Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 914 - Đệ đệ non nớt



Chương 914 - Đệ đệ non nớt




"Hôm nay là đại hôn của ta!!"
Thiên Tú ở một bên tức giận muốn chết, cảm thấy Tần Phong chính là tới quấy rối.
Tặng bốn món hạ lễ keo kiệt còn không nói, bây giờ cướp danh tiếng của gã, không biết còn tưởng rằng hôm nay là đại hôn của hắn.
“Ca, chính sự quan trọng hơn!”
Tần Hạo nhịn không được kéo Tần Phong, nhắc nhở hắn hiện tại là thời gian ăn tiệc.
Về phần Tần Phong có thể cứu vớt thiên hạ thương sinh, hay là ôn thần người gặp người sợ, hoặc là nhân nghĩa vô song đều không có quan hệ với y, chỉ có ăn tiệc mới là chính sự.
“Đúng, chính sự quan trọng hơn!”
Tần Phong gật đầu tỏ vẻ rõ ràng, ôm quyền cáo từ với mọi người.
Sau đó đoàn người liền chậm rãi tiến vào yến hội, trên đường Tần Phong còn không quên dạy Tần Hạo cách ăn tiệc chính xác.
Không thể tới bàn uống rượu, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tốc độ ăn uống của bọn hắn.
Bàn của tiểu hài tử có thể đi, ăn ít, dễ cướp.
.........
Đám người Mộc Tú lén nhìn nhau, quả nhiên là Tần gia.
“Mất mặt!”
Đám người Vu Lan đau đầu xoa xoa mi tâm, bảo trì khoảng cách tỏ vẻ không biết hai huynh đệ này.
“Vậy chúng ta liền đến bàn của tiểu hài tử!”
Tần Hạo không thèm để ý ánh mắt của những người khác, bắt đầu nhìn xung quanh tìm kiếm tiểu hài tử ngồi ở bàn kia.
“Sai, chúng ta nên đến bàn của nhân thê trước!”
Tần Phong lại giáo dục: "Không thể chỉ nghĩ đến ăn no, còn phải hiểu cái gì gọi là sắc đẹp thay cơm, có đôi khi tình yêu đích thực sẽ lơ đãng xuất hiện biết như vậy, biết không?!”
“Ca, ngươi đừng như vậy!”
Tần Hạo thiếu chút nữa phun ra, vội vàng khuyên nhủ: "Người ta đều đã thành thân, chúng ta cũng không nên phạm nguyên tắc?”
“Thành thân mới tốt!”
Tần Phong kề vai giáo dục: "Nếu không thành thân, ngươi muốn đuổi theo người ta sẽ có rất nhiều đối thủ, nhưng nếu thành thân, ngươi muốn đuổi theo người ta thì chỉ có một đối thủ.”
“Đây là lý do chủ công thích vợ người khác?”
Mộc Tú kinh hãi tại chỗ, thật sự không tìm được lý do phản bác.
"Trâu bò!!"
Nội tâm Nhâm Hoàn bị chấn động thật nhiều.
Vốn tưởng rằng vứt bỏ tiết tháo là có thể nhanh chóng dung nhập vào đoàn đội, ai biết hắn ta chỉ là cấp nhập môn, hoàn toàn không dung nhập vào hạch tâm của đoàn đội.
“Ta không biết hắn!”
Đám người Vu Lan hoàn toàn im lặng, không rõ làm sao lại thích tên hỗn đản này.
Nhưng phải thừa nhận rằng những gì hắn nói thực sự có lý!
"Ừm!?"
Cả người Tần Hạo đều sững sờ, cảm giác cánh cửa mới được mở ra.
"Tần Hạo sẽ không bị làm hư chứ!?"
Trong lòng Giang Linh đột nhiên lo lắng, sợ Tần Hạo bị Tần Phong làm hư.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ làm hư thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
“Ngươi đúng là gia hỏa mày rậm mắt to!”
Tần Phong liếc nhị đệ một cái, không nghĩ tới y là loại người này.
Đúng lúc này ——
Từng trận tiếng cười như chuông bạc truyền đến: “Tiểu sư đệ, tiểu sư đệ, mau đến bên này ngồi!”
"Ừm!?"
Tần Phong tò mò quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trên một cái bàn có bảy tiểu tỷ tỷ xinh đẹp đang phất tay với hắn, chính là bảy nữ đồ đệ dưới trướng Võ Lăng Thánh Chủ, Tứ Thời, Ngọc Tiêu, Kim Ti, Cái Tuyết, Tầm Mai, Mặc Ngọc, Thiền Nô.
Người giang hồ gọi là Võ Lăng Thất Miêu!
"Là các nàng!!"
Vu Lan hơi nhíu mày lại, trong lòng cũng cảnh giác.
Tuy rằng nàng cùng Thất Miêu xem như sư tỷ muội, nhưng thiên hạ nào có mèo không ăn vụng, từ ánh mắt các nàng nhìn Tần Phong liền biết, nhất định là tham thân thể của Tần Phong.
Huống chi, Tần Phong cũng không phải là chim tốt gì!
"Đây không phải là trùng hợp sao!?"
Ánh mắt Tần Phong không khỏi sáng lên, mang theo nhị đệ đi tìm Thất Miêu.
"Hắn thật đúng là dám đi!!"
Vu Lan tức đau cả ngực, nắm đấm nhỏ cũng theo đó mà cứng rắn.
"Hắn đi, ngươi cũng đi!”
Giang Linh cũng bị tức giận không chịu nổi, muốn kêu la lão tử Thục đạo sơn.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ chọc tức thiên tuyển chi nữ cấp thần thoại, đạt được 5 vạn điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ châm ngòi quan hệ giữa thiên tuyển chi tử cấp thần thoại và hoan hỉ oan gia, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
“Lại thêm 25 vạn!”
Tần Phong cảm thấy vui sướng trong lòng, giống như tác giả cẩu lại nước một chương.
“Tiểu sư đệ, ngươi khỏe rồi!?”
Thất Miêu nhìn thấy Tần Phong cường tráng thì đôi mắt đẹp tỏa sáng.
Năm đó nếu không phải Tần Phong bị thương, mệnh thọ không lâu, chỉ sợ các nàng đã sớm đẩy người, cũng chỉ có kỳ nam tử cỡ này mới có thể làm cho các nàng chủ động như thế.
“Đa tạ các vị sư tỷ nhớ nhung, ta đã hoàn toàn tốt lên rồi!”
Tần Phong cảm nhận được ánh mắt các vị tỷ tỷ muốn ăn thịt người, vội vàng giới thiệu: "Nhị đệ Tần Hạo của ta, thiên hạ vô địch, còn có vài ngày nữa liền đến hai mươi tuổi, hiện tại mười chín tuổi rất non nớt.”
“Hắn chính là Tần Hạo? Mười chín tuổi!!”
Đôi mặt đẹp của Thất Miêu khẽ lướt qua, muốn biết Tần Hạo rốt cuộc non nớt bao nhiêu.
Không có cách nào!!
Thiên tính của nữ nhân vốn rất yêu trẻ con…
"Ách..."
Tần Hạo bị nhìn chằm chằm mà phát hoảng, cảm giác gặp phải một đám nữ lưu manh.
Nhất là khi Tần Phong nói ra nhị đệ ta thiên hạ vô địch, không biết vì sao trong lòng lại càng hoảng hốt, có loại cảm giác nửa chân bước vào Quỷ Môn Quan.
"Khanh khách, hắn thật đáng yêu!”
Thất Miêu nhìn thấy biểu tình bối rối của Tần Hạo, lập tức che môi cười khanh khách.
Vốn tưởng rằng thiếu niên chí tôn Tần gia sẽ giống như ca ca của hắn, là một lão thủ bụi hoa, ai biết y thật sự non nớt không chịu nổi, nhìn thấy nữ hài tử có thể đỏ mặt.
Giờ khắc này ——
Các nàng đột nhiên cảm thấy Tần Phong không thơm, vẫn là tiểu đệ đệ đơn thuần càng thú vị hơn.
"Đáng yêu là danh từ độc quyền của thỏ ta!"
Bàn tay nhỏ bé của tiểu Bạch cuộn lại ôm ngực.
Y có đẳng cấp gì, thỏ ta có thân phận gì, cũng dám tranh ngôi vị hoàng đế với thỏ ta, lại còn so đáng yêu!?
"Ừm!?"
Tần Hạo cảm thấy vô cùng nghi hoặc.
Y phát hiện con thỏ này không biết xảy ra chuyện gì, nhưng từ trước đến nay vẫn tràn ngập địch ý với mình.
Trong trí nhớ y và Tiểu Bạch không hề có khúc mắc gì, ngược lại con thỏ này từng cho mình một bạt tai, mạnh mẽ cắt đứt toàn bộ buff của y.



Bạn cần đăng nhập để bình luận