Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 385. Hóa Nhật Thần Quyết

Chương 385. Hóa Nhật Thần Quyết
"Nếu thỏ ta không động đậy thì chẳng khác nào con thỏ chết, sau đó lại bị ném vào trong nồi thì phải làm sao bây giờ!?”
Tiểu Bạch hư hư nhược nhược mà mở mắt ra, giống như còn chưa quên chiến đấu mà bắt đầu hét lên: “Thỏ ta tu chiến kiếm, giết lên chín tầng trời, nhiệt huyết, thẳng tiến không lui, giết!!”
Nói xong.
Tiểu Bạch nghiêng đầu, bắt đầu nằm ngáy o o.
"Cái này. . ."
Nhìn thấy bộ dáng sau trận huyết chiến của Tần Phong và Tiểu Bạch, tất cả mọi người đều không khỏi cảm thấy cảm động.
Coi như loại quân đoàn ham chiến như Bạch Bào quân cũng chưa từng gặp được người nào điên cuồng như vậy.
Một mình mang theo bọn hắn xâm nhập hậu địch còn chưa tính, bây giờ còn lấy bản thân làm mồi nhử, một người địch với mười vạn quân, chỉ để bọn hắn thắng được trận chiến tối hôm qua.
"Tần Phong, ngươi không sao chứ!?"
Vu Lan rốt cuộc không thể không thể nổi bản thân, nàng nhanh chóng lao về phía Tần Phong.
Nếu như không phải tận mặt nhìn thấy thì nàng tuyệt đối không dám tin tưởng một mình Tần Phong địch với mười vạn quân.
Tay phải cầm kiếm giết địch, là vì bách tính sau lưng, tay trái không buông quân kỳ là vì tôn nghiêm đế quốc, đứng ở trên núi thây đã đủ chứng minh trình độ kịch liệt của trận huyết chiến.
Tần Phong thấy bầu không khí đã tô đậm đúng chỗ, mắt lộ ra hung quang giống như Hùng Sư giết đỏ mắt, hét lớn: “Một thân liên chiến ba ngàn dặm, một kiếm từng là trăm vạn sư, còn có ai!!"
"Tần Phong, là ta, ta là Vu Lan a!"
Vu Lan bị giật mình kêu lên, muốn Tần Phong khôi phục thần trí.
"Lan bảo bảo!"
Tần Phong tựa như thật sự bị Vu Lan đánh thức thần trí, cả người bắt đầu dần dần bình tĩnh lại.
Cũng không biết là xuất phát từ tín nhiệm, hay là nhịn không được nữa, hắn liền ngã đầu vào trong ngực Vu Lan, rồi ngủ mê man.
"A cái này!!"
Phương Trường, Nam Phong Công chúa cùng hai vị Vương gia triệt để mộng bức.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, bọn hắn tuyệt đối không thể tin được lại có người vô sỉ đến trình độ này.
. . .
Thành Thiên Tâm.
Một đêm kịch chiến, tin tức truyền về.
Quân nhu hậu cần của Đại Hạ lại bị tập kích, mười vạn đại quân của Phương Trường cũng bị diệt sạch.
"Phế vật, phế vật!!"
Hoàng đế Đại Hạ phẫn nộ, phát ra tiếng gầm gừ.
Vốn cho rằng Phương Trường có thể lật ngược tình thế, là nhân tài chống đỡ Đại Hạ, nhưng ai biết rõ y lại bại thảm hại như vậy, đầu của mười vạn đại quân nói đưa liền đưa.
“Sinh con trai phải giống như Phương Thường sao!?”
Hoàng đế Đại Hạ nhớ đến lời nói của mình, rồi phẫn nộ quát: “Phương Trường, là trẫm nhìn lầm ngươi…”
"Bệ hạ bớt giận!"
Thái giám xung quanh đều rất thức thời, nơm nớp lo sợ quỳ trên mặt đất
“Gọi Quang Thiên đến cho trẫm!”
Hoàng đế Đại Hạ nhịn không được mà rống to, nghĩ sao cũng thấy không hợp tình hợp lý.
Lần trước, Quang Thiên vận chuyển xong vật tư thì lập tức bị tập kích, mà lần này cũng giống như vậy.
Một lần có thể nói là ngoài ý muốn, hai lần thật sự còn có thể xem như ngoài ý muốn sao!?
"Rõ!"
Thái giám vội vàng lui ra, lĩnh chỉ đi triệu Quang Thiên.
Lúc này ——
Quang Thiên đang ở chỗ ở tạm thời của mình, nhìn vào Tu La đồ mà Hoàng Đế Đại Hạ ban cho mình.
Cũng không biết là do hiệu quả nghịch thiên cải mệnh của Lục Vị Đế Vương, hay là gã có duyên với Tu La đồ, thế mà ngộ ra được một bộ thần công tên là Hóa Nhật Thần Quyết bên trong Tu La đồ.
Khác với các thần công trong Hoang Cổ, thần công này chính là Quan Tưởng Thần Công.
Không phải ai cũng lĩnh ngộ được thần công từ Tu La đồ, coi như ngộ ra được thần công thì cũng không giống vậy, nói cách khác đây là thần công do Quang Thiên sáng chế ra một bản thuộc về mình.
"Bảo bối, bảo bối tốt!"
Quang Thiên kích động nhìn Tu La đồ, đúng là yêu chết Hoàng Đế Đại Hạ.
"Quang Thiên gia chủ ở đây sao? Bệ hạ triệu kiến!"
Giọng nói lanh lảnh của một tên thái giám truyền đến, khiến đáy lòng Quang Thiên không khỏi run lên.
Tính toán thời gian, tin tức hậu cần quân nhu lại bị tập kích có lẽ đã truyền tới thành Thiên Tâm.
Hiện tại Hoàng đế Đại Hạ triệu kiến gã, hơn phân nửa là bắt đầu hoài nghi mình.
"Làm sao bây giờ!?"
Trong lòng Quang Thiên bắt đầu hoảng loạn, rất muốn chạy đến nương tựa Tần Phong.
Nhưng vừa nghĩ đến người nhà mình còn đang ở Hoàng triệu Đại Hạ, bây giờ một mình chạy trốn chắc chắn sẽ liên luỵ đến trên dưới mấy trăm người Quang gia, mà nếu gã chạy, thì sao có thể tiếp tục hiếu kính với chủ nhân Tần Phong.
Lúc này ——
Thần Phong thuyền cũng đang vượt sóng vượt lướt trên tầng mây, xung quanh là một ngàn Bạch Bào quân hộ tống.
Ngay khi Tần Phong giả vờ ngất ở trong ngực Vu Lan thì trên trăm thanh kiếm cũng đã tự động đi vào hộp kiếm vô tận.
Chu Thiên Tinh Thần kiếm trận vừa vỡ, bọn người Phương Trường cùng Nam Phong Công chúa tự nhiên muốn chạy trốn.
Chỉ tiếc lúc này hào quang của Phương Trường đã ám đạm, đối mặt với sức mạnh tuyệt đối thì chỉ có thể ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói.
"Xong!"
Nam Phong Công chúa tuyệt vọng mà bị trói thêm lần nữa, biết rõ chờ đợi nàng chính là có miệng khó trả lời.
"Làm sao bây giờ!?"
Vô địch chi tâm của Phương Trường đã bị phá, hoảng sợ trong lòng cũng không cách nào che giấu.
Y biết lý do Tần Phong không giết mình, đơn giản chính là ghi nhớ cái mông của y.
Nếu như nói mệnh cách của y thật sự là Lục Vị Đế Vương, vậy nó cũng mang ý nghĩa y sẽ trải qua ba lần bị ép buộc.
Đối với lo nghĩ của Phương Trường cùng Nam Phong Công chúa, thì Ngô Vương cùng Ngụy Vương lại khiển trách Tần Phong không giảng võ đức.
Tuy nói hiện tại Đại Hạ hoàng triều cùng Âm Nguyệt hoàng triều đang giao chiến, nhưng song phương cũng rất ăn ý không có sử dụng chiến lực Đế Cấp.
Nhưng Tần Phong lại không giảng võ đức, để cường giả hồn tu Đế cấp tham chiến, vi phạm nghiêm trọng công ước của Hoang Cổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận