Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 92. Đồ Long!!

Chương 92. Đồ Long!!
Lúc này ——
Phía trước một hang động ngay vị trí của Giao Long.
Phương Trường bình tĩnh quan sát, chỉ thấy một đám tuyển thủ đang điên cuồng công kích về phía Giao Long thân dài bốn năm mươi mét.
Khác với kiểu đồng tâm hiệp lực đẩy boss, bọn tuyển thủ này lại có ánh mắt đờ đẫn, giống như cái xác không hồn, cho dù bị Giao Long đả thương thì cũng không chút do dự mà tiếp tục xông lên, coi như muốn chết thì cũng phải tự bạo bên cạnh Giao Long.
“Đây là có chuyện gì!?”
Đám tuyển thủ chạy đến vây xem đều trở nên cảnh giác, trong lòng có một tia dự cảm không tốt.
“Đến đây đi, đều đến đây đi!”
Khóe miệng Phương Trường hiện lên một nụ cười quỷ dị, sau lưng y xuất hiện một tôn Đại Phật cực kỳ tà ác, khi Đại Phật chậm rãi mở miệng, giữa thiên địa vang lên một loại phạn âm cực kỳ quỷ dị.
“Là Phật Đà ma âm!!”
Có người lập tức che lỗ tai, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ mà nhanh chóng rút lui.
Đây là một đòn tấn công tinh thần cực kỳ mạnh mẽ, nếu ý chí không vững vàng, ngươi sẽ bị nó mê hoặc và trở thành cái xác không hồn.
Chỉ là bọn hắn rõ ràng đã đánh giá thấp dáng dấp kinh khủng sau khi hắc hóa, đồng thời ý chí rất nhanh liền bị Phật Đà ma âm xâm lấn, ánh mắt cũng dần dần trở nên ngây dại, gần như sắp bị hoàn toàn khống chế.
Chỉ có Yu Lan, dựa vào hào quang của thiên tuyển chi nữ, miễn cưỡng có thể ngăn cản Phật Đà ma âm xâm lấn.
“Người này đến cùng là ai!?”
Vu Lan thật sự không nghĩ ra tại vòng loại sinh tử đấu này, làm sao lại có một ma đầu như vậy.
Chỉ thấy Phương Trường nắm lấy một nam tử bị nô dịch, hé miệng hung hăng cắn lấy cổ hắn, điên cuồng hút sinh mệnh của đối phương để trị thương thế của mình.
Cảnh tượng vô cùng đẫm máu, mà nam tử kia run rẩy một hồi, thì liền không còn động tĩnh gì nữa.
“Gia hỏa này đã biến thành ma !”
Khán giả bên ngoài sân đều dựng tóc gáy, bị thủ đoạn Phương Thường dọa cho sợ hãi.
Mặc dù Phương Trương chưa có biểu hiện gì sáng chói trong vòng loại sinh tử đấu, lại một mực bị Tần lão lục tính toán đủ đường, nhưng cảnh tưởng y lĩnh ngộ được phật ma chân đế vẫn còn rõ mồn một trước mắt, tuyệt đối là tuyệt thế thiên kiêu hiếm có trong Hoang Cổ.
Bọn hắn thật sự không thể tin được loại thiên kiêu nhập ma này sẽ mang đến tai họa khủng khiếp như thế nào cho cả Hoang Cổ.
“Nhanh, nhanh, nhanh khôi phục!”
Phương Trường lau máu tươi dính trên khóe miệng, bên trong ánh mắt tràn đầy điên cuồng.
Chỉ cần y chém chết Giao Long rồi lấy được Long Châu, thì thực lực nhất định sẽ được nâng cao chỉ trong thời gian ngắn, đến lúc đó y sẽ biến nhiều người trở thành nô dịch, để cho Tần Phong cảm nhận được nỗi thống khổ của y.
Lúc này ——
Ngay lúc Phương Trường đang lợi dụng Phật Đà ma âm, nô dịch tuyển thủ điên cuông giao chiến với Giao Long.
Tần Phong lại mang theo Thiên Quân đi tới một vách đá chắn hắn, phía trên có một hang động thiên nhiên cực lớn, phía dưới có xương cốt trắng ngần, có yêu thú, cũng có nhân loại.
“Lão đại, chúng ta tới đây làm gì!?”
Thiên Quân không khỏi rùng mình một cái, cảm thấy chỉ định của lão đại có chút mao bệnh.
Bây giờ tất cả mọi người đều đi xem Giao Long bị tàn sát, muốn nhìn xem có thể kiếm một chén canh từ bên trong hay không, nhưng hắn thì ngược lại, thế mà mang theo mình đi tới chỗ Đại Long.
Không tệ!
Đây chính là Chân Long có giá trị cao nhất trong chiến trường sinh tử này.
Vốn dĩ Tần Phong muốn đi đến chỗ Giao Long, nhưng long châu của Giao Long sao có thể so sánh với Chân Long.
Hơn nữa hiện tại ánh mắt của mọi người đều bị Giao Long hấp dẫn, hắn vừa vặn có thể bật hết hỏa lực tới đối phó Chân Long, còn không cần lo lắng sau khi giết được rồng thì lại phải phân phát chén canh cho người khác.
“Khổng Tử nói: Người đọc sách không nói chuyện yêu ma quỷ quái!!” Tần Phong nhàn nhạt nhìn về phía Thiên Quân.
Thiên Quân tràn đầy nghi ngờ đáp: “Có ý gì!?”
“Thỏ ta biết!”
Tiểu Bạch nằm trong ngực của Tần Phong đã khôi phục chút khí lực, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc nói: “Sử dụng quái lực để đánh người đặt câu hỏi, đánh đến mực thần trí mơ hồ, ý tứ chính là ngươi đã hỏi quá nhiều câu dư thừa.”
“Dư thừa? Chẳng lẽ lão đại muốn giết rồng!?” Thiên Quân thử thăm dò.
“Ngươi nói xem!?”
Tần Phong vặn cổ kêu răng rắc, bắt đầu tập luyện động tác làm nóng người.
“Thật sự muốn giết rồng!?”
Thiên Quân cảm thấy trời đất quay cuồng một hồi, gã cho rằng lão đại nhà mình nhất định phát điên rồi.
Chân Long có thực lực nhập đạo ngũ trọng, hơn nữa còn là rồng hiếm có bên trong yêu tộc, nó mạnh hơn nhiều lần so với tuyệt thế thiên kiêu của nhân tộc.
Coi như thiên phú của Tần Phong rất kinh khủng, nhưng muốn lấy tu vi Linh Vũ nhất trọng tu vi để giết rồng thì có hơi quá hay không!
Lúc này ——
Ống kính lần nữa chiếu đến chỗ Tần Phong.
Tất cả mọi người đều nhất trí nhận định, đứa nhỏ này uống rượu giả, tuyệt đối là bởi vì uống phải rượu giả cho nên đầu có mới hỏng mất…
“Đồ long!!”
Lục Đạo đế quân cùng các đại lão đều kinh hô lên, cảm thấy Tần Phong thật sự là quá cuồng vọng.
Đừng nói hắn vừa đột phá Linh Vũ nhất trọng, mà coi như có tiến vào nhập đạo cửu trọng cũng chưa chắc dám đi trêu chọc Chân Long, đây chính là long tộc chân chính, ưu thế tiên thiên mạnh hơn rất nhiều lần so với nhân tộc…
Xưa nay chỉ có long tộc vượt cấp khiêu chiến nhân tộc, lại có rất ít người vượt cấp khiêu chiến long tộc, về phần Linh Vũ nhất trọng khiêu chiến nhập đạo ngũ trọng thì càng là chuyện hoang đường.
Chẳng lẽ hắn còn có át chủ bài!?
“Đừng nhìn ta, ta cái gì cũng không hiểu!”
Mặt mũi Nguyệt Thần tràn đầy vô tội mà giang hai tay ra, hiện tại nàng thật sự không hiểu rõ Tần Phong.
Tần Phong đã sống cùng nàng bảy năm, vốn cho rằng bảy năm qua, hắn chỉ đang củng cố căn cơ, mà nàng cũng giơ hai tay tán đồng với chuyện này, cho rằng người tu luyện không thể tranh cái trước mắt mà phải tranh cái lâu dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận