Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 338. Là Nam Phong Công Chúa

Chương 338. Là Nam Phong Công Chúa
Tục truyền vật này không phải của nhân gian, mà được hình thành sau khi các ngôi sao trên bầu trời chết đi, sau đó hạch của chúng biến thành thiên thạch và rơi xuống Hoang Cổ.
Phàm là luyện khí sư có thể danh truyền thiên cổ trong lịch sử Hoang Cổ thì tất cả đều từng dùng Thất Thải Tinh Vẫn luyện chế thành thần binh.
Cũng chính là thần bình được xếp trong mười vị trí đầu của Hoang Cổ lúc bấy giờ, trong đó bao quát hắn Trường Không thần kiếm, sử dụng Thất Thải Tinh Vẫn rèn đúc mà thành.
Nhất là đối phương vừa ra tay liền bỏ ra ngàn cân, thật sự khiến cho hắn khó mà không động tâm.
Phong Tình nhận được ánh mắt của Tần Phong, lập tức kêu lên: "Có ai ra giá cao hơn Thất Thải Tinh Vẫn hay không, chẳng lẽ người đầu tiên sở hữu Đại Đế chi vị đã xuất hiện?!”
Thấy toàn trường vẫn im ắng như cũ, Phong Tình liền lấy ra tất cả vốn liếng ăn nói: “Các vị khách quý, đây là nghịch thiên cải mệnh, đạt tới Đại Đế chi vị, cũng là cơ hội thoải mái nhất để đạt được Đại Đế chi vị, hiện tại chỉ còn 4 chỗ trống, nếu bớt đi một cái, vậy cuộc cạnh tranh về sau sẽ càng khốc liệt hơn!?
Cuộc cạnh tranh về sau sẽ càng khốc liệt!?
Thân sĩ toàn trường lập tức dao động, cảm thấy lời nói của Phong Tình vô cùng có đạo lý.
"Đạo Tàng Tiên Thảo, Đạo Tàng Tiên Thảo vạn năm!"
Âm thanh của một nữ nhân vang lên, khiến cho đám thân sĩ toàn trường nhao nhao ghé mắt.
Chỉ thấy đối phương là một nữ nhân trẻ tuổi mang mặt nạ, người mặc trang phục hoa lệ, khí chất vô cùng cao quý, âm thanh cũng gấp gáp giống như đã đợi không kịp.
"Đạo tàng vạn năm!!"
Người biết nhìn hàng nhịn không được kinh hô lên, bị sự hào phóng của nữ nhân kia dọa sợ.
Đạo tàng được tạo thành từ chín loại đại tiên thảo, nhân sâm, Thung Dung, Thạch Hộc, Hà Thủ Ô, Thiên Sơn Tuyết Liên, trân châu ở đáy biển, Đông Trùng Hạ Thảo, sáu mươi chi Phục Linh, Linh Chi ở nơi thâm sơn hoang dã.
Nghĩ gom góp không khó, hiếm thấy là vạn năm.
Nếu Thất Thải Tinh Vẫn khiến luyện khí sư điên cuồng thì Đạo tàng vạn năm lại khiến cho luyện đan sư điên cuồng.
"Đạo tàng vạn năm!"
Tiểu Bạch lập tức dựng người lên, trông mong nhìn về phía Tần Phong.
"Không đúng!"
Tần Phong nhíu mày nhìn về phía đối phương, không nghĩ tới sẽ có tiểu tỷ tỷ mua Phương Trường.
Nhất là dáng vẻ vội vàng kia của đối phương, khiến cho hắn có cảm giác quen biết Phương Trường.
"Cái gì không đúng!?"
Thiên Quân, Vạn Mã nghi ngờ nhìn nhau một cái, luôn cảm thấy Tần Phong lại muốn đi hố người.
"Quản hắn có đúng hay không!"
Đông Phương tiểu thư mặt ủ mày chau đứng ở một bên.
Từ khi Tần Phong nói có thể không cần chịu một đao kia, thì cả người gã liền triệt để uất ức.
"Chẳng lẽ là Nam Phong Công chúa!?"
Người đầu tiên Tần Phong nghĩ tới chính là Nam Phong Công chúa, lấy quan hệ giữa nàng ta và Phương Trường thì sau khi nghe được Phương Trường rơi vào trong tay hắn, chắc chắn sẽ không thờ ơ.
Mà căn cứ vào kinh nghiệm mười năm làm mọt sách, chỉ cần nam chính trúng mị dược thì nữ chính khẳng định sẽ chủ động đưa tới cửa cho không, trái lại nữ chính bị trúng mị dược, nam chính cũng khẳng định sẽ chủ động tới cửa lấy không.
"Trọng đồng, mở!"
Tần Phong quả quyết mở ra trọng đồng.
Mặc dù mặt nạ có thể thay đổi hình thái cùng khí tức, nhưng lại không gạt được Thượng Cổ trọng đồng.
Lập tức đối phương không có chỗ che thân ở bên trong Thượng Cổ trọng đồng, đúng là Nam Phong Công chúa cải tranh tới đây.
"Thật đúng là Nam Phong Công chúa!"
Tần Phong không hề cảm thấy bất ngờ.
Bất kể nói thế nào, Phương Trường cũng là thiên tuyển chi tử mang quang hoàn, gặp được nguy hiểm không ai đến đây nghĩ cách cứu viện thì mới gọi là không hợp lý.
Đáng tiếc hắn đã sớm dự liệu được điểm này, không chỉ kêu thiên kiêu của Thiên Hồng thư viện tới, mà còn gọi bọn người Bạch Nhật, Đông Phương, Hồng Hạnh, thậm chí còn chào hỏi trước Nguyệt Thần Cung và Lam Ma Cung.
"Đạo tàng vạn năm, Thất Thải Tinh Vẫn!"
Phong Tình trên đài kích động mà lung lay người, nói: "Còn có người ra giá cao hơn hay không, nếu như không thì chúng ta sẽ so sánh hai kiện bảo vật.”
"Thất Thải Tinh Vẫn!"
Tần Phong đưa mắt ra hiệu cho Phong Tình ở trên đài, không chút do dự mà lựa chọn Thất Thải Tinh Vẫn.
Hắn lựa chọn cái này tuyệt đối không có mang theo bất cứ ân oan cá nhân nào, cũng không phải nhằm vào Phương Trường, xem người mua là nam nhân mới lựa chọn Thất Thải Tinh Vẫn, hoàn toàn là xuất phát từ lợi ích cá nhân.
Ngẫm lại. . .
Hiện tại Âm Nguyệt hoàng triều cùng Đại Hạ hoàng triều đang giao chiến, Nam Phong Công chúa xem như tự chui đầu vào lưới, sau khi kết thúc đấu giá thì đạo tàng vạn năm còn không phải vật trong túi của hắn, tự mình cần gì phải lãng phí cơ hội lựa chọn nàng đâu!?
"Ô ô. . ."
Tiểu Bạch vô cùng thất vọng, phát hiện Tần Phong đã không còn yêu thương nó nữa.
"Thất Thải Tinh Vẫn!!"
Phong Tình giơ chùy nhỏ lên rồi đánh xuống, kích động hô: "Đại Đế chi vị đầu tiên đã thành giao, đổi ngàn cân Thất Thải Tinh Vẫn!!"
Bộp! Bộp! Bộp!
Thân sĩ toàn trường tràn đầy hâm mộ mà vỗ vỗ tay, đưa mắt nhìn đối phương đang kích động đi lên đài, phất tay xuất ra hơn ngàn cân Thất Thải Tinh Vẫn, sau đó chờ huyết trì mở ra, đi vào bên trong để nghịch thiên cải mệnh đạt lấy thành tựu Đại Đế chi vị.
"Đáng chết, đáng chết!!"
Nam Phong Công chúa nắm chặt nắm đấm, cực lực khống chế tâm tình của mình.
Sau khi nhận được tin Phương Trường bị Tần Phong bắt giữ, nàng đã triệu tập nhân mã mạo hiểm chui vào đô thành của Âm Nguyệt hoàng triều, chỉ để nhân cơ hội giải cứu Phương Trường.
Bởi vì trong khoảng thời gian mất đi Phương Trường, địa vị của nàng trong hoàng thất Đại Hạ nhanh chóng giảm sút, có lẽ Phương Trường không phải là đối thủ của Tần Phong, nhưng không có Phương Trường, nàng thậm chí không có khả năng sinh tồn trong hoàng thất.
Nhưng điều nàng không ngờ tới là, Tần Phong căn bản không cho nàng cơ hội tới gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận