Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 107. Làm Càn!!

Chương 107. Làm Càn!!
Rất nhanh ——
Lục Đạo Đế Quân diễn thuyết xong liền rời đi.
Các tuyển thủ may mắn sống sót đều hoan hô lên, cuối cùng có thể triệt để buôn thả bản thân.
Ngay lúc Tần Phong chuẩn bị đi tìm Vu Lan để bàn luận nhân sinh, tâm sự về lý tưởng thì một hồi tiếng ồn ào đột nhiên vang lên, quay đầu nhìn lại, là đoàn người bên phía Nam Phong công chúa bị người cản đường.
Tất cả đều là cha mẹ của tuyển thủ bị phương Trường nô dịch, một hai nhất định phải bắt Nam Phong công chúa giao ra hung thủ.
Họ có thể chịu đựng con mình chết trong trận vòng loại sinh tử đấu, nhưng tuyệt đối không thể chấp nhận việc bị ma đầu Phương Trường bắt đi làm nô dịch, trở thành bom thịt người, dẫn đến hài cốt không còn.
“Bản công chúa không biết Phương Trường ở nơi nào!”
Nam Phong công chúa trả lời rất thẳng thắn, đừng nói nàng thực sự không biết, mà có biết, nàng cũng không nói.
Từ việc Phương Trường thành công thoát khỏi Lục Đạo Đế Quân, liền có thể thấy được rất nhiều vấn đề, cho dù y không biến thái như Tần Phong, nhưng y cũng là tuyệt thế thiên kiêu hiếm có trên đời, nàng làm sao có thể giao ra một thiên kiêu như vậy.
“Không biết!!”
Mọi người không khống chế được nữa, lần lượt xông lên, nhao nhao muốn liều mạng.
“Làm càn!!”
Nhóm môn sinh thiên tử đã rất giận dữ.
Bọn hắn đều là thiên kiêu thế gia tại Đại Hạ, cho nên làm sao có thể nhịn được bị người ta bắt nạt.
“A, có kịch vui để xem!!”
Tần Phong thích nhất là tham gia náo nhiệt, hắn mang theo tiểu Bạch hùng hục chạy tới, cũng rốt cuộc hiểu rõ vì sao Nam Phong công chúa không phải nữ chính.
Không có Phương Trường thì làm sao nghịch thiên cải mệnh!
Lúc này ——
Vu Lan không có đi tham gia náo nhiệt, mà trở về nhà, cởi bỏ quần áo làm lộ ra da thịt trắng nõn, chuẩn bị tăm rửa thư giãn cơ thể.
Chỉ là khi nàng xuyên thấu qua gương đồng, nhìn thấy hàng chữ “Tần Phong đã từng đến đây” ở sau lưng thì cả người trong nháy mắt không tốt, tức giận mà gào thét ra âm thanh vang vọng khắp cung điện Lam Ma.
“Tần Phong đáng chết, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!!”
“Đinh, chúc mừng túc chủ thành công làm nhục thiên tuyển chi nữ, thu được 10 vạn điểm phản diện!”
Tần Phong đang xem kịch thì nghe thấy âm thanh thông báo của hệ thống, hắn bắt đầu tự giác âm thầm chúc phúc cho Vu Lan, hi vọng ngươi về sau càng xinh đẹp, càng hào phóng hơn…
“Ái chà chà......”
Trong quảng trường không ngừng vang lên tiếng kêu thảm thiết, từng cặp phụ huynh đều bị đánh ngã xuống đất.
Môn sinh thiên tử Đại Hạ dù sao cũng là thiên kiêu thế gia, sức chiến đấu tự nhiên mạnh hơn những vị gia trưởng này, cho nên rất nhanh liền có thể đáng người ngã lăn ra đất.
Chỉ là hành vi của bọn hắn đã chọc giận những người khác trên quảng trường, đây là hoàng triều Âm Nguyệt, nhưng môn sinh thiên tử Đại Hạ lại dám phách lối đánh người ngay trên địa bàn của bọn họ.
Còn có vương pháp sao!?
Còn có pháp luật sao!?
“Chơi hắn!!”
Không biết ai hô lớn một tiếng, chiến đấu lại một lần nữa bùng lên.
“Lẽ nào lại như vậy, lẽ nào lại như vậy!!”
Nam Phong công chúa tức giận đến mức thở phập phồng phập phồng, nàng cảm giác mình khó có thể áp chế lửa giận trong lồng ngực.
Bị tiện nhân Tần Phong kia nhục nhã đủ đường cũng coi như thôi, nhưng bây giờ ngay cả đám tiện dân này cũng dám khinh thường nàng, đây là không xem công chúa Đại Hạ nàng ra gì.
“Công chúa cẩn thận!!”
Lão giả bảo hộ sứ đoàn vội vàng tiến lên, bảo vệ lấy Nam Phong công chúa.
“Toàn bộ dừng tay lại!!”
Một âm thanh vang dội nổ ra ở trên quảng trường, trong nháy mắt áp chế cục diện hỗn loạn.
Đám người nhao nhao quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đám người mặc hắc giáp đi tới, trên thân mỗi người đều tản ra khí tức ba động cực kỳ cường hãn, không phải Linh Vũ Cảnh, cũng không phải nhập đạo cảnh, mà là Thiên Tông cảnh.
“Là Thiên Ngưu Vệ !”
Sắc mặt của những người xung quanh lập tức thay đổi, nhao nhao nhường đường cho nhóm người này.
Thiên Ngưu Vệ phụ trách an toàn cho Hoàng Thành Âm Nguyệt, tu vi thấp nhất đều bắt đầu từ Thiên Tông cảnh.
Chức quan của bọn hắn có thể không cao lắm, nhưng lại đại biểu cho mặt mũi của Lục Đạo đế quân, chưa có người nào trong hoàng triều Âm Nguyệt dám không nể mặt bọn họ.
“Hừ!!”
Nam Phong công chúa căn bản không cho Thiên Ngưu Vệ mặt mũi, nàng hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị dẫn người trở về ngoại sứ tiết dịch quán.
Thủ lĩnh của Thiên Ngưu Vệ đưa tay ngăn Nam Phong công chúa lại, lạnh lùng nói: “Nam Phong công chúa, đây là hoàng triều Âm Nguyệt, không phải Đại Hạ các ngươi, những ngày này môn sinh thiên tử không ngừng ra tay đả thương quốc dân nước ta, cho nên bọn họ cần theo chúng ta một chuyến.”
“Ngươi nói cái gì? Để chúng ta đi theo ngươi!?”
Nhóm môn sinh thiên tử nhịn không được cười ra tiếng, cảm thấy chỉ định của gia hỏa này rõ ràng là phát cuồng.
Bọn hắn là môn sinh thiên tử Đại Hạ, thiên kiêu thế gia, thành viên của sứ đoàn, chỉ bằng một đội trưởng Thiên Ngưu Vệ nho nhỏ lại dám bắt bọn hắn, đây đơn giản là không biết chứ chết viết như thế nào.
“Mang hết đi!!”
Đội trưởng Thiên Ngưu Vệ rõ ràng không phải nói đùa, hắn ra lệnh một tiếng, đám người nhanh chóng hướng về những môn sinh thiên tử kia.
Cho dù là môn sinh thiên tử Đại Hạ nhưng tu vi chỉ mới Linh Vũ, nhập đạo, căn bản không phải đối thủ của Thiên Ngưu Vệ có tư vi Thiên Tông cảnh, chỉ một lát, cả đám đều bị chế phục.
“Ngươi dám!!”
Nhóm thiên tử môn sinh giận không kìm được, bọn hắn nháo loạn, muốn tìm Lục Đạo Đế Quân để cáo trạng.
Nhưng Thiên Ngưu Vệ không để ý tới bọn hắn, trực tiếp áp giải toàn bộ, đổi lại tiếng reo hò của mọi người ở quảng trường.
“Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!!”
Lồng ngực của Nam Phong công chúa kịch liệt phập phồng vì tức giận, chuẩn bị đi tìm Lục Đạo Đế Quân để nghe một lời giải thích.
Lão giả bảo hộ sứ đoán cản lại, nói: “Công chúa, ngươi đi chỉ sợ cũng tốn công, nếu Lục Đạo Đế Quân thật sự muốn quản thì cũng không để nhiều người tới bao vây sứ đoàn như vậy, lại càng không để Thiên Ngưu Vệ động thủ bắt môn sinh thiên tử."
Bạn cần đăng nhập để bình luận