Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 853 - Hoan hỉ oan gia



Chương 853 - Hoan hỉ oan gia




"Không tốt!!"
Tân Đế Đại Hạ cảm nhận được khí tức nguy hiểm, vội vàng liên thủ cùng hai đại Ngụy Đế để phản kích.
Ầm ầm!!
Song phương nhanh chóng va chạm, tiếng nổ chấn động liên miên không dứt.
Chỉ thấy Tần Hạo mỗi một lần ra tay đều chấn động thiên địa, long tượng chi uy làm cho đối phương sinh lòng sợ hãi.
"Ta đang nằm mơ sao!?"
Đệ tử Tần gia phía dưới đều nhìn ngây người, quả thực không thể tin được ánh mắt của mình.
Hai chuẩn đế cảnh sơ giai cư nhiên cứng rắn kiềm chế sáu Ngụy Đế, ngược lại Đao Tuyệt tự mình đột phá đại đế, lại bị Thái thượng hoàng Đại Hạ đánh chạy trối chết.
"Thao!”
Tề Tu Viễn chửi thề, tâm tình bị đuổi đánh càng thêm phiền não.
Tuy rằng Tần Phong luyện chế Tuế Nguyệt Đao rất mạnh, sức mạnh thời gian vừa ra là có thể dễ dàng chém xuống đầu chó của đối phương, nhưng đối phương lại căn bản không cho y cơ hội sử dụng.
“Tề Tu Viễn, ngươi không phải là đối thủ của trẫm!”
Kim đao trong tay Thái thượng hoàng lóe ra hàn quang.
Ông ta là đế vương khai quốc đánh hạ giang sơn, tâm trí kiên định cùng kinh nghiệm chiến đấu vượt xa các hoàng tộc khác, thân hình như tia chớp vọt về phía Tề Tu Viễn.
“Hươu chết trong tay ai, còn chưa nhất định!”
Tề Tu Viễn bắt đầu bình phục tâm tình, tìm kiếm cơ hội sử dụng sức mạnh thời gian.
Phanh! Phanh! Phanh!
Song phương mỗi một lần vung đao va chạm, đều ẩn chứa uy lực cùng lực sát thương cực cao, trong lúc đan xen, lại phát ra tiếng va chạm khiến người ta kinh hồn bạt vía.
Lúc này, các thế lực lớn của Hoang Cổ đều đã bị trận chiến này hấp dẫn, bắt đầu nhao nhao chạy về phía Tần gia.
“Vốn dĩ đây là trận chiến không quá gây cấn, nhưng không nghĩ tới Tần gia cư nhiên cứng rắn chống đỡ!”
"Nghe nói Tân Đế Đại Hạ cùng Thái thượng hoàng cũng đi, tám đế cấp vẫn không tiêu diệt được Tần gia."
"Nói như thế, nhưng Tần gia vẫn ở vào thế bất lợi, thất bại là chuyện sớm hay muộn."
“Cũng không phải, sau lưng Hoàng tộc Đại Hạ chính là tiên nhân thượng giới, sau lưng Tần gia lại không có cao nhân!”
"Ta thấy chưa chắc, chẳng lẽ các ngươi đã quên cây cổ ở Tần gia?”
"Ta nghe người ta nói đại công tử Tần gia chưa có chết, có người nhìn thấy hắn ở thảo nguyên Tây Vực thành."
"Ta cũng nghe người ta nói Tần Phong chưa chết, mấy ngày trước còn xuất hiện ở Dược Thần cốc."
"Phải không? Ta rõ ràng ở Bắc Hải nhìn thấy Tần Phong, bên người còn mang theo một đám muội muội xinh đẹp. "
“......"
Khi càng ngày càng nhiều người nhìn thấy Tần Phong, tin tức cũng truyền đến tai Vu Lan.
"Hắn chưa chết!?"
Vu Lan chỉ cảm thấy trong lồng ngực có lửa giận đang thiêu đốt, bàn tay nhỏ bé trắng nõn gắt gao nắm chặt thành nắm đấm.
“Thiếu cung chủ, đây là tin tức tốt!”
Cao thủ Lam Ma Cung vội vàng chúc mừng: "Có thể từ trong tay tiên nhân thượng giới giả chết chạy thoát, chứng minh Tần Phong còn ưu tú hơn so với tưởng tượng, thật sự gả được!”
“Gả em gái hắn!”
Vu Lan tức giận đến đau ngực.
Phẫn nộ gầm gừ dùng sức đập bàn, đá ghế, điên cuồng phát tiết cảm xúc trong lòng mình, cũng quyết định đi Tần gia ôm cây đợi thỏ.
"Ách..."
Cao thủ Lam Ma cung bị dọa không dám lên tiếng, chỉ có thể ở trong lòng cầu nguyện Tần Phong.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ chọc tức thiên tuyển chi nữ, đạt được 5 vạn điểm phản diện!”
"5 vạn điểm?”
Tần Phong sững sờ mở to mắt.
Tuy rằng hắn biết Lan Bảo Bảo sau khi thăng cấp càng thêm đáng giá, nhưng thật không nghĩ tới mới bị chọc tức một lần cư nhiên tăng lên năm vạn điểm phản diện, làm cho hắn cũng khẩn cấp muốn đi tìm Lan Bảo Bảo.
Đúng lúc này ——
Tần Phong đột nhiên gọi Tiểu Chu Chu dừng lại.
“Leng keng, phát hiển hoan hỉ oan gia của thiên tuyển chỉ tử cấp thần thoại ở khu vực lân cận…”
"Ôi chao!!"
Đám người Hữu Dung, Thái tử phi lại là một trọng tâm bất ổn, dưới tác dụng quán tính của phanh gấp đè lên người Tiểu Bạch.
“Thỏ ta, không chịu nổi gánh nặng này!”
Tiểu Bạch thiếu chút nữa đã bị chúng nữ ép ra hiệu ứng mắt to, thừa nhận áp lực không nên thừa nhận ở tuổi này.
"Hoan hỉ oan gia!?"
Tần Phong không để ý tới chúng nữ té ngã, đang nghĩ tiểu tức phụ nhà ai bị lạc.
Lâm Tam?!
Hay là nhị đệ!?
Bang một tiếng!!
Trong đan điền của Tần Phong truyền đến một đạo âm thanh nặng nề, nguyên bản hai giọt tinh huyết trọng sinh phân liệt thành bốn giọt, đại biểu cho hắn tu luyện am Thập Tam Thiên Tạo Hóa Quyết, thành công đột phá tới cảnh giới thập nhất trọng thiên.
“Công tử, ngươi tu luyện xong rồi!”
Tiêu Cửu Nương thẹn thùng đi tới bên cạnh Tần Phong, muốn cùng hắn thảo luận tư thế đấu tranh nội bộ.
Chỉ tiếc Diệp Thần của nàng đã rơi xuống cấp sử thi, nào có sức hấp dẫn bằng hoan hỉ oan gia của cấp thần thoại.
“Ừm!”
Tần Phong thuận miệng qua loa, liền nhanh chóng lao ra khỏi khoang thuyền.
"Công tử!!"
Tiêu Cửu Nương vội vàng muốn đi bắt, nhưng Tần Phong lại nhanh như chớp không thấy bóng dáng.
"Ôi chao!"
Nguyệt Hi nhịn không được độc miệng nói: "Ta theo chủ nhân đi nam xông bắc cũng đã mấy năm, gặp qua không ít người chủ động đưa tới cửa, nhưng loại cho trắng trợn này thật đúng là chưa từng thấy qua.”
“Ngươi nói ai cho không!”
Tiêu Cửu Nương tức giận phồng má lên, muốn lý luận với Nguyệt Hi.
“Đương nhiên là nói ngươi!”
Nguyệt Hi ổn định phát huy: "Điềm Điềm là tiểu công chúa của Yến Vân tộc, Hữu Dung cô nương là truyền nhân của Dược Thần cốc, người ta chủ động đưa tới cửa gọi là lấy lại, còn loại Hợp Hoan Tông như ngươi bị cướp không thì gọi là gì?”
“Lấy lại? Cảm giác còn không bằng cho không?!”
Điềm Điềm cùng Hữu Dung lộ ra vẻ mặt sửng sốt, nghiêm trọng hoài nghi Nguyệt Hi đang hàm ý các nàng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận