Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1559 - Triệu sư huynh đâu rồi?



Chương 1559 - Triệu sư huynh đâu rồi?




“Tần sư đệ, cẩn thận!”
Tiền Đa Đa vội vàng mở miệng nói: "Người này có huyết mạch Vu tộc, lực vô cùng lớn, Thái Ất Kim Tiên cũng không phải đối thủ của hắn.”
“Ai u...”
Đệ tử Tiên Minh nằm rên rỉ, rối rít đeo mặt nạ thống khổ.
“Quá đáng rồi!”
Tần Phong nhìn đệ tử Tiên Minh ngã xuống đất kêu rên, thuận thế châm ngòi thổi gió nói: "Lăng Tiêu Cung luôn miệng nói cùng Tiên Minh chúng ta là quan hệ đồng minh, nhưng hiện tại lại trơ mắt nhìn đệ tử Tiên Minh ta bị khi dễ, Triệu sư huynh nói quả nhiên không sai, Lăng Tiêu Cung chính là một đám chuột nhắt.”
“Đúng rồi, Triệu sư huynh đâu?”
Tần Phong nói xong, liền mượn cơ hội hỏi.
Cũng không để ý đám đệ tử Lăng Tiêu cung đang nổi giận, mà bắt đầu nhìn chung quanh tìm kiếm Triệu Trường Sinh.
“Mẹ kiếp, ta biết ngay mà…”
Trong lòng Triệu Trường Sinh lập tức mở máy điện báo, cũng không biết chờ mong cái gì đối với tiện nhân này.
Rất nhanh…
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Chỉ là không công khai xử hình như Triệu Trường Sinh tưởng tượng, Tần Phong cái gì cũng không nói, chỉ là trong mắt nổi lên một tia thất vọng, sau đó liền yên lặng thu lại ánh mắt của mình.
“Hả!?”
Mọi người lập tức phát hiện Tần Phong khác thường, đồng loạt quay đầu nhìn về phía sau đám người.
Kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, thấy được Triệu Trường Sinh.
Nếu như nói lần trước gặp phải Lăng Tiêu Cung là chuyện ngoài ý muốn, như vậy lần này tuyệt đối không phải ngoài ý muốn, hắn chính là loại nhu nhược gặp phải nguy hiểm, liền dùng huynh đệ đồng môn làm bia đỡ đạn.
Khó trách Tần Phong lại thất vọng như thế!
“Mẹ kiếp, súc sinh!”
Trong lòng Triệu Trường Sinh chửi ầm lên, càng hoài nghi Tần Phong là cố ý.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ công khai xử hình thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
"Dầu càng ngày càng nhiều!"
Tần Phong vui sướng không thôi, nhưng vẫn giả bộ đau lòng như trước.
“Không giao ra, vậy đừng trách ta động thủ đoạt!”
Đàm Lực cầm đại chiến đao chém về phía Tần Phong, trong cổ họng truyền ra tiếng gào thét trầm thấp.
Ầm!
Chân trái Đàm Lực dùng sức đạp lên mặt đất, toàn bộ mặt đất lập tức nứt ra, người như đạn pháo xuất nòng, không chỉ sinh ra một cỗ âm bạo khủng bố, còn nhấc lên một cỗ gió lốc siêu mạnh,
“Đây chính là Vu tộc!?”
Tần Phong như thể nhìn thấy dã thú vọt về phía mình, thì lập tức gia tăng buff cho bản thâ.
Thấy một màn này, toàn trường sôi trào.
“Mẹ kiếp, Tần Phong có thể chịu đựng được sao?”
"Đàm Lực Kim Tiên đỉnh phong, Tần Phong Địa Tiên đỉnh phong, chênh lệch hai đại cảnh giới, hắn lấy cái gì chống đỡ!?"
“Ngay cả Thái Ất Kim Tiên cũng không chịu nổi, Tần Phong càng không chịu nổi!”
“………”
Mọi người xung quanh lộ vẻ tiếc hận, trong lòng mặc niệm hai phút rưỡi cho Tần Phong.
Mặc dù Tần Phong dựa vào Cửu Hoa tiên hạc chiếm được truyền thừa, nhưng thực lực bản thân lại không cách nào bảo vệ truyền thừa.
Ầm ầm!!
Lúc mọi người cảm thấy tiếc hận cho Tần Phong, thì khí tức quanh thân Tần Phong bắt đầu điên cuồng tăng vọt.
Tóc đen như mực biến thành màu trắng, mi tâm xuất hiện thiên sư ấn lấp lánh, đỉnh đầu xuất hiện ba đóa kim hoa, ngũ hành chi khí vờn quanh, thất tinh quang mang nở rộ dưới chân, càng có một đạo âm hưởng mộc mạc của đại đạo vang lên......
“Mẹ kiếp, mẹ kiếp!!”
Đám người bốn phía lập tức chửi thề, nghiêm túc hoài nghi mình nằm mơ chửa tỉnh.
Bọn họ đã thấy gì!?
Một người có thể đạt hơn 23 buff!!
Điều khiến cho bọn họ không thể tiếp thu nhất chính là, trên lý lịch của Tần Phong viết ba chữ Luyện Khí sư.
“Mẹ nó, đây là Luyện Khí Sư!?”
Đàm Lực cũng không khỏi hoảng hốt, bất quá gã nhanh chóng khôi phục lại.
Cho dù Tần Phong có thiên phú trấn áp vạn cổ, tăng thêm hai ba mươi buff gia trì chiến lực, nhưng Địa Tiên đỉnh phong chính là Địa Tiên đỉnh phong, căn bản không có khả năng chiến thắng Kim Tiên cảnh đỉnh phong này của gã.
“Đến đây đi!”
Tần Phong cầm ma kiếm tổ truyền trong tay, ánh mắt không hề sợ hãi nói: "Thấy lão Triệu đều phải lui về phía sau, nhưng ngươi tâm cao khí ngạo, dám động đao với ta, vậy sống chết khó liệu…”
“Lại nói đến ta!”
Trên đầu Triệu Trường Sinh lập tức bò đầy hắc tuyến, phát hiện Tần Phong không chịu buông tha mình.
Nếu không phải có hai nữ nhân là Hữu Dung và Mộ Dung Tĩnh đi theo bên cạnh Tần Phong, y còn hoài nghi Tần Phong có phải có sở thích đặc biệt gì hay không, muốn làm chuyện bất chính gì với mình.
“Muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!”
Trong mắt Đàm Lực lóe ra một đạo hàn quang, trong nháy mắt liền vọt tới trước người Tần Phong.
Ong! Ong!
Tiếng đao vang vọng khắp trời đất, cơn lốc đao khí khủng bố thổi quét toàn trường.
Ngay sau đó, chiến đao trong tay bộc phát ra thế khai thiên tích địa, đao thế bàng bạc xuyên qua bầu trời, mang theo đao khí trùng trùng điệp điệp cấp tốc chém xuống.
“Một đao này thật đáng sợ!”
Chỉ cảm thấy một cỗ uy áp khủng bố cuồn cuộn mà đến, tiên lực trong cơ thể lập tức đã bị đè nén, mặc kệ bọn họ khống chế như thế nào thì cũng không thể động đậy được.
“Chỉ như vậy cũng dám nhảy nhót trước mặt ta!”
Tần Phong không hề sợ hãi.
Chỉ thấy hắn cầm ma kiếm tổ truyền trong tay bước ra một bước, cả người giống như thần kiếm ra khỏi vỏ.
Một kiếm mở Thiên Môn!!
Ánh sáng rực rỡ chói mắt, chiếu rọi thiên địa.
Chỉ thấy một luồng kiếm ý sắc bén bộc phát ra từ trên người Tần Phong, ngay sau đó người kiếm hợp nhất làm một hình thành kiếm quang xông thẳng lên trời, giống như muốn xé rách bầu trời, tiêu diệt Càn Khôn.
“Ta muốn giết ngươi!”
Trong mắt Đàm Lực nổi lên từng đợt hàn quang.
Chỉ thấy chiến đao trong tay gã bắn ra hàn quang, cùng gào thét lao về phía kiếm quang.
Ầm ầm!!
Cả thiên địa bộc phát ra một trận ánh sáng chói mắt, tiếng va chạm như sấm vang vọng thiên địa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận