Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 215. Mẫu Thân Của Tần Phong

Chương 215. Mẫu Thân Của Tần Phong
Trong lãnh thổ của Đại Hạ.
Vận khí của bọn Tử Diên lại không hề tốt, bị truyền tống đến chỗ giao giới Đông Tây của Đại Hạ.
“Vận khí của chúng ta kém quá!?”
Mấy vị tiểu tỷ tỷ của Nguyệt Thần Cung cảm thấy vô cùng đau đầu, không biết có phải ông trời đang cố ý trừng phạt bọn họ hay không.
Phía đông Đại Hạ là địa bàn của Tần gia, năm đó Nguyệt Thần cưỡng ép mang Tần Phong đi, khiến cho mười vị lão tổ của Tần gia nổi trận lôi đình, còn thề chỉ cần nhìn thấy nữ đệ tử của Nguyệt Thần cung thì bắt sống trở về là làm nha hoàn ấm giường.
Về phần phía Tây Đại Hạ là địa bàn của thành Thiên Tâm, nơi giáp giới mà các nàng đang đứng cũng là nơi thường xuyên xảy ra xung đột của hai thế lực, nếu như gặp được nhóm Nguyệt Thần cung các nàng thì tuyệt đối cũng sẽ không thủ hạ lưu tình.
"Yên tâm đi, không có việc gì!"
Tử Diên an ủi mọi người đừng hốt hoảng, trong lòng thì vô cùng lo lắng.
Bởi vì trên người nàng chỉ có ngọc âm dương dùng để định vị, mà mệnh bài của Nguyệt Thần thì đã bị nàng sử dụng vào bảy năm trước để cứu Tần Phong.
Phải biết, cho dù là Nguyệt Thần thì cũng phải tốn mấy chục năm mới có thể luyện chế thành công mệnh bài này, nó có thể kiến tạo một cái thông đạo không gian ở giữa hai nơi, muốn đến nay rút lui thì đều có đủ thời gian.
Tuy nhiên vì cứu Tần Phong, nàng cũng không hối hận.
Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!
Một trận âm thanh xé gió thổi từ phía tây đến đây, chỉ thấy mấy tên tu luyện đạp không mà tới.
Bọn họ không giẫm lên phi kiếm, cũng không dùng linh lực biến thành cánh, bọn họ thật sự là bay ở trên không trung.
"Nguyên Đan cảnh!!"
Sắc mặt của Tử Diên nhanh chóng biến đổi, vội vàng ra lệnh mọi người chiến đấu.
“Là thiên kiêu ra từy bí cảnh Côn Luân!!”
Mấy tên tu sĩ Nguyên Đan cảnh vô cùng kinh hỉ, vội vàng móc ra xuyên vân tiễn bắn về phía bầu trời.
Đông cộc!!
Hai chữ “Thiên Tâm” nổ tung trên bầu trời, đại biểu cho bọn hắn là người của thành Thiên Tâm và bọn hắn đang gửi tín hiệu cho những người khác.
"Tốc chiến tốc thắng!!"
Thần sắc của Tử Diên lập tức trở nên nghiêm túc, một ánh trăng tròn màu tim phủ ở quanh thân.
Ông! Ông!
Âm thanh chuyển động của trăng tròn vang vọng thiên địa, giống như như lưỡi dao bay về phía đối thủ.
"Vâng!!"
Các tiểu tỷ tỷ của Nguyệt Thần cung đều vô cùng nghiêm túc, chân đạp phương vị tạo thành đại trận vây giết mấy người.
Ầm ầm! !
Tiếng gào thét đinh tai nhức óc không ngừng vang vọng thiên địa, khiến cho gợn sóng lan tràn bốn phương tám hướng.
Mặc dù đối phương có tu vi Nguyên Đan cảnh, nhưng đối mặt với sự liên thủ của thiên kiêu Thiên Tông cổng thì cơ bản không phải là đối thủ của các nàng, vẻn vẹn mấy hiệp đã sắp không chịu được nữa.
Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!
Lúc này, một mảnh lớn tiếng xé gió vang lên.
Chỉ thấy có hơn ngàn tên tu luyện từ phía tây bay tới, tất cả đều là có tu vi Nguyên Đan cảnh.
"Thần Nữ, làm sao bây giờ! ?" tiểu tỷ tỷ Nguyệt Thần cung vội vàng hỏi.
"Đi Tần gia!"
Tử Diên xoắn xuýt một hồi thì quyết định đi về phía đông Đại Hạ.
Mặc dù thế nhân đều đang đồn Tần Phong vì sức mạnh mà móc chí tôn cốt của đệ đệ, nhưng lấy giác quan thứ sáu của nàng thì cảm thấy trong chuyện này có gì một bí mật không thể cho ai biết.
Nhất là trong quá trình chung đụng với Tần Phpng suốt bảy năm, nàng càng cảm thấy Tần Phong không phải loại người như vậy.
Nếu như Tần Phong thật sự là loại người vì sức mạnh mà không từ thủ đoạn thì làm sao có thể suốt ngày đùa giỡn với các tiểu tỷ tỷ trong Nguyệt Thần cung, dẫn đến qua bảy năm mà tu vi vẫn đột phá chậm như vậy.
"Làm sao bây giờ!?"
Người thành Thiên Tâm nhìn thấy Tử Diên đi vào địa bàn của Tần Gia, thì chần chờ không biết có nên tiếp tục đuổi theo hay không.
"Đuổi theo!"
Thủ lĩnh hơi do dự một thoáng, sau đó tiếp tục hạ lệnh truy kích.
Ngay cả khi tiên tinh vô dụng đối với bọn hắn, nhưng lại có thể dùng để lấy lòng thành chủ đại nhân, do đó nó đáng để mạo hiểm tính mạng.
"Không được!!"
Mấy tiểu tỷ tỷ của Nguyệt Thần Cung đều thay đổi sắc mặt, chỉ thấy đối phương lấy tốc độ cực nhanh để đuổi theo, mắt nhìn đã sắp đuổi kịp các nàng.
Ầm ầm!!!
Tiếng nổ kinh thiên động địa bỗng nhiên vang lên giữa trời đất, uy áp quét ngang thiên địa, mọi người nín thở, chỉ thấy một nữ nhân xinh đẹp ăn mặc lộng lẫy đứng ở trong hư không.
Người tới chính là mẹ ruột của Tần Phong, Vân Tịch Nguyệt.
“Người của thành Thiên Tâm!”
Sắc mặt của Vân Tịch Nguyệt trong nháy mắt liền lạnh xuống, nhớ tới chuyện Lâm Tâm Nhi đến Tần gia từ hôn.
Chỉ thấy bàn tay mảnh khảnh của nàng từ từ giơ lên, rồi nhẹ nhàng xoay xuống.
Ầm ầm!!
Mặt đất trong phương viên trăm dặm đều sụp đổ, mấy ngàn tên tu sĩ Nguyên Đan chưa kịp gào lên một tiếng thảm thiết thì đã hóa thành trò tàn.
"Thật, thật mạnh!!"
Tiểu tỷ tỷ bên phía Nguyệt Thần Cung bị hù không ngừng nuốt nước miếng, đầu óc bắt đầu suy nghĩ phải làm cách gì để kéo dài thời gian.
Sắc mặt Vân Tịch Nguyệt hòa hoãn đi rất nhiều, quay đầu nhẹ giọng nói: “Không cần khẩn trương như vậy, ta biết các ngươi là nữ đệ tử của Nguyệt Thần cung, mặc dù nhà chồng ta họ Tần, nhưng ta họ Vân, Vân Tịch Nguyệt!"
Vân Tịch Nguyệt!!
Một trong ba thánh địa, Thánh nữ của Thái Bạch tiên sơn!
"Đó không phải là mẫu thân của Thần Tử đại nhân sao!?”
Tiểu tỷ tỷ của Nguyệt Thần cung lập tức che miệng kinh hô, không quên vuốt mông ngựa nói: "Khó trách Thần Tử đại nhân lại đẹp như vậy, hóa ra là thừa hưởng từ Tần phu nhân.”
Vân Tịch Nguyệt cực lực khống chế tâm tình của mình, nhưng giọng nói vẫn có chút phát run: “Bảy năm qua hắn sống có tốt không!?”
"Hồi phu nhân, rất tốt!"
Tử Diên tự nhiên biết rõ hắn là ai, giống như thục nữ hành lễ, nhẹ giọng nói ra: "Hiện tại hắn ngoại trừ là thần tử của Nguyệt Thần cung thì còn là tam thánh tử của Âm Nguyệt hoàng triều. Tự chế được chiêu thức phật gia đại viên mãn, kiếm trận thần cấp đại viên mãn, hai môn kiếm quyết đại viên mãn, lĩnh ngộ kiếm ý cấp bốn, vô địch kiếm tâm, đạo pháp tự nhiên và rất nhiều năng lực khác, còn dung hợp Nam Minh Ly Hỏa. . ."
Vân Tịch Nguyệt càng nghe càng khó chịu, phải nắm chặt nắm đấm để khắc chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận