Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 692 - Ba sở thích lớn



Chương 692 - Ba sở thích lớn




Lúc này...
Ở phía sau đám người Tần Phong, Nguyệt Hi và đám dân bản xứ cũng đi theo.
Các nàng đúng như Mộc Tú tính toán, là hậu duệ hoàng tộc của Đại Yến tiền triều.
Năm đó tiền triều Đại Yên bởi vì Long Ngạo Thiên nổi giận vì hồng nhan nên mới rơi vào cảnh diệt vong, bắt đầu một hồi giết chóc đẫm máu nhằm vào Hoàng tộc Đại Yến.
Cuối cùng chỉ có tổ tiên của các nàng tránh thoát trận giết chóc kia, căn cứ chỉ dẫn đi tới Long Môn hạp cốc tìm kiếm bảo tàng hoàng tộc.
Chỉ tiếc không có bảo tàng đồ, không cách nào tìm được vị trí bảo tàng.
Cuối cùng chỉ có thể đem tin tức về bảo tàng phát tán đi, một bên ngụy trang thành hộ vệ kiếm tiền, một bên tìm kiếm từng tấc đất của Long Môn Hạp Cốc, cũng là chờ đám người tìm được hết các tấm bản đồ.
"Công chúa, bọn họ muốn vào Hắc Phong Khẩu!"
Sắc mặt một gã hán tử lập tức ngưng trọng lại.
Căn cứ vào kinh nghiệm sinh sống nhiều năm của bọn họ ở địa phương, nơi nguy hiểm nhất trong hẻm núi Long Môn chính là Hắc Phong Khẩu, bên trong quanh năm có một luồng tà phong.
Bất kể là người, hay là yêu, chỉ cần bị gió thổi tới, sẽ bị một cỗ tà khí xâm lấn.
Nhẹ thì tà khí nhập thể, thần trí không rõ!
Nặng thì vèo vèo một tiếng, cha mẹ nuôi không công!
“Đám người này lại dám vào Hắc Phong Khẩu!”
Nguyệt Hi trong lòng cũng cả kinh, lấy lại bình tĩnh nói: "Có tra được lai lịch của Phương Trường hay không!?”
Có người trả lời: "Hồi công chúa, theo người ra ngoài trở về nói, ở hoàng triều Đại Hạ có người tên là Phương Trường, không chỉ là môn sinh thiên tử, mà còn là tâm phúc của tiên đế Đại Hạ.”
“Môn sinh thiên tử? Tâm phúc của tiên đế Đại Hạ!?”
Nguyệt Hi khẽ nhíu mày, lẩm bẩm nói: "Nói cách khác, sau lưng người này là Hoàng triều Đại Hạ, mà lấy thể thượng khủng bố của Hoàng triều Đại Hạ, rất có thể thu thập đủ tàng bảo đồ.”
Đối phương lại tiếp tục nói: "Còn nói mệnh cách của Phương Trường rất đặc thù, gọi là Lục Vị Đế Vương, chỉ cần ngày sau Phương trường là có thể sinh ra sáu vị đại đế.”
“Sáu vị đế vương chơi!?"
Nguyệt Hi nghe xong cũng sửng sốt, không nghĩ tới còn có loại mệnh cách này.
Tuy nhiên không có lửa thì sao có khói, chưa chắc không có nguyên nhân, vạn nhất là thật, vậy Đại Yến các nàng chẳng phải rất nhanh có thể quang phục!?”
Lại có người nói: "Công chúa, theo người ra ngoài trở về nói, gần đây có một người tên là Diệp Thần tự xưng là hậu duệ hoàng tộc Đại Yến, là chiến thần của pháo đài Bắc Cương.”
“Chiến thần của pháo đài Bắc Cương!”
Sắc mặt Nguyệt Hi trong nháy mắt liền lạnh xuống.
Đối với việc hoàng tộc Đại Yến còn sống sót hay không thì nàng không biết, nhưng với thân phận chiến thần Bắc Cương của Diệp Thần thì nàng và đối phương đã đứng ở thế đối lập.
Tại thời điểm này -
Trong một ngôi làng nhỏ yên tĩnh.
Diệp Thần toàn thân quấn băng gạc, sắc mặt tái nhợt không có huyết sắc.
Tuy rằng hắn sử dụng Hóa Huyết Thuấn Di nhặt về một cái mạng chó từ trong tay Tiên nhân thượng giới, nhưng thân thể lại bị thương rất nghiêm trọng, đã đến mức mệnh treo một đường.
Tuy nhiên cũng may mạng hắn không tuyệt, được một tiểu cô nương trong thôn nhặt về.
"Chuyện gì xảy ra!?"
Diệp Thần đột nhiên ôm ngực, cảm nhận được một trận phiền não.
Thật giống như một hồi cơ duyên vốn nên thuộc về hắn, lại bị người khác nhớ thương, muốn thừa dịp hắn trọng thương không cách nào nhúc nhích, đem cơ duyên vốn nên thuộc về hắn, cướp đi.
"Diệp đại ca, ngươi lại thấy đau sao!?"
Một tiểu cô nương thẹn thùng vội vàng tiến lên, mở miệng hỏi Diệp Thần có không thoải mái hay không.
“Tiểu Nhu, ta không sao!”
Tâm tình phiền não của Diệp Thần tiêu tán trong nháy mắt, lộ ra một tia ôn nhu mỉm cười.
Như thể đối phương có thể trị liệu tất cả đau đớn của mình, cũng làm cho hắn một lần nữa tin rằng thứ được gọi là tình yêu.
Đúng lúc này ——
Một trận gà bay chó sủa, khóc cha kêu mẹ phá vỡ sự yên tĩnh của ngôi làng nhỏ.
Chỉ thấy một đám đệ tử Thiên Ma tông xông vào thôn, nhìn thấy nam tử liền giết, nhìn thấy nữ nhân liền cướp, còn có tiểu hài tử thì được mang về bồi dưỡng thành đệ tử Ma Giáo.
“Diệp đại ca, đi nhanh!”
Tiểu Nhu lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, đỡ Diệp Thần chuẩn bị rời đi.
"Ai da, loại thôn trang nhỏ xa xôi này, cư nhiên có muội tử xinh đẹp như thế!"
Đệ tử Thiên Ma Tông lộ ra vẻ mặt dâm tiếu nhào về phía Tiểu Nhu, hoàn toàn không ý thức được mình đang gặp nguy hiểm.
"A..."
Tiểu Nhu hoảng sợ nhắm mắt lại, phát ra tiếng thét chói tai.
Ù! Ù!
Một tiếng thương đột nhiên vang lên, đè xuống tiếng ồn ào bốn phía.
Chỉ thấy Diệp Thần lập tức biến thân thành chiến thần Bắc Cương, thương xuất như rồng đâm chết đối phương, theo hàn mang không ngừng điểm ra, từng gã đệ tử Thiên Ma tông ngã xuống vũng máu.
“Có cao thủ, mau lui!”
Những người khác mắt thấy không địch lại Diệp Thần, quyết đoán rút khỏi tiểu thôn trang.
"Phốc!!"
Sau khi Diệp Thần xác nhận đối phương đi, rốt cuộc chống đỡ không nổi, phun ra một ngụm máu tươi rồi hôn mê bất tỉnh.
"Diệp đại ca!!"
Tiểu Nhu sốt ruột xông lên, phát hiện thương thế của Diệp Thần lại thêm nặng.
Ngay khi mọi người vây quanh, quan tâm Diệp Thần.
Ngoài thôn trang, một gốc cây đại thụ đột nhiên xuất hiện một thân ảnh, chính là Thanh Thiên do Tần Phong phái tới nhìn chằm chằm Thiên Ma tông.
Kết quả thật sự không ngoài dự liệu của Tần Phong, theo manh mối này, bọn họ thành công phát hiện chỗ ẩn thân của Diệp Thần.
“Nghe nói ngay cả con lừa trọc Tam Lộng kia cũng có thần khí!”
Thanh Thiên như có điều suy nghĩ nhìn về phía Tiểu Nhu đang lo lắng đứng bên cạnh Diệp Thần.
Nhớ tới Mộc Tú đã từng nói qua, Tần Phong ngoại trừ có tư thế kiêu hùng ra, còn có ba sở thích lớn, sủng Lâm Tam, vợ người ta, đánh đệ đệ...



Bạn cần đăng nhập để bình luận