Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1218 - Thế giới của người có tiền thật khó hiểu



Chương 1218 - Thế giới của người có tiền thật khó hiểu




"Các vị..."
Ông chủ lại tiếp tục nói: "Vật hiếm thì quý, Tứ Diệp linh thảo vạn năm này có giá 1 vạn mai linh thạch cực phẩm!!”
“1 vạn linh thạch cực phẩm!!”
Mọi người lại kinh hô lên, nhao nhao lắc đầu tỏ vẻ quá đắt.
Trước không nói bọn họ có thể xuất ra 1 vạn linh thạch cực phẩm hay không, cho dù trên người thật sự có 1 vạn linh thạch cực phẩm, thì cũng không có khả năng mua một gốc tứ diệp thảo vạn năm.
Bởi vì cho dù đạt tới vạn năm cũng vẫn là Tứ Diệp Thảo, không có nhiều trợ giúp đối với quá trình tu luyện của bọn họ.
Cũng chỉ có thổ hào nguyện ý phung phí tiền, mua về để giả vờ trang bức trước mặt tiểu đồng bọn.
"Ta muốn!!"
Ngay khi mọi người không nỡ chuẩn bị rời đi, Lâm Uyên ở một bên rốt cục cũng mở miệng.
“Vị thiếu gia này, ngươi thật sự muốn!”
Ông chủ lập tức kinh hỉ xác nhận lại.
Tuy rằng gã là thủ hạ Thanh Thiên sắp xếp, nhưng đã nói bán xong thì toàn bộ linh thạch đều thuộc về gã, cho nên trên nét kinh hỉ trên mặt gã không phải là diễn xuất, tất cả đều là tình cảm chân thật.
"Đúng vậy!"
Lâm Uyên gật đầu nói, "Tuy nhiên trên người ta không mang theo nhiều linh thạch như vậy..."
“Không mang theo linh thạch, cũng đừng học người ta giả bộ giàu có!”
Lâm Uyên còn chưa nói hết, đã bị một đạo thanh âm cắt đứt.
Chỉ thấy Nhất Kiếm đẩy đám người đi vào, đem nhẫn trữ vật ném đến trước mặt ông chủ, biểu thị gã muốn gốc tứ diệp thảo vạn năm này.
"Quả nhiên có kịch bản cẩu huyết!!"
Tần Phong trong lòng chửi bới, liền biết sẽ không thuận lợi như vậy.
Tuy nhiên cũng may hắn đã chuẩn bị mấy ngàn phương án khẩn cấp, trong đó bao gồm có nhân vật phản diện nhảy ra, tranh đoạt huyết trùng ký sinh với thiên tuyển chi tử.
"Lâm Uyên, không ngại chứ!?"
Ánh mắt Nhất Kiếm nhìn Lâm Uyên rất là khiêu khích.
Thật ra gã không có hứng thú đối với tứ diệp thảo vạn năm gì đó, chỉ là đơn thuần bởi vì song phương đều dùng kiếm, gã muốn khiêu khích Lâm Uyên thống khoái đấu kiếm một hồi.
"Lâm Uyên? Hắn chính là Lâm Uyên!”
Đám người xung quanh lập tức kinh hô lên, ánh mắt nhao nhao rơi vào trên người Lâm Uyên.
Muốn nói gần đây Hoang Cổ có tin tức gì lớn, không thể nghi ngờ là Lâm gia Lâm Uyên cường thế quật khởi, không chỉ có thể bức Võ Lăng Thánh Chủ quỳ xuống, mà còn toàn thân trở ra khỏi lòng bàn tay Tần hoàng.
“Nếu ta nói không được!”
Lâm Uyên cũng cảm giác đối phương là kẻ đến không thiện, kiếm ý quanh thân bắt đầu nhảy lên.
Đúng lúc này——
Trên quầy hàng bên cạnh, truyền đến một trận kinh hô.
"Trời ạ, cư nhiên là Đạo Quả!!"
"Cái gì?" Đạo Qủa?”
Mọi người nghe thấy thanh âm, thì lập tức như ong vỡ tổ mà chạy đến.
Chỉ thấy trên quầy hàng cách vách bày một hộp ngọc trong suốt, xuyên thấu qua hộp ngọc có thể nhìn thấy bên trong chứa một loại quả đỏ rực.
Qủa thật giống hệt với Đạo Qủa trong truyền thuyết.
"Thật sự là Đạo Quả!!"
Mọi người bốn phía thấy thế, lập tức sôi trào.
Phải biết, Đạo Quả chính là chí bảo thiên địa thai nghén ra, thiên hạ nói nếu có Đạo Qủa, ăn vào là có thể cảm ngộ thiên địa đại đạo, vận khí tốt có thể trực tiếp lĩnh ngộ ra một cái gia chiến BUFF.
Tuy rằng hiện tại thời đại thay đổi, Chuẩn Đế không bằng chó, Ngụy Đế nhiều như chó, Đại Đế đi khắp nơi, khiến cho giá trị Đạo Quả bị giảm xuống.
Nhưng đối với những người tu luyện bình thường như bọn họ, vẫn có lực hấp dẫn trí mạng.
"Đạo Quả!!"
Nhất Kiếm cũng không để ý khiêu khích Lâm Uyên đấu kiếm, cầm lấy nhẫn trữ vật chạy về phía quầy hàng bên cạnh.
"Ừm!?"
Lâm Uyên lúc này có chút ngẩn ra.
Vốn không khí giương cung bạt kiếm đã sắp nổi lên, ai biết cuối cùng lại không hiểu tại sao mà tiêu tán...
“Lâm thiếu gia, ngươi còn muốn sao!?"
Ông chủ cẩn thận mở miệng, vẻ mặt đặc biệt khẩn trương.
Tuy rằng Thanh Thiên đáp ứng số linh thạch bán được sẽ thuộc sở hữu của gã, nhưng trong lòng gã cũng không dám nắm chắc, ngoại trừ đại oán chủng thì ai sẽ tiêu một vạn linh thạch cực phẩm để mua thứ này.
Nhưng để cho gã thật không ngờ chính là, cư nhiên thật sự có oán chủng nguyện ý mua.
Hơn nữa còn không phải một người, mà là hia người!
Nhưng ngay khi gã cho rằng song phương muốn triển khai một hồi cạnh tranh, đối diện cư nhiên bày bán Đạo Qủa, trực tiếp đem một oán chủng trong đó, hấp dẫn đi mất.
Hiện tại còn lại một oán chủng, nói không khẩn trương tuyệt đối là gạt người!
"Ta muốn!"
Lâm Uyên lộ vẻ khó xử nói, "Chẳng qua trên người ta không có nhiều linh thạch như vậy, chỉ sợ sẽ làm phiền ông chủ chạy một chuyến đế Lâm gia.”
“Lâm thiếu gia, tin được, tin được!
Chủ quán vội vàng đưa tứ diệp thảo tới, giống như sợ Lâm Uyên đột nhiên hối hận.
"Chắc sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì nữa chứ!?"
Trong lòng Tần Phong cũng không khỏi khẩn trương theo, tùy thời chuẩn bị khởi động bộ kế hoạch khẩn cấp thứ ba.
Tuy rằng thiên tuyển chi tử nổi danh không nói đạo lý, nhưng hắn cũng là nhân phẩm nổi danh không tốt, tin tưởng hơn một ngàn bộ kế hoạch khẩn cấp nhất định có thứ thích hợp với Uyên tổng.
“Đa tạ ông chủ!”
Lâm Uyên đè nén kích động trong lòng, ôm quyền tiếp nhận Tứ Diệp Thảo.
Cho dù hắn từng là tiên vương cự đầu thượng giới, đối mặt Cửu Thiên Tức Nhưỡng cũng không cách nào khắc chế chính mình, không thể tin được chính mình cư nhiên nhặt được chỗ hời lớn như vậy.
Lúc này——
Mọi người bốn phía nghe được động tĩnh, nhao nhao quay đầu cười nhạo Lâm Uyên.
"Mẹ kiếp, hắn thật đúng là bỏ ra 1 vạn linh thạch cực phẩm!?"
"Đây không phải là đại oán chủng thuần khiết sao? Người bình thường ai bỏ ra 1 vạn cực phẩm linh thạch để mua tứ diệp thảo?!”
"Cỏ chính là cỏ, cho dù sinh trưởng vạn năm, cũng không đạt được hiệu quả như nhân sâm!”
“Ta chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung, người ngốc nhiều tiền!”
"Ta chỉ có thể nói, thế giới của người có tiền thật khó hiểu!"
“.........”



Bạn cần đăng nhập để bình luận