Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 813 - Không hổ là Tần gia



Chương 813 - Không hổ là Tần gia




Lúc này ——
Trong hoàng cung đại hạ.
"Tần Phong, vì sao ngươi không chết, vì sao không chết!!"
"Tần Phong, ngươi để cho trẫm lần thứ hai trở thành trò cười, trẫm nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn!!"
Tân đế Đại Hạ chật vật chạy về, đang giận dữ ném đồ vật phát tiết lửa giận.
"Chúng ta sẽ không có việc gì chứ!?"
Trần Tổ ở bên ngoài cung điện vẻ mặt lo lắng.
Hiện tại Tân Đế Đại Hạ phát hiện Tần Phong còn sống, chẳng khác nào nói cho hắn biết tất cả đều là giả.
Suy đoán của Nhị Nguyệt tiên sinh năm đó rất có thể là chính xác, cũng có nghĩa là bọn họ có thể lại bị đánh vào phòng giam.
Hơn nữa không giống như lần trước nhân tài điêu linh, Tân Đế Đại Hạ lúc rối rắm liệu có muốn trảm luôn hay không.
Lúc này hoàng triều Đại Hạ có tám vị đế cấp cường giả tọa trấn, lấy tân đế Đại Hạ thà rằng giết nhầm, chứ không bỏ sót, nhất định sẽ chém bọn họ.
“Không cần sợ hãi!”
Quang Thiên bình tĩnh nói: "Đợi lát nữa nếu tên ngốc này phản ứng lại, chúng ta liền quỳ gối trước mặt hắn biểu lộ lòng trung thành, ngươi cũng nhân cơ hội nhận hắn làm cha nuôi biết không?!”
“Nhận cha nuôi!?”
Sắc mặt Trần Tổ nhất thời tối sầm, tỏ vẻ mình muốn mặt mũi.
“Đây là nguyên nhân vì sao ngươi đến thời gian dài như vậy, vẫn chỉ là một người nhàn rỗi, không cách nào đạt được binh quyền!”
Quang Thiên kiên nhẫn dạy: "Nam nhi dưới gối có vàng không sai, nhưng ngươi không quỳ xuống làm sao biến nó thành hiện thực đây? Xuất thân bần hàn không phải sỉ nhục, có thể khuất phục co được dãn được mới là trượng phu. . ."
“Có đạo lý!”
Trần tổ sững sờ tại chỗ, trong lúc nhất thời lại không nói nên lời.
Đồng thời, hắn cũng hiểu rõ vì sao ở Âm Nguyệt Hoàng triều lăn lộn không lại Tần Phong, đến Đại Hạ Hoàng triều cũng không lăn nổi Quang thiên, thì ra là hắn không cầm tiết tháo để đi biểu hiện.
“Đạo lý cái rắm!”
Đông Phương nương nương vặn vẹo eo nhỏ đi tới, tỏ vẻ không dám đồng ý đối với lời nói của Quang Thiên.
Từ sau khi bọn họ thông qua Phương Trường, vận mệnh liền xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nói cách khác bọn họ chỉ cần một ngày không đột phá thành đại đế, như vậy sẽ vĩnh viễn không tồn tại nguy hiểm đến tính mạng.
“Là ngươi cái gì cũng không hiểu mới đúng!”
Quang Thiên lạnh lùng hừ một tiếng nói: "Sau này chủ công được thiên hạ, nói chính là nhân tình thế cố, cho dù đại đế tới cũng phải học được kính rượu, hắn ngay cả quỳ cũng không muốn quỳ, loại người này bồi dưỡng có giá trị gì a!?”
“Có đạo lý!”
Trần tổ tỉ mỉ cân nhắc, chuẩn bị về nhà học kính rượu trước.
Ngay khi Quang Thiên cùng Đông Phương nương nương tranh bá không ngớt, muốn quyết đấu thư hùng, trong cung điện đột nhiên an tĩnh lại, giống như Tân Đế Đại Hạ tỉnh táo lại bắt đầu suy nghĩ nhân sinh.
"Đến lúc chúng ta biểu diễn rồi!"
Quang Thiên cùng Đông Phương nương nương rất nhanh ăn ý nhìn nhau một cái, đem quần áo cùng tóc của đối phương làm lộn xộn, sau đó một giây nhập diễn, vẻ mặt sốt ruột vọt vào trong cung điện.
"Bệ hạ, ngài không chết, phải không? Đúng là dọa chết thần thiếp!”
“Là thần vô dụng, để bệ hạ chịu đại nhục như vậy, thần tội đáng chết vạn lần!”
“Bệ hạ, ngài cũng không nên dọa thần thiếp, thần thiếp không có bệ hạ thì sống không nổi!”
"......"
Trần Tổ trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người, bị diễn xuất của bọn họ hoàn toàn làm cho sợ ngây người.
Nó được gọi là gì??
Trung thần cùng Hiền phi!
Bên cạnh có trung thần cùng hiền phi như vậy, lo gì hoàng triều Đại Hạ không thể huy hoàng!?
Lúc này ——
Thục Đạo Sơn, Bạch Vân Quan.
Đám người Mộc Tú cũng trợn mắt há hốc mồm, bị thao tác tao nhã của Tần Phong làm cho kinh hãi.
Hắn tuyệt đối là hiểu nhân tình thế cố, chỉ cần cho hắn chút cơ hội, hắn liền lập tức thuận cột trèo lên trên.
Mặc kệ thái độ của đối phương là gì, hắn uống một hơi cạn sạch, tỏ vẻ lời nói đều ở trong rượu.
"Hắc hắc..."
Tử bào lão đạo đột nhiên cười nói: "Không hổ là Tần gia, quả nhiên là nhất mạch tương thừa, ngươi có phải đợi lát nữa muốn lão đạo cho ngươi một lễ vật gặp mặt hay không!?”
“Tiền bối là người hiểu quy củ!”
Tần Phong không hề lúng túng vì bị vạch trần, không cần mặt mà chờ đối phương móc ra lễ vật gặp mặt.
“Đáng tiếc lão đạo sớm đã nhìn thấu hồng trần, thân không có trường vật!”
Tử bào lão đạo cười nói: "Nếu ngươi thật sự muốn, lão đạo có thể truyền cho ngươi mấy tay đạo thuật lợi hại, phối hợp với những tâm cảnh đạo gia ngươi lĩnh ngộ, không quá mười năm nhất định sẽ trở thành nhân vật đứng đầu ba ngàn đạo môn.”
“Đạo thuật!?"
Tần Phong lắc đầu nói: "Ta có một môn thần cấp Tam Sơn phù lục đại viên mãn đã đủ dùng, bắt quỷ ta có Nam Minh Ly Hỏa, bắt yêu tam muội thần hỏa.”
“Mẹ kiếp!”
Tử bào lão đạo nhịn không được chửi thề, thiếu chút nữa liền nghe đến nhồi máu cơ tim.
Tuy rằng khi ông ta thần du Thái Hư đi Thái Bạch Tiên Sơn, ở chỗ Nhàn Vân Tử nghe rất nhiều tin tức về Tần Phong, nhưng khi chính mắt nhìn thấy vẫn là bị dọa.
"Tam Muội thần hỏa!?"
Ngọc Tuyết ở một bên g không khỏi run lên, ánh mắt nhìn Tần Phong tràn đầy hoảng sợ.
Không khác những vật âm tà kia gặp phải Nam Minh Ly Hỏa, yêu tộc các nàng gặp phải Tam Muội chân hỏa cũng là nước muối điểm đậu hũ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Trừ phi là dùng chân thủy, càn khôn ngọc lộ, tứ hải chi thủy, nếu không một khi dính vào thì phải chết không thể nghi ngờ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận