Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1718 -



Chương 1718 -




Nhưng sau khi đi theo y khỏi Trấn Yêu Tháp, đây là lần thứ nhất thấy y thất thố như thế.
Còn đều là bởi vì một vị sư đệ có tên làTần Phong, cũng làm cho nàng càng ngày càng hiếu kỳ, Tần sư đệ này rốt cuộc có năng lực gì, có thể làm cho Triệu Trường Sinh khẩn trương thành như này.
"Sao ngươi lại ra đây!"
Triệu Trường Sinh bất đắc dĩ, bảo Thanh Thanh nhanh chóng quay về.
Khác với loại yêu thú truyền thống như Tiểu Bạch, Thanh Thanh là yêu thú hóa hình cỏ cây hiếm có, cũng có thể xưng là linh yêu, tuyệt đối là vật đại bổ đối với người tu tiên.
Một khi bị người ngoài nhìn thấy, nhất định sẽ gây ra phiền toái.
"Ta không muốn......"
Thanh Thanh không vui dẩu cái miệng nhỏ nhắn nói: "Ngươi mỗi ngày chỉ biết ở đây đọc sách, đọc sách, ta đã sắp buồn chết, ta muốn đi ra ngoài chơi, ta muốn đi ra ngoài phơi nắng..."
"Linh yêu!!"
Không đợi Thanh Thanh nói hết lời, một tiếng vui mừng đột nhiên vang lên.
Chỉ thấy cách đó không xa xuất hiện một gã đệ tử Tiên Minh, chính là Phó gia, Phó Ngôn Khang lâu nay chưa xuất hiện.
Hắn ta là hậu duệ của Ngự Sơn tiên đế, từ nhỏ đã tiếp xúc xã hội thượng lưu, đối với loại linh yêu như Thanh Thanh tất nhiên không xa lạ, trong ánh mắt lập tức nổi lên vẻ tham lam, còn theo bản năng liếm liếm môi.
Hiện tại hắn ta đứng tại tu vi Tạp Kim Tiên sơ giai đã lâu, nếu ăn Thanh Thanh nhất định có thể không chướng ngại đột phá Thái Ất Kim Tiên, thậm chí còn có thể tinh khiết huyết mạch Tiên Đế của mình.
"Người xấu!"
Thanh Thanh bị dọa, khuôn mặt trắng bệch, vội vàng chui vào trong ngực Triệu Trường Sinh.
"Thì ra là Triệu sư đệ!"
Phó Ngôn Khang thu hồi ánh mắt tham lam, cười híp mắt chào hỏi Triệu Trường Sinh.
Bởi vì lần trước Triệu Trường Sinh bị Tần Phong kéo đi Linh Chi Bí Cảnh, cho nên hắn ta cũng không xa lạ với Triệu Trường Sinh, cũng biết y là người của Tần Phong, càng vì y không tiếc lấy quyền mưu tư thỉnh công.
“Chào Phó sư huynh!”
Triệu Trường Sinh không muốn xung đột với đối phương, gật đầu đồng ý rồi chuẩn bị rời đi.
"Triệu sư đệ, chờ một chút!"
Phó Ngôn Khang không có ý định buông tha Thanh Thanh, vội vàng xông lên phía trước ngăn cản người nói: "Con linh yêu này của ngươi có tác dụng rất lớn với sư huynh, ngươi ra giá bán cho sư huynh được không?!"
"Không bán!"
Triệu Trường Sinh trả lời rất thẳng thắn, đi qua Phó Ngôn Khang, không quay đầu lại.
"Tiểu tử, ngươi rượu mời không uống lại uống rượu phạt!"
Sắc mặt Phó Ngôn Khang trong nháy mắt âm trầm xuống.
Tuy rằng hắn ta biết Triệu Trường Sinh là người của Tần Phong, nhưng nhìn mặt mũi của sư huynh đệ đồng môn, hắn ta cũng không có ý định trở mặt cường đoạt, nhưng ai biết tiểu tử này ỷ vào có Tần Phong làm chỗ dựa, lại dám không nể mặt hắn ta như thế.
Là hậu duệ Tiên Đế, hắn ta làm sao còn có thể nhẫn nhịn!
Ầm ầm!!
Chỉ thấy khí tức quanh người Phó Ngôn Khang bốc lên, bộc phát ra một đạo kim quang chói mắt.
Ngay sau đó mi tâm hiện ra một đồ án sáng ngời hỏa diễm, tu vi cũng từ Kim Tiên sơ giai ban đầu nháy mắt đạt tới Kim Tiên cao cấp.
"Muốn chết!"
Trong mắt Triệu Trường Sinh lóe ra hàn quang, đã nổi lên sát tâm với Phó Ngôn Khang.
Tuy rằng y bị người ta coi là hèn mọn, nhưng tuyệt đối không có nghĩa là y không biết tức giận, phàm là thứ uy hiếp đến tính mạng mình, nhất định phải thanh trừ trước.
Ong! Ong!
Tiếng gào thét bén nhọn chợt vang lên, dẫn tới hư không chấn động kịch liệt.
Chỉ thấy Phó Ngôn Khang cầm trong tay một thanh trường thương, bộc phát ra một đạo hào quang chói mắt, ngay sau đó thương ý như rồng phóng lên cao, mang theo tiếng gió rít chói tai cùng thế lôi đình vạn quân đâm về phía Triệu Trường Vĩ.
"Hừ!"
Triệu Trường Vĩ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp lấy kiếm ra đánh trả.
Chỉ thấy thân hình của y giống như quỷ mị lao ra, trường kiếm trong tay cũng vẽ ra một đường cong hoa mỹ, bên trong vẻ duy mỹ lộ ra một cỗ mãnh liệt sát khí.
"Chỉ là một gã đệ tử bình thường, ngươi lấy cái gì đấu với ta!"
Trong mắt Phó Ngôn Khang tràn đầy vẻ khinh miệt.
Mặc dù Triệu Trường Sinh thể hiện tu vi giống như hắn ta ở Linh chi bí cảnh, đều là tu vi Kim Tiên sơ giai, nhưng đệ tử bình thường làm sao có thể so sánh với hậu duệ Tiên Đế.
"Đi chết đi!"
Đôi mắt Triệu Trường Sinh lộ ra hàn quang, đã thật sự động sát tâm.
Chỉ thấy khí tức quanh thân y sôi trào, trực tiếp từ Kim Tiên sơ giai đột phá tới Kim Tiên đỉnh phong.
"Làm sao có thể?"
Đồng tử Phó Ngôn Khang co rụt lại, trong lòng bắt đầu điên cuồng mắng to.
Mẹ nó!!
Tên khốn kiếp này sao lại giống như Tần Phong, thích giả heo ăn thịt hổ!
Nhưng hiện tại hắn ta không kịp lo lắng những vấn đề này, chỉ thấy hắn ta bắt đầu điên cuồng thiêu đốt Tiên Đế huyết mạch trong cơ thể, ý đồ ngăn cản một kiếm trí mạng của Triệu Trường Sinh.
Ầm ầm!!
Công kích của hai bên trùng trùng điệp điệp va chạm, gió lốc năng lượng cũng theo đó thổi quét Tàng Thư Các.
"Chuyện gì xảy ra?"
Đệ tử bốn phía nghe được động tĩnh, lập tức từ bừng tỉnh lại trong sách.
Ngay sau đó, rất nhiều đệ tử trong Tàng Thư các bắt đầu chạy về phía chỗ hai người đánh nhau.
"Mộng Dao tỷ tỷ, động tĩnh gì vậy?"
Tần Phong nghe được động tĩnh, lập tức tò mò quay đầu nhìn lại.
"Ngươi không cần nói gì cả......"
Vẻ mặt Mộng Dao tiên tử vội vàng, liều mạng lật xem sách cổ có liên quan.
Nhưng phương pháp tăng tuổi thọ ghi lại trong những sách cổ này đều đã được minh chủ Tiên Minh sử dụng, căn bản không thể sử dụng không hạn chế.
"Được rồi!"
Tần Phong thức thời ngậm miệng lại, lẳng lặng rời đi không quấy rầy đối phương.
Mặc dù hắn không biết vừa rồi là động tĩnh gì, nhưng dám làm ra động tĩnh lớn như vậy trong Tàng Thư Các, hơn phân nửa là chuyện tốt do Thiên Tuyển Chi Tử làm, những người khác không có lá gan này.
Nghĩ tới đây - -
Tần Phong tăng nhanh tốc độ, chạy tới địa điểm động tĩnh phát ra.
Chỉ thấy nơi này đã chật ních rất nhiều đệ tử Tiên Minh, hắn còn nhận ra hai người đang đánh nhau, một người trong đó chính là lão Triệu hắn tâm tâm niệm niệm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận