Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1191 - Thành chủ Thiên Tâm



Chương 1191 - Thành chủ Thiên Tâm




"Ừm!?"
Lâm Uyên cũng không khỏi nhìn Lâm Hào một cái.
Vốn tưởng rằng Lâm gia đều là một đám ngu xuẩn, ánh mắt thiển cận, nhưng Lâm Hào lại hoàn toàn khác với Lâm gia lão tổ do do dự dự, ánh mắt của ông ta từ đầu đến cuối đều vô cùng kiên định, tuyệt đối là thật tâm ủng hộ hắn.
“Lâm thành chủ!”
Lâm gia lão tổ rốt cục lộ ra tươi cười, trái tim treo lơ lửng nhiều ngày cũng đã được thả xuống.
Mặc dù hiện tại Thiên Tâm chi thành đã thất bại, nhưng có một vị lão thành chủ sớm đã đột phá cảnh giới đại đế, cùng với mấy vạn đại quân tinh nhuệ của thành Thiên Tâm.
Điều này sẽ làm giảm một phần áp lực cho bọn họ!
"Dựa vào cái gì không thể giao ra!?"
Có người nhịn không được lớn tiếng kêu lên: "Bảo bối của Lâm Uyên thì có quan hệ gì với đám người chúng ta, dựa vào cái gì muốn ta phải dâng tính mạng cho hắn!?”
"Đúng vậy!!"
Những đệ tử Lâm gia khác nhao nhao hưởng ứng: "Chúng ta yếu, nhưng không phải ngu ngốc, dựa vào cái gì để cho chúng ta dâng tánh mạng ra, đổi lấy vinh hoa phú quý cho các ngươi!?”
"Im lặng!!”
Lâm gia chủ nghiêm mặt, quát lớn, dù sao gã cũng muốn thể hiện uy nghiêm gia chủ trước mặt Lâm Hào.
Tuy nhiên Tần đạo đã sắp xếp cho Thanh Thiên, đem thành viên Hắc Băng Đài trà trộn vào Lâm gia, chẳng những không có trấn áp hiện trường, ngược lại toát ra rất nhiều tiết tấu đau đầu.
“Là nhi tử của ngươi, ngươi đương nhiên nói như vậy!”
"Chúng ta không phải là đồ ngốc, kiên quyết không làm trâu ngựa!"
“CMN, ngươi bớt lừa gạt lão tử, lão tử đây sẽ không liều mạng cho các ngươi.”
"Nếu không chúng ta thay đổi, ngươi đi liều mạng, sau đó ta giả nhân giả nghĩa khóc hai tiếng, sau đó tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục múa!?”
"Bình thường hút máu của chúng ta còn chưa đủ, hiện tại lại còn muốn lấy mạng của chúng ta!”
“.........”
Dưới sự kích động của đám dẫn đầu gây chuyện, giá trị phẫn nộ của Lâm gia đã được kéo đầy.
"Các ngươi..."
Sắc mặt của Lâm gia chủ rất khó coi.
Vốn định đánh uy trước mặt Lâm Hào, nhưng không ngờ lại trực tiếp khiến đám người này tức giận, làm giảm thanh vọng gia chủ của mình đi rất nhiều.
“Đến lúc ta biểu diễn!”
Lâm Hào mừng thầm trong lòng, lạnh lùng quát: “CMN, im lặng hết cho ta!”
"Ừm!?"
Đệ tử Lâm gia lập tức run rẩy, giống như bị chấn nhiếp đến không dám lên tiếng nữa.
Bộp!!
Lâm Hào đi tới trước mặt một gã gây chuyện, giơ tay tát xuống.
"Ngươi..."
Tên kia lập tức nổi giận, muốn động thủ phản kịch.
Tuy nhiên đối mặt với ánh mắt sắc bén của Lâm Hào, thì vẫn lựa chọn rộng lượng tha thứ cho đối phương.
“Ta nói cho ngươi biết!”
Lâm Hào dùng ngôn ngữ sắc bén, nói: "Loại người như ngươi một không cống hiến cho gia tộc, hai là không có tư chất nghịch thiên gì, ba không có bản lĩnh, đối với gia tộc chính là ốc vít thời bình, pháo hôi thời chiến, có tư cách gì bàn điều kiện với gia tộc!?”
Ba!!
Không cho đối phương có cơ hội mở miệng nói chuyện, Lâm Hào lại ra tay tát thêm một cái.
“Đừng trách ta nói chuyện không dễ nghe!”
Lâm Hào lạnh lùng quát: "Các ngươi một bên cầu gia tộc bảo hộ, một bên lại đập nồi của gia tộc, chưa bao giờ nghĩ tới cống hiến chính mình vì gia tộc, quả thực chính là một đám tiểu nhân ích kỷ tư lợi!?”
"Chúng ta ích kỷ!?"
Tên kia lập tức nhịn không được, châm chọc nói: "Chúng ta cũng muốn cống hiến cho gia tộc, nhưng các ngươi thu lại công pháp lợi hại nhất của gia tộc, còn lấy đi đại bộ phận tài nguyên gia tộc, hiện tại không chỉ muốn chúng ta bán mạng, còn muốn chúng ta cảm kích các ngươi, ta chưa từng thấy qua người mặt dày vô sỉ như vậy.”
Ba!!
Người vừa nói xong thì lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Chỉ thấy Lâm Hào nghĩ không ra biện pháp giải quyết vấn đề, trực tiếp một chưởng giải quyết người xảy ra vấn đề, dọa các đệ tử Lâm gia khác cũng không dám nhiều lời nữa.
Lúc này——
Hóa thân của Tần Phong đang ẩn núp cách đó không xa, bên người còn đi theo ba người Mộc Tú, Nhâm Hoàn, Tam Lộng đại sư.
"Thấy chưa!?"
Tần Phong nhịn không được mở miệng nói: "Người chiếm được tiện nghi sẽ không lộ diện, còn giả mù sa mưa khuyên người bụng lớn, sau khi sự tình bại lộ thì trực tiếp giết người diệt khẩu, không phải lão bản nào cũng đều họ Tần, các ngươi có thể đi theo Tần lão bản đã là phúc khí tám đời tu luyện!”
“A, đúng, đúng, đúng!”
Đám người Mộc Tú vội vàng che giấu lương tâm, điên cuồng gật đầu phối hợp với biểu diễn của Tần Phong.
“Bệ hạ!”
Tam Lộng đại sư chịu không nổi lương tâm khiển trách, vội vàng xoay đề tài, nói: "Ngài muốn đối phó với Phương Trường và Lâm gia thì chỉ cần phân phó một tiếng là được, gì phải tự mình chạy tới đây!?”
“Không tự mình đến là không được!”
Tần Phong lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ rồi thở dài một tiếng.
Hắn nhớ rõ có một chủng tộc mưu đồ vạn năm, mắt thấy thành công đang ở trước mắt, kết quả chính là bởi vì tầng tầng thuê ngoài, dẫn đến bị thiên tuyển chi tử hái được thành quả thắng lợi.
Vì vậy, hắn phải rút ra bài học và kiên quyết không sử dụng nghiệp vụ thuê bên ngoài.
Lúc này——
Lâm gia lão tổ có chút xuất thần nhìn thi thể trên mặt đất, không nghĩ tới Lâm Hào dám giết đệ tử Lâm gia ở ngay trước mặt mình.
“Sát phạt quyết đoán!”
Lâm gia chủ biết Lâm Hào thích hợp làm gia chủ hơn gã, thế là chủ động tiến lên chắp tay nói: "Lâm thành chủ, ngươi vừa rồi không cho khuyển tử giao ra bảo vật, đây là đã nghĩ kỹ sách ứng đối với Tần Hoàng!?”
“Kế sách ứng đối rất đơn giản, chính là đánh bại Phương Trường!”
Lâm Hào nhìn quanh một vòng, vẻ mặt tự tin, nói: "Đại Tần do Tần Hoàng sáng lập là khoáng cổ thước kim, nhưng đồng thời cũng trói buộc hắn lại, nếu hắn không muốn để cho con thuyền Đại Tần này chìm xuống, thì không thể không dựa theo quy tắc mà chơi trò chơi.”
“Lời này của ngươi có đạo lý!”
Lâm gia lão tổ gật gật đầu, lại chuyển đề tài nói: "Nhưng mọi người đều biết, Tần Hoàng cái gì cũng muốn, nhưng duy chỉ có không muốn mặt, nếu như chúng ta tuân theo ý chỉ của Tần Hoàng tiêu diệt Phương Trương, nhưng hắn vẫn như cũ không buông tha Lâm gia chúng ta thì nên làm cái gì bây giờ!?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận