Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1039 - Lừa đầu hói



Chương 1039 - Lừa đầu hói




“Bệ hạ, anh minh!”
Tam Lộng đại sư càng thêm tinh thần, tiếp tục nói: "Bần tăng khẩn cầu bệ hạ tự mình luyện chế mấy kiện thần khí, làm bảo vật trấn tự, cũng chỉ có dính khí tức nhân hoàng của bệ hạ, mới có thể xem như bảo vật trấn tự chân chính.”
“Có đạo lý!”
Tần Phong thấy Tam Lộng đại sư lộ ra chân gà, cũng không khách khí lộ ra chân gà, sắc mặt do dự nói: "Nhưng trẫm vừa mới luyện chế xong Đại Tần Cửu Đỉnh trấn áp Cửu Châu Long Mạch, hiện giờ quốc khố trống rỗng chỉ sợ là có tâm nhưng vô lực!”
“Bệ hạ, bần tăng có!”
Tam Lộng đại sư hình như sợ Tần Phong đổi ý, vội vàng lấy ra hối lộ mình nhận gần đây.
“Không được, không được!”
Tần Phong lập tức xua tay nói: "Vật liệu của ngươi chỉ có thể luyện chế thần khí bình thường, nếu dùng chúng làm bảo vật trấn tự, cái danh đệ nhất luyện khí sư này của trẫm còn có bộ mặt nào đi ra ngoài gặp người!?”
"Bệ hạ!!"
Tam Lộng đại sư cảm động thiếu chút nữa rơi lệ.
Không nghĩ tới gã ở trong suy nghĩ của Tần Phong lại quan trọng như vậy, cư nhiên không xứng sử dụng thần khí bình thường, nhất định phải thần khí cực phẩm mới có thể phù hợp với thân phận quốc sư.
“Không có thì thôi!”
Tần Phong đột nhiên thở dài nói: "Vẫn là chờ mấy chục năm nữa, chờ quốc lực Đại Tần cường thịnh, chúng ta sẽ luyện chế bảo vật trấn tự!”
"Mấy chục năm!?"
Sắc mặt Tam Lộng đại sư không ngừng biến hóa, cuối cùng vẫn lấy ra khối tiên cốt kia.
Giống như xác rùa, trắng như ngọc, tản mát ra từng trận tiên quang, vừa xuất hiện liền hấp dẫn ánh mắt mọi người, cũng làm cho tâm tình người ta trong nháy mắt bình thản.
“Cái này không tốt lắm!”
Tần Phong ra vẻ rụt rè nói: "Tiên Cốt này quốc sư vẫn không dám sử dụng, nói vậy nó có ý nghĩa đặc thù đối với quốc sư, trẫm vẫn nên quên đi!”
“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng đại sư hiếm khi đứng đắn nói: "Chuyện cũ như gió, như khói, nhân sinh như mộng, như ở ngay trước mắt!”
“Quốc sư cũng là người có tính tình trung thực!”
Tần Phong nhịn không được cảm khái một tiếng.
Vốn định trở về khoang thuyền cử hành du thuyền nằm sấp để chúc mừng, nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Tam Lộng đại sư thì chỉ có thể trở về mở lô luyện chế thần khí...
“Là tiên cốt!”
Mọi người trên khoang thuyền lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, không nghĩ tới Tam Lộng đại sư sẽ có tiên cốt.
Nghe nói tiên cốt cùng Chí Tôn Cốt của Tần Hạo khá tương đồng, đều là một loại thể chất đặc thù, phàm là người có tiên cốt đều có thể dễ dàng đột phá chung cực, đạp phá hư không thành tựu vị trí tiên nhân.
Bất quá cũng chính bởi vì tiên cốt thần kỳ, mỗi lần xuất hiện đều sẽ dẫn đến thế lực khắp nơi tranh đoạt.
Hiện tại Tam Lộng đại sư có thể xuất ra tiên cốt, chứng minh chủ nhân tiên cốt tám phần đã chết.
“Đây chính là quy luật sinh tồn của giới tu luyện!”
Tần Hạo lộ ra vẻ mặt vô cùng động dung, nắm đấm tay cũng kêu khanh khách.
Y bị đào cốt là vì ca ca và gia tộc muốn y tôi luyện, nhưng vị chủ nhân tiên cốt này lại mất đi tính mạng, cũng làm cho hắn hiểu được giới tu luyện tàn khốc, muốn sống sót chỉ có mình đủ cứng rắn.
“Con lừa hói này, hồ đồ!”
Mộc Tú ở một bên liên tục lắc đầu.
Vốn tưởng rằng Tần Phong là phát hiện lương tâm, ai biết tất cả đều là thủ đoạn, lợi dụng chấp niệm thần khí của Tam Lộng đại sự, từng bước dụ dỗ gã chủ động đem tiên cốt ra.
Cũng làm cho hắn trở lại mùa hè năm đó, tận mắt chứng kiến Tần Phong dùng tám mươi triệu tiền công trình, làm ra sản phẩm tám trăm đồng.
"Kế tiếp cũng không nên quấy rầy trẫm!!"
Tần Phong vô cùng nghiêm túc, xoay người trở về khoang thuyền.
Không giống với những thần khí lúc trước, việc rèn đúc nhục thể thật sự rất khó, nhất định phải xuất ra trăm phần trăm chuyên tâm mới được.
Đương nhiên trước khi tiến vào khoang thuyền, không quên nhặt Tiểu Bạch trở về.
"Ừm!?"
Mộc Tú sững sờ tại chỗ, đầu óc trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
Từ hành vi cử chỉ của Tần Phong không khó để nhận ra, hắn tuyệt đối sẽ tham ô tiên cốt của Tam Lộng đại sư.
Nhưng từ biểu tình nghiêm túc vừa rồi của hắn, lại cảm giác ra hắn không phải đang nói giỡn, hắn thật sự tính toán trở về, luyện chế cái gì đó siêu cấp lợi hại.
“Thần côn, ngươi có thấy không?!"
Tam Lộng đại sư lập tức khoe khoang nói: "Bệ hạ muốn luyện chế thần khí cho bần tăng, hơn nữa còn không phải thần khí bình thường!”
“Ách, ngươi vui vẻ là tốt rồi!”
Mộc Tú trợn trắng mắt, không đành lòng đả kích con lừa hói.
Tuy rằng hắn không hiểu thao tác của Tần Phong, nhưng đối với nhân phẩm của Tần Phong thì hắn dám khẳng định, tám mươi triệu tiền công trình, thành phẩm có thể đáng giá chín trăm đồng thì hắn nhận thua.
Lúc này——
Tiểu Hương phi trong khoang thuyền đang chờ Tần Phong trở về.
Vốn tưởng rằng Tần Phong trở về là có thể bắt đầu trò chơi, ai biết vừa mới trở về liền xuất ra Tử Tiêu Âm Dương đỉnh.
“Bệ hạ!”
Đôi mắt đẹp của Tiểu Hương phi tràn đầy u oán.
Thấy Tần Phong có việc đứng đắn phải làm, chỉ có thể hiểu chuyện trở về phòng mình.
Đinh một tiếng!!
Tần Phong lại lấy ra đồng tiền một ngày bằng một năm ném lên không trung, kết giới thời gian cũng theo đó triển khai, tam đại thần hỏa rất nhanh dung hợp bay vào Tử Tiêu Âm Dương đỉnh.
“Chủ ngân yên tâm, thỏ ta sẽ không để cho người quấy rầy ngươi!”
Vẻ mặt Tiểu Bạch vô cùng nghiêm túc.
Biết Tần Phong nhặt nó trở về, là bởi vì chỉ tin tưởng một mình nó.
“Không cần!”
Tần Phong lấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ phía sau Tiểu Bạch, sau đó nắm lấy lỗ tai thỏ lại ném ra khỏi khoang thuyền, sợ con thỏ này sẽ ngủ mớ mà quấy rầy mình.
"Oa oa, hắn bắt đầu ghét thỏ rồi!”
Tiểu Bạch nhìn thấy Giang Linh đang ở một bên, trực tiếp nhảy vào trong ngực khóc lớn.
“Ca ca sắp bắt đầu luyện khí rồi!”
Độ chú ý của Tần Hạo không giống người thường, bắt đầu chờ đợi lôi kiếp.



Bạn cần đăng nhập để bình luận