Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 256. Đêm Trăng Tròn, Trên Đỉnh Tử Cấm

Chương 256. Đêm Trăng Tròn, Trên Đỉnh Tử Cấm
Hiện tại bọn hắn bức Lâm Tam đến trình độ này, nếu như tương lai hắn đột phá đến cực hạn, sau đó quay trở lại báo thù thì chẳng phải toi mạng sao.
Đế Tú vẫn mạnh miệng nói: "Coi như Lâm Tam tiến vào Tạo Hóa chi địa, cũng sẽ bị đồ nhi Tần Phong ta đặt ở dưới chân!”
Thần Tú nhìn Lâm Tam đang khôi phục lại một chút nguyên khí, bình thản nói: “Lâm Tam sẽ ở Tạo Hóa chi địa tu luyện ba năm, phải hay không phải, ba năm sau chúng ta sẽ thấy.”
"Ngọa tào, hạ chiến thư!"
Đám người đều thoáng giật mình, không hiểu sao lại bắt đầu mong đợi.
Một Đế Tú theo chủ nghĩa hoàn mỹ, một Thần Tú xem thường tất cả!
Một đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ, một đệ nhất kiếm trăm năm sau!
Một tam thánh tử của Âm Nguyệt hoàng triều, một truyền nhân của Tạo Hóa Tiên cảnh!
Một kiếm đạo thần thông, một thần khí hộ thể.
Cho dù nhìn từ góc độ nào thì cũng chính là một trận đấu kiếm đặc sắc.
"Cái này. . ."
Đế Tú đột nhiên có chút lo lắng.
Hắn hiểu rõ Thần Tú, quả thật có thể hóa mục nát thành thần kỳ, huống chi Lâm Tam vốn là tuyệt thế thiên kiêu khó gặp, lại trải qua ba năm tu luyện thì tuyệt đối có thể lên mấy tầng mây.
Trái lại Tần Phong chỉ qua mấy tháng đã đột phá đến Nhập Đạo bát trọng, ai cũng không biết rõ căn cơ của hắn đã bị phế bỏ hay chưa.
"Tốt, ba năm sau, đêm trăng tròn, trên đỉnh Tử Cấm!”
Tần Phong trực tiếp thốt ra.
Hắn không biết rõ thế giới này có đỉnh Tử Cấm hay không, chỉ biết là đấu kiếm, phối hợp với 1, 2, 3, 4,5, 6, 7, 8, chữ cái to này thì trông vô cùng có khí thế.
“Đỉnh Tử Cấm!!”
Đám người trong toàn trường lập tức kinh hô một tiếng, phát hiện Tần Phong đúng là gan to bằng trời.
Hoang Cổ đúng là có đỉnh Tử Cấm, đó chính là hoàng cung của hoàng triều Đại Hạ.
Nhưng vấn đề là, một tên phản đồ của Tần gia, tội phạm truy nã hàng đầu của hoàng triều Đại Hạ, thế mà lại trắng trợn chạy tới nóc nhà người ta để đấu kiếm, làm như vậy có phải quá coi thường hoàng triều Đại Hạ hay không…
"Đêm trăng tròn, đỉnh Tử Cấm!”
Hựu Dung có chút thất thần mà nhìn về phía Tần Phong bá khí, trong đầu không khỏi nổi lên một trận cuồng phong.
Thánh tử ma đạo cao lãnh bá đạo vs truyền nhân chính đạo một thân chính khí.
Lần đầu đi ra giang hồ, cùng chung chí hướng, kề vai chiến đấu, song kiếm hợp bích, nhưng không thể chống lại mệnh lệnh của sư phụ, rút kiếm đối mặt, đúng là tạo hóa trêu ngươi.
"Rất đẹp trai!!"
Điềm Điềm mắt đầy đào tâm ôm lấy cánh tay Tần Phong, quả nhiên là bị mê hoặc bởi sự bá đạo của Tần Phong.
“Ta muốn chém chết Tần Phong!!”
Mạc Đao đứng ở bên ngoài nhìn thấy thì đã muốn phát điên, gã giơ đại đao, muốn liều mạng với Tần Phong.
"Thiếu tộc trưởng tỉnh táo, tỉnh táo a!!"
Chuẩn Yến Vân Thập Bát kỵ vội vàng ngăn Mạc Đao lại, kiên quyết không cho phép gã quang minh chính đại đi chặt đầu người.
"Không phải chứ? Đỉnh Tử Cấm lại là hoàng triều Đại Hạ!?”
Sau khi nghe được tiếng nghị luận ở xung quanh, Tần Phong lập tức hối hận đến mức muốn tát cho mình một bạt tai.
Bảy năm qua ta chỉ tiếp xúc với các tiểu tỷ tỷ ở Nguyệt Thần cung, chút kiến thức cơ bản này cũng không rõ, hiện tại nói ra lời khoác lác cũng không biết có thể thay đổi được hay không.
Thật ra trong lòng hắn rất muốn quyết đấu một trận với Lâm Tam, mặc dù lần trước hai người từng đánh nhau một trận khi tranh đoạt đạo quả, nhưng khi đó hoàn cảnh quá mức hỗn loạn, cho nên không thể tập trung quyết đấu kiếm.
"Lấy hoàn cảnh không làm tốt lấy cớ, vậy hẳn là có thể thay đổi địa điểm đúng không!?”
Tần Phong tự lẩm bẩm, cảm thấy hẳn là không có vấn đề gì.
"Tốt, ba năm sau, đêm trăng tròn, trên đỉnh Tử Cấm!”
Thần Tú không hề cho Tần Phong có cơ hội thay đổi, trực tiếp giải quyết dứt khoát, bên trong ánh mắt cũng không che giấu sự tán thường của mình khi nhìn về Tần Phong, cảm thấy Tần Phong vô cùng hợp khẩu vị gã.
Có cùng thiên phú vô song, trấn áp đương đại, xem thường tất cả.
Đáng tiếc hai người trước đó không có gặp mặt, nếu không gã nhất định thu Tần Phong làm đồ đệ.
Thế nhưng Lâm Tam đường đường là đệ nhất kiếm trăm năm sau lại bị Tần Phong đặt dưới chân, nếu như gã có thể dạy dỗ Lâm Tam thật tốt thì tương lai y sẽ thu phục được Tần Phong, nếu đúng như vây thì gã sẽ có cảm giác thành tựu hơn rất nhiều.
"Tần huynh!"
Bên trong ánh mắt yếu ớt của Lâm Tam lập tức lại cháy lên ý chí chiến đấu.
"Quá phận!"
Nam Phong Công chúa ở một bên vô cùng tức giận, cảm thấy Tần Phong đang vũ nhục hoàng triều Đại Hạ của nàng.
Đúng lúc này ——
Tần Phong vừa định mở miệng sửa đổi nơi quyết đấu thì một giọng nói cực uy nghiêm vang lên: “Tần Phong, bảy năm không gặp, ngươi vẫn cuồng vọng như thế, đáng tiếc ngươi không có cơ hội!"
"Phụ hoàng đến rồi!"
Nam Phong Công chúa ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy mười mấy vạn người đen kịp xuất hiện trong hư không.
Bọn hắn không dùng phi kiếm, cũng không dùng linh lực hóa cánh, tất cả đều là bay trên không trung, thấp nhất là cường giả sinh tử cảnh, mà Phiêu Miểu cảnh thì nhiều như chó, khí tức mạnh đến mức khiến hư không không ngừng chấn động.
Người đứng đầu là hoàng đế của hoàng triều Đại Hạ, một thân long bào kim quang lóng lánh, đứng trên đầu của một con Yêu Long màu vàng, cao cao tại thượng, nhìn xuống nhưng sinh linh bên dưới.
Sau khi nhận được tin tức cầu cứu của Nam Phong Công chúa, hoàng đế Đại Hạ liền biết rõ riêng lấy sức mạnh của hoàng tốc thì rất khó tranh đoạt Lâm Tam, thế là quả quyết triệu tập các đại thế lực của hoàng triều Đại Hạ.
Nghe sẽ được chia tiên tinh, ngay cả Tần gia cũng bày tỏ, bệ hạ nói đều đúng, Tần gia ta nghe bệ hạ sai đâu đánh đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận