ mất sinh mệnh tươi đẹp, mà muốn thì về sau làm sao nàng dám đi gặp người khác!?
"An tĩnh chút!"
Tần Phong không nhịn được mà đưa tay ra, vỗ lên mông của Hựu Dung.
"Ngươi. . ."
Hựu Dung vừa thẹn vừa xấu hổ, chưa từng có người nào dám đổi xử với nàng như thế.
Là truyền nhân của Dược Thần cốc, từ nhỏ nàng đã được ưa ái, bất kể đại nhân vật nào trong toàn bộ Hoang Cổ, vừa nhìn thấy nàng thì đều tỏ ra khách khách khí khí.
Thế nhưng lần đầu tiên gặp Tần Phong, hắn không chỉ gọi nàng là vú em mà hiện tại lại còn dám khinh bạc nàng như vậy. Đây hoàn toàn là không đặt Dược Thần tương lai như nàng vào trong mắt.
“Ngươi ta cái gì, nhanh lên, giúp ta xem bọn hắn còn cứu chữa được không?”
Tần Phong không có thói quen nuông chiều những ngươi có mao bênh, cho nên trực tiếp ném nàng tới bên cạnh Thiên Quân, Vạn Mã.
"Thổ phỉ, ngươi chính là thổ phỉ! !"
Hựu Dung bị quăng ngã đến mông đau nhức, nàng mãnh liệt khiển trách phương thức mời đại phu không lễ phép này của Tần Phong.
Ầm!!
Tần Phong rút trường không kiếm thân ra khỏi vỏ, gác ở trên cổ Hựu Dung.
"Ha ha, là bản cô nương đùa với ngươi!"
Hựu Dung lập tức thay đổi khuôn mặt tươi cười, vội vàng lấy ra ngân châm.
“Đinh, chúc mừng túc chủ uy hiếp tình nhân được định sẵn của thiên tuyển chi tử, thu hoạch được 5 vạn điểm phản diện!”
"Quả nhiên là như vậy!”
Tần Phong liếc mắt nhìn về phía Lâm Tam đang chữa thương ở cách đó không xa, càng xem càng cảm thấy hai người bọn họ không thích hợp.
Lúc này ——
Mấy trăm tên đệ tử của Tần gia lại vô cùng bất hạnh, bị truyền tống đến lãnh thổ của Âm Nguyệt hoàng triều.
Hơn nữa còn tình cờ rơi vào phạm vi của thế lực gọi là Kim Ưng tông, vừa mới bị truyền tống tới thì đã bị đệ tử của Kim Ưng tông phát hiện.
“Nhanh lên bắt bọn hắn, không thể để cho bọn hắn chạy, đã có đệ tử trở về báo tin, trưởng lão lập tức tới ngay!"
Mấy ngàn tên đệ tử chân đạp phi kiếm, nhanh chóng bao vây lấy đám đệ tử Tần gia, bọn hắn ùn ùn chạy ra từ bốn phương tám hướng.
"Tại sao lại nhiều người như vậy!?”
Đám đệ tử Tần gia giơ tay chém xuống, giống như không thể giết hết kẻ địch.
Tần Mộc Tuyết vội vàng nói: "Kim Ưng tông là thế lực hạng hai của Âm Nguyệt hoàng triều, trong môn phái có mấy ngàn đệ tử Thiên Tông cảnh, về phần nhập đạo cũng phải hơn mấy vạn người.”
"Mấy ngàn Thiên Tông, mấy vạn Nhập Đạo!!"
Đám đệ tử Tần gia đều giật giật khóe mắt, biết rõ đã gặp phải phiền toái lớn.
Bây giờ hành tung của bọn hắn đã lộ ra ánh sáng, tiếp theo sẽ phải đối mặt với màn tấn công mãnh liệt của Kim Ưng tông, nhất định phải tranh thủ trước khi lão tổ Tần gia chạy đến đây.
Coi như sau đó lão tổ Tần gia nổi giận, Kim Ưng tông cũng sẽ không cảm thấy sợ hãi.
Bởi vì Lục Đạo Đế Quân sẽ không cho phép Tần gia Đại Hạ làm loạn trên địa bàn Âm Nguyệt hoàng triều, chỉ cần Tần gia có dũng khí ra tay với Kim Ưng tông thì Lục Đạo Đế Quân sẽ dẫn đầu cao thủ, khiến cho bọn hắn có đến mà không có về.
"Giết, giết, giết!!"
Đệ tử Kim Ưng tông chém giết đến đẫm máu, bao vây gắt gao nhóm đệ tử của Tần gia.
"Hiện tại chỉ có thể dựa vào chính mình!"
Đệ tử Tần gia biết đây chính là thời khắc sinh tử, tất cả đều nhao nhao lên ra đồ vật mà lão tổ Tần gia đã chuẩn bị cho bọn hắn.
Chỉ thấy bọn hắn ném ra những tấm bùa vàng mực đỏ, còn có đan dược như những viên thạch đậu, liều mạng ném về phía đối phương.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ điếc tai liên tục vang lên, đòn tấn công khiến hư không chấn động.
Dù Tần gia chỉ có mấy trăm người, coi như trang bị mạnh hơn, thì trên địa bàn của người ta, cứ mỗi một đệ tử Kim Ưng tông ngã xuống, lập tức sẽ có mười đệ tử Kim Ưng tông tiến lên bổ sung, căn bản không cho bọn hắn có cơ hội phá vòng vây.
"Phóng tín hiệu cầu cứu!!"
Tần Mộc Tuyết nóng nảy lớn tiếng la lên.
Với tình huống hiện tại, muốn giết ra khỏi trùng vây thì rõ ràng là điều không thể, cho nên bọn hắn chỉ có thể ký thác lên những người thân cận với Tần gia ở khu vực xung quanh, ví dụ như những lão quái vật đang tìm đồ đệ của mình.
Đùm!!
Một xuyên vân tiễn bắn về phía bầu trời, hiện lên chữ Tần to đùng.
Cách đó không xa ——
Tần Hạo đang cảm thấy vô cùng đau đầu, mà đi theo phía sau chính là Bách Vạn, Đại Quân.
Kể từ khi buông tha hai gia hỏa này thì bọn hắn liền mặt dày mày dạn đi theo y, nói cái gì cũng muốn nhận y làm lão đại.
"Cái đó là. . ."
Sắc mặt của Tần Hạo đột nhiên biến đổi, thấy được tín hiệu cầu cứu của Tần gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận