Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 172. Bị Hớt Tay Trên

Chương 172. Bị Hớt Tay Trên
Tần Phong không quan tâm đến ánh mắt của người khác, bởi vì lúc này hắn còn đang kề vai sát cánh, bàn bạc sự tình với Lâm Tam, “Lâm huynh, đạo quả có bảy viên, ngươi giúp ta ngăn cản những người này, sau khi chuyện thành công, Lam Ma cung một khỏa, Nguyệt Thần cung một khỏa, con thỏ nhà ta một khỏa, hai tiểu đệ của ta, mỗi người một quả, còn lại hai viên, huynh đệ chúng ta chia đồng ăn đủ, một người một khỏa như thế nào!?"
“Chúng ta cũng có sao!?”
Thiên Quân, Vạn Mã lập tức lên tinh thần, trong lòng hô to lão đại ta yêu ngươi, về sau xin đừng vì ta là bông hoa đuôi bò mà thương tiếc ta.
"Ừm!?"
Lâm Tam nghe thế nào cũng không thấy cách nói này có vấn đề gì, thế nhưng sau khi cẩn thận phân tích thì liền thấy CMN.
Có tất cả bảy viên đạo quả, ta liều sống liều chết giúp ngươi ngăn cản địch nhân, cuối cùng người của người có sáu viên, còn ta CMN chỉ mò được một viên!?
"Lâm huynh, ngươi không thể tính toán như vậy!!”
Tần Phong tiếp tục kề vai sát cánh lừa dối nói: "Cả đời chỉ cần ăn một viên đạo quả, ăn nhiều cũng không có hiệu quả gì khác, không bằng dùng để thu hoạch tình bằng hữu, tình bằng hữu thế nhưng là vô giá."
Tần Phong không đợi Lâm Tam mở miệng mà tiếp tục nói: “Ngươi suy nghĩ một chút, Thiên Tâm chi thành đối xử với ngươi như thế nào, các nàng không tin tưởng người, còn thân huynh đệ khác cha khác mẹ là ta thì vĩnh viễn tin tưởng ngươi, cũng vĩnh viễn đứng sau lưng hỗ trợ ngươi.”
Lâm Tam cho Tần Phong một ánh mắt, giống như muốn nói, ngươi thấy ta giống đồ ngớ ngẩn, có thể vì tình bằng hữu mà tự bán mình đi.
Y thiếu tình bằng hữu này sao!?
"Ai, ta vốn không muốn dạng này, là ngươi bức ta làm như vậy!"
Tần Phong thở dài bất đắc dĩ một tiếng, buông tay Lâm Tam ra.
"Ý gì!?"
Thần sắc Lâm Tam hơi sững sờ, có dự cảm không tốt.
Không đợi y kịp phản ứng, chỉ nghe thấy Tần Phong hướng về phía tất cả đại thế lực, kêu gào: "Ngươi TM nhìn cái gì? Có bản lĩnh ra đơn đấu a! Xem thường đại ca Lâm Tam của ta có đúng hay không…”
"Phốc. . ."
Lâm Tam kem chút là hốc máu tươi.
Đã qua bảy năm nhưng Tần Phong vẫn không chịu nhặt tiết tháo lên.
"Ngọa tào, quá TM khoa trương!!"
Đám thiên kiêu ở xung quanh cũng không có ý định nhường nhịn Tần Phong, bọn họ nhao cầm lấy vũ khí trong tay, chuẩn bị đi tìm Lâm Tam đơn đấu.
“Đinh, chúc mừng túc chủ giúp thiên tuyển chi tử kéo cừu hận, thu hoạch được 1 vạn điểm phản diện!”
Đúng lúc này ——
Một đạo thanh âm hùng hậu từ trong đám người truyền đến, "Tần Phong, da mặt của ngươi vẫn dày như trước!”
"Ừm!?"
Đám người trong toàn trường tìm nơi phát ra âm thanh, nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Thiếu trang chủ Nhất Kiếm của Danh Kiếm sơn trang, ang theo trên trăm tên đệ tử mặc áo bào trắng, cõng kiếm đi tới, nhìn khí tức thì tất cả bọn họ đều đã đạt đến Thiên Tông ngũ trọng.
"Thật mạnh!!"
Thế lực khắp nơi sắc mặt hơi đổi một chút, biết rõ đối thủ vô cùng cường đại.
“Đạo quả này, Danh Kiếm sơn trang không cần nhiều, chỉ cần bốn khỏa!"
Ánh mắt của Nhất Kiếm nổi lên một vòng hàn ý lạnh thấu xương, hàm là kẻ có dũng khí ngăn cản thì liền bị giết chết.
"Mở miệng liền muốn hơn phân nửa, còn dám nói mặt ta dày!?"
Tần Phong nhịn không được mắt trợn trắng lên, tỏ vẻ mình chưa bao giờ gặp phải tên vô sỉ như vậy.
Đồng thời, Tần Phong cũng phát hiện khóe miệng Nhất Kiếm có một sợi râu, chẳng lẽ là lần trước không có cắt sạch sẽ, hiện tại có muốn hắn kéo ra ngoài ướp một lần nữa.
Ầm ầm!!
Mặt đất đột nhiên chấn động kịch liệt, bảy viên đạo quả bộc phát ra hào quang, còn kèm theo một cỗ khí tức thiên địa pháp tắc, bay thẳng đến mây xanh.
"Đạo quả chín rồi!!”
Đám người trong toàn trường lập tức kinh hô lên, một trận hỗn chiến cũng sắp sửa bắt đầu…
Hưu! Hưu! Hưu!
Đạo quả vừa chín, một trận âm thanh xé gió cũng đột ngột vang lên.
Chỉ thấy mấy vạn người đồng thời hành động, bằng tốc độ nhanh nhất hướng về phía đảo quả, uốn tranh thủ thời gian cướp đoạt một khỏa rồi chạy trốn.
"Cút ngay cho ta!!"
Ánh mắt của Nhất Kiếm nổi lên hàn ý lạnh thấu xương, gã nhanh chóng rút trường kiếm ra.
Âm vang!!
Một đạo kiếm quang sáng ngời xuất hiện ở trong thiên địa, phảng phất xua tan bóng tối vô tận, lập lòe bên trong mắt mọi người, hơn chục thiên kiêu không kịp né tránh đã ngã xuống ngay tại chỗ.
"Cái gì!!"
Mọi người ở xung quanh đều giật mình kinh ngạc, không ngờ kiếm của Nhất Kiếm lại mạnh như vậy.
"Đây là. . ."
Tần Phong cùng Lâm Tam đồng thời nhíu mày, có thể rõ ràng cảm ứng được Nhất Kiếm đã lĩnh ngộ được vô địch kiếm tâm, cũng giống như Lâm Tam, không phải kiếm tâm vô địch thiên hạ mà là loại tín niệm vô địch.
"Ngọa tào!!"
Tần Phong nhịn không được mà phun tục, trong lòng có câu CMN không nhả ra thì không thoải mái.
Tương lai ai còn dám nói với hắn, vô địch kiếm tâm là ngưu bức nhất, thì hắn nhất định sẽ ban thưởng. Kể từ khi chuyện hắn lĩnh ngộ được vô địch bị phơi bày ra thì hiện tại người nào luyện kiếm đều có thể lĩnh ngộ được vô địch kiếm tâm.
Giống như đang chơi game thì bị hớt tay trên, người ở bên này vừa nạp tiền để tăng cường một đợt, thì bên kia lập tức sắp xếp một sự kiện giảm giá, về phần tên nào đã hớt tay trên thì hắn lại không hề báo tên.
“Đáng chết, ngươi chờ đó cho ta!"
Tần Phong tức giận đến ràm răng ngứa ngáy, thề nhất định phải tìm ra kẻ dám hớt tay trên của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận