Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1319 - Trước phải đến hắn điên cuồng



Chương 1319 - Trước phải đến hắn điên cuồng




"Nữ nhân không thể quá mạnh mẽ!"
Vu Lan cũng bị sợ ngây người, ánh mắt nhìn về phía cha ruột.
Chỉ thấy Vu tiên sinh đưa ra một ánh mắt chua xót, sau đó tiếp tục cúi đầu đếm kiến trên mặt đất, không dám mở miệng phản bác một chữ.
“Lan Lan!!”
Lam Ma tiếp tục giáo dục: "Hai vợ chồng đầu giường đánh nhau cuối giường làm hòa, đợi lát nữa ngươi chủ động đi xin lỗi Tần Hoàng, chuyện này còn coi như xong.”
“Ta không đi!”
Vu Lan tức giận nói: "Con rồng cặn bã kia không nói đạo lý, còn lừa gạt tình cảm của ta, cho dù ta nhảy khỏi tiên sơn này, cũng sẽ không tha thứ cho hắn.”
“Không đi?”
Lam Ma lập tức biến sắc, mặt răn dạy: "Ngươi có biết mẹ ngươi đã lấy ra bao nhiêu mới đổi được Viên Kiệu tiên sơn này hay không, vạn nhất Tần Hoàng tức giận thu hồi lại Tiên Sơn thì phải làm sao?”
“Thu hồi thì thu hồi đi!”
Vu Lan vẫn bướng bỉnh như trước nói: "Chỉ cần ta còn sống một ngày, tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước hắn, cũng sẽ không trơ mắt nhìn hắn thu thập thiên hạ chi binh để luyện chế mười hai kim nhân gì đó."
“Đoạt thiên hạ chi binh!?”
Sắc mặt Vu tiên sinh lập tức trở nên nghiêm trọng, giống như dự cảm được cái gì.
“Tần Hoàng thu hồi thiên hạ chi binh thì liên quan gì đến ngươi?”
Lam Ma thấy cứng rắn không được, đành đánh bài tình cảm: "Ngươi hiện tại hẳn là đem toàn bộ tinh lực đặt lên chuyện tranh đoạt đế hậu, mà không phải chạy đi phản bác Tần Hoàng, chứng minh chính mình còn lợi hại hơn so với Tần Hoàng!"
“Mẹ, người không hiểu!”
Vu Lan vẻ mặt chính nghĩa nói: "Hắn thu hồi thiên hạ chi binh là giả, làm suy yếu vạn dân mới là thật, muốn cho người trong thiên hạ không còn sức phản kháng nữa, từ nay về sau trở thành trâu ngựa cho đám quyền quý kia.”
“Đủ rồi!!”
Lam Ma lập tức trở mặt khiển trách: “Ngươi không biết mình đang nói gì sao? Ngươi đang tự đẩy mình về phía đối lập của tất cả quyền quý, bất kể là quyền quý trước kia, hay là quyền quý đi theo Tần Hoàng làm giàu, tất cả đều bị ngươi đắc tội tới…”
“Phu nhân, bớt giận!”
Vu tiên sinh mắt thấy thái độ không đúng, vội vàng tiến lên trấn an Lam Ma.
“Cút ngay!”
Lam Ma không chút nể tình, chửi ầm lên: "Hai người các ngươi không có một thứ tốt, lão cha thì cả ngày ở nhà lo nước lo dân, đứa nhỏ thì cả ngày ảo tưởng cứu vớt thế giới, các ngươi tiêu tiền của ta, là do ta nuôi thành, lúc đầu còn trông cậy đứa nhỏ có thể tranh khẩu khi, ai biết lại giống hệt lão cha, làm cho người ta không thể không lo…”
Lúc này......
Hai cha con bị giáo huấn đến đầu cũng không dám ngẩng lên, chỉ có thể ăn ý tìm một góc ngồi xổm.
“Phụ thân!”
Vu Lan nhịn không được mở miệng hỏi: "Người cảm thấy chuyện tra long kia thu hồi thiên hạ chi binh là như thế nào?”
"Muốn hắn diệt vong, trước phải để hắn điên cuồng!"
Đôi mắt Vu tiên sinh thâm thúy, nói: "Kế tiếp Đại Tần chỉ sợ sẽ nghênh đón bóng tối trước tờ mờ sáng, nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu đủ để nạp vào sử sách.”
“Ý của phụ thân là tra long sẽ gặp nguy hiểm!?”
Trong lòng Vu Lan không khỏi thắt lại.
Tuy rằng chính mình thường xuyên bị tra long chọc tức, nhưng không thể phủ nhận chính mình quả thật thích hắn, tự nhiên cũng không muốn nhìn thấy hắn có nguy hiểm đến tánh mạng.
“Ngươi vẫn không hiểu ý của vi phụ!”
Đôi mắt thâm thúy của Vu tiên sinh nhìn về phương xa, nhẹ giọng nói: "Điên cuồng cũng không phải Tần Hoàng, hắn là người tỉnh táo nhất toàn cục, không chỉ lấy thiên hạ làm bàn cờ, mà còn là người dẫn đường xông pha khỏi bóng tối.”
“Người dẫn đường!?”
Vu Lan cả người sững sờ, không nghĩ tới phụ thân lại đánh giá Tần Phong cao như vậy.
Chỉ là nàng nghĩ nát đầu cũng nghĩ không ra gì, loại tra long không đứng đắn như Tần Phong, làm sao sẽ trở thành người dẫn đường.
“Mặc kệ hắn là cái gì, sau này ít chơi với hắn là được rồi!”
Thái độ của Vu tiên sinh đột nhiên thay đổi.
Tuy rằng y rất bội phục dũng khí của Tần Phong, chấp nhận vạn thế bêu danh, nhưng điều đó cũng không trở ngại chính mình nhìn hắn không vừa mắt, nhất là nghĩ đến cải trắng nhà mình bị hắn ủi thì liền tức giận nghiến răng nghiến lợi.
Lúc này......
Tin tức Tần Hoàng thu hồi thiên hạ chi binh đã truyền ra.
Vốn tất cả mọi người không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng không biết ai đã đem quan hệ lợi hại phân tích một trận, lập tức khiến một phạm vi dân chúng kêu ca, nhao nhao kháng nghị để Tần Hoàng thu mệnh lệnh.
“Tần Hoàng, Vạn Phúc Kim An!?”
Ngày hôm sau các đại thần đúng hẹn đến triều.
Chỉ bất quá lúc này Tần Phong đang phiền, cảm giác lệ quỷ cũng không có oán khí lớn như hắn.
Vốn dĩ hắn đang ôm Tử Diên ngủ trên giường rồng, kết quả còn chưa tới giờ mão, cũng chính là bốn giờ, đã bị bốn đại nữ bộc Phong Hoa Tuyết Nguyệt kéo lên rửa mặt.
Nếu không phải chính hắn ngày hôm qua nói muốn tảo triều, thì chỉ sợ đã sớm ban bố chém cửu tộc.
“Trẫm an!”
Tần Phong cố nén oán khí nói: "Các vị ái khanh đã thể viết xong tấu chương hay chưa?”
“Thần viết xong rồi!”
Các đại thần không dám chậm trễ, nhao nhao trình tấu chương lên.
Bất quá Tần Phong sau khi xem xong, oán khí trên mặt càng lớn hơn, hiển nhiên không có một phần điều lệ nào có thể làm cho hắn cảm thấy hài lòng.
"Đây là điều lệ các ngươi viết?!"
Tần Phong phẫn nộ ném tấu chương, Nhân Hoàng chi Uy cũng trong nháy mắt bộc phát.
“Bệ hạ thứ tội!”
Các đại thần hoảng sợ, vội vàng quỳ trên mặt đất.
Trước kia bọn họ chỉ biết Tần Hoàng đệ nhất thiên hạ, nhưng không có tận mắt nhìn thấy có bao nhiêu lợi hại, bây giờ tự mình cảm nhận được Nhân Hoàng uy hiếp, mới biết Tần Hoàng rốt cuộc có bao nhiêu khủng bố.
“Các ngươi quả thật có tội!”
Tần Phong tức giận nói: "Hôm qua trẫm đã nói với các ngươi, Đại Tần ta là hoàng triều mạnh nhất từ trước đến nay của Hoang Cổ, phải hiển lộ rõ thần uy của trẫm, bày ra sự cường thịnh của Đại Tần, nhưng các ngươi thì tốt rồi, kim nhân tronh tấu chương chỉ cần cao mười mét, chẳng lẽ các ngươi không tin tưởng vào kỹ thuật của trẫm?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận