Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1147 - Đến lúc lui xuống sân khấu



Chương 1147 - Đến lúc lui xuống sân khấu




Ầm ầm!!
Đạo lôi kiếp thứ sáu lần thứ sáu hóa thành lôi long, gầm thét hung hăng bổ về phía Lâm Tam.
"Nguy hiểm!!"
Muội tử bốn phía lập tức kêu lên kinh hãi, nhao nhao nhắm mắt lại không đành lòng nhìn.
Ầm ầm!!
Ngay khi mọi người cho rằng Lâm Tam sắp xong đời, thì uy lực bễ nghễ của Côn Bằng liền bao trùm thiên địa.
Chỉ thấy uy lực Côn Bằng ngập trời như bài sơn đảo hải từ trong cơ thể Tần Phong bộc phát ra, ngay sau đó thiên địa phong vân biến sắc, hư ảnh Côn Banwgfg khổng lồ bao phủ toàn bộ Võ Lăng Thánh Địa.
Ô~~~
Hư ảnh Côn Bằng ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, giống như tiếng cá voi trầm trầm đến từ viễn cổ.
Bang!!
Ngay sau đó hư ảnh Côn Bằng hất đuôi ra, trực tiếp đánh tan đạo lôi kiếp thứ sáu.
"Làm sao có thể!!"
Toàn trường trong nháy mắt liền an tĩnh lại, không thể tin vào mắt mình.
Lãnh tri thức, lôi kiếp là một đạo mạnh hơn một đạo.
Đừng nói lôi kiếp như thế, cho dù là lôi kiếp bình thường bọn họ cũng chịu không nổi một đạo, nhưng Tần Phong chỉ vẫy đuôi cá ra liền đánh tan đạo lôi kiếp thứ sáu.
“Tan rồi!?”
Tần Phong cũng trợn tròn mắt.
Bởi vì mỗi lần nhìn đám người Lâm Tam đỉnh lôi kiếp đều muốn chết muốn sống, cho nên trong lòng hắn liền sinh ra một loại ảo giác lôi kiếp rất khủng bố.
Nhưng làm cho hắn trăm triệu lần không nghĩ tới chính là, lôi kiếp cư nhiên yếu ớt như thế, trực tiếp làm rối loạn kế hoạch lui trường của hắn!
"A..."
Tần Phong không còn cách nào khác.
Chỉ có thể khoa trương kêu to một tiếng, giống như bị thương rất nghiêm trọng...
"Ách..."
Khóe mắt mọi người lập tức co rút, cảm giác chỉ số thông minh bị vũ nhục.
Chỉ thấy Tần Phong rất là khoa trương hô to, nhưng toàn thân trên dưới lại không có một vết thương nào, thậm chí quần áo cũng không có một vết nhăn.
“Tần huynh!”
Lâm Tam không để ý đến diễn xuất của Tần Phong, trong đầu đều là hình ảnh Côn Bằng vẫy đuôi.
Nếu như không phải y tận mắt nhìn thấy, ai dám tin tưởng đạo lôi kiếp thứ sáu có thể hủy thiên diệt địa, nhưng lại không chịu nỗi một kích của Tần Phong.
Việc này cũng đả kích sâu vào lòng tin của y, phát hiện mình cùng Tần Phong chênh lệch lớn như vậy.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ đả kích lòng tự tin của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
"Trẫm đã như vậy, mà hắn còn bị đả kích!?”
Tần Phong cảm thấy vô cùng im lặng, cũng ý thức được diễn xuất quá mạnh.
Ầm ầm!!
Những đám mây đen dày đặc, điên quang nhấp nháy.
Chỉ thấy lôi đình vô tận giống như cảm nhận được sự khiêu khích, vô số lôi long gầm thét ở trên bầu trời, thậm chí mạnh hơn gấp mười lần sao với đạo lôi kiếp thứ sáu trước đó.
Tiếng sấm cuồn cuộn, giống như thiên quân vạn mã chạy qua.
Lực lôi kiếp khủng bố bao trùm thiên địa, làm cho toàn trường mọi người cảm thấy hít thở không thông cùng sợ hãi.
“Không đủ thương tổn, phải thêm diễn xuất!”
Tần Phong lập tức nghiêm túc, biết đã đến lúc khảo nghiệm diễn xuất.
Ô~~~
Hư ảnh Côn Bằng lại lần thứ hai ngửa mặt lên trời phát ra tiếng Côn kêu, ngay sau đó thân thể khổng lồ vọt vào trong lôi vân.
Ầm ầm!!
Lôi điện trên bầu trời đan xen vào nhau, tạo thành lưới điện rực rỡ.
Chỉ thấy lôi đình hóa thành vô số mũi tên sắc bén xuyên qua hư không, mà dưới lôi kiếp bao phủ, dãy núi sụp đổ, dòng sông chảy ngược, toàn bộ thế giới bị lực lượng lôi điện cuồng bạo phá vỡ.
Tiếng sấm đinh tai nhức óc vang vọng bên tai, giống như muốn xé rách tâm linh người, hồ quang chói mắt lóe lên trong thiên địa, muốn hóa tất cả mọi thứ thành tro bụi.
"Cẩn thận!!"
Sắc mặt của đám người Võ Lăng thánh chủ không khỏi biến đổi, vội vàng ngưng tụ ra hộ thuẫn bảo vệ các đệ tử.
"Thật khủng bố!!"
Sắc mặt các đệ tử tái nhợt, thân thể cũng run rẩy.
Dưới lôi kiếp hủy thiên diệt địa này, bọn họ cảm nhận được vô lực cùng tuyệt vọng, cũng hiểu được mình nhỏ bé cỡ nào, lại nhìn về phía hư ảnh Côn Bằng trong hư không, trong ánh mắt là kính sợ cùng sợ hãi vô tận.
Ô~~~
Côn Bằng đột nhiên phát ra một tiếng rên rỉ, thân thể khổng lồ tràn đầy vết thương từ trên không trung rơi xuống.
"Tần huynh!!"
Sắc mặt Lâm Tam không khỏi biến đổi, vội vàng chống đỡ một chuyến bay lên trời.
Khác với diễn xuất của Tần Phong, lần này y thật sự cảm nhận được Tần Phong bị thương, nhất là vết thương trên người căn bản không lừa được người khác.
Ầm ầm!!
Đạo lôi kiếp thứ tám đúng hẹn mà đến, bổ về phía Lâm Tam cùng Tần Phong.
“Lâm huynh, cẩn thận!”
Tần Phong đột nhiên hét lớn một tiếng, vội vàng dùng thân thể bảo vệ Lâm Tam.
"Tần huynh!!"
Thân thể Lâm Tam không khỏi run lên.
Tuy rằng Tần huynh nhìn qua rất không đáng tin cậy, hành vi cũng rất khó hiểu, nhưng khi y gặp nguy hiểu, Tần huynh vĩnh viễn đều sẽ liều mạng cứu y.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc vang vọng khắp thiên địa, đạo lôi kiếp thứ tám trùng trùng điệp điệp bổ lên người Tần Phong.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
"Phốc!!"
Tần Phong phun ra một ngụm máu tươi, thuận thế ngã vào trong ngực Lâm Tam.
"Tần huynh, ngươi thế nào!?"
Trong ánh mắt Lâm Tam tràn đầy lo lắng, cảm ứng được khí tức Tần Phong rất yếu.
"Trẫm không có việc gì!!"
Sắc mắt của Tần Phong tái nhợt, giống như thật sự bị trọng thương.
Tuy nhiên hắn cũng không có ý muốn dừng lại, giãy dụa đứng dậy, ánh mắt kiên định nhìn một đạo lôi kiếp cuối cùng trên bầu trời.
Ầm ầm!!
Giống như lôi kiếp cảm nhận được sự khiêu khích của Tần Phong, hóa thành một con lôi long thật lớn từ hư không gầm thét lao xuống, uy thế khủng bố có thể xóa sạch Hoang Cổ.
"Có thể chống đỡ được không!?"
Đám người toàn trường cảm thấy vô cùng kinh hoảng.
Cho dù là Võ Lăng thánh chủ và các đế cấp cường giả, cũng có một loại cảm giác bị tử vong bao phủ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận