Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1615 - Lừa tiểu Tam Tam



Chương 1615 - Lừa tiểu Tam Tam




Lúc này......
Lâm Tam đã từ trong miệng bốn tiên nhân ép hỏi ra rất nhiều tin tức hữu dụng.
Nhưng ngay khi y chuẩn bị nhanh chóng rời khỏi điểm phi thăng, thi đột nhiên nghe được xa xa truyền đến một tiếng rồng ngâm điếc tai, còn kèm theo một đạo thương ý sắc bén tận trời.
“Đây là....”
Sắc mặt Lâm Tam lập tức lạnh xuống, nhận ra đây là chiêu Long Khiếu Cửu Thiên của Diệp Thần.
Từ sau khi ở bí cảnh Côn Lôn bị Diệp Thần vu oan hãm hại, y liền không lúc nào là không nghĩ giết chết Diệp Thần, vì thế y từ hạ giới một đường đuổi tới Tiên giới, tuyệt đối sẽ không nhận lầm đại chiêu của Diệp Thần.
Xoẹt!
Ngay lúc Lâm Tam đang đắm chìm trong cừu hận với Diệp Thần thì một gã tiên nhân ngã xuống đất đột nhiên mạnh mẽ đứng dậy muốn chạy đi.
“Ngươi cảm thấy các ngươi trốn thoát được sao?”
Giọng nói của Lâm Tam lạnh như băng, trực tiếp điểm ra một đạo chỉ quyết.
Mặc dù y vẫn duy trì xích tử chi tâm, dùng thiện ý cùng ôn nhu để nhìn nhận thế giới, nhưng đối với loại buôn người này, y không có một tia đồng tình nào.
Rầm!!
Phần Thiên Tháp giống như nhận được chỉ dẫn, lập tức bộc phát ra một đạo thần quang.
“Đây là Phần Thiên Tháp!”
Tiên nhân chạy trốn lộ ra vẻ mặt hoảng sợ quay đầu lại, rốt cục nhận ra Phần Thiên Tháp của Lâm Tam.
“Phần Thiên Tháp!”
Ba gã tiên nhân khác sau khi nghe xong, trong ánh mắt tràn đầy hâm mộ ghen tị.
Bọn họ thực sự không hiểu, một người hạ giới như Lâm Tam có tài đức gì, lại có thể được Phần Thiên Tháp tán thành.
Trái lại bọn họ sinh ra ở Tiên giới, cao quý hơn không biết bao nhiêu lần so với hạ giới, nhưng lại chỉ có thể làm người buôn người, chặn đường cướp bóc để sống qua ngày.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy Phần Thiên tháp bắn ra một trụ ánh sáng năng lượng, trực tiếp oanh tạc gã tiên nhân bỏ trốn kia thành cặn bã.
“Thiếu hiệp, cho chúng ta một cơ hội đi!”
Ba người còn lại sợ đến toát mồ hôi lạnh, không để ý thương thế vội vàng dập đầu cầu xin tha thứ.
“Lúc trước các ngươi có từng cho người khác cơ hội không?”
Ánh mắt lạnh lùng của Lâm Tam không mang theo chút tình cảm nào, Vô Trần Kiếm trong tay lóe lên như tia chớp.
Phốc!!
Kiếm quang lóe lên, máu tươi bắn tung tóe!
Chỉ thấy thân thể của mấy gã tiên nhân còn lại cứng đờ, Nguyên Thần trong cơ thể bị kiếm khí đánh nát, ngay sau đó trong ánh mắt mất đi ánh sáng, thân thể mềm nhũn ngã trên mặt đất
“Tiểu tử, ngươi dám!”
Một đạo thanh âm bạo nộ, vang vọng dãy núi.
Chỉ thấy một gã nam tử trung niên Kim Tiên Cảnh, vẻ mặt phẫn nộ cấp tốc xông về phía Lâm Tam.
Hắn chính là lão đại của bốn gã tiên nhân!
Vốn dựa theo quy trình phái bốn tên tiểu đệ bắt người, nhưng khi hắn nhìn thấy động tĩnh đánh nhau liền biết chuyện xấu, chờ hắn tới liền nhìn thấy Lâm Tam giết bốn tên tiểu đệ của hắn.
“Là tu sĩ Kim Tiên, đi mau!”
Tháp gia vội vàng lên tiếng nhắc nhở, bảo Lâm Tam không nên cứng rắn.
“Ta đâu có ngốc!”
Lâm Tam cũng cảm giác được đối phương cường đại, vội vàng thu hồi Phần Thiên Tháp xoay người bỏ chạy.
Ầm ầm!!
Uy áp khủng bố như mười vạn ngọn núi lớn nặng nề đè xuống, mặt đất bốn phía trong nháy mắt sụp đổ.
“Phốc!!”
Thân thể Lâm Tam run lên, khóe miệng tràn ra một vệt máu tươi.
“Tiểu tử, đi chết đi!”
Nam nhân trung niên lúc này nổi giận đùng đùng, giơ tay vỗ mạnh vào Lâm Tam.
Ầm ầm!!
Một bàn tay khổng lồ trống rỗng xuất hiện, như núi ngón tay của Phật tổ từ trên trời giáng xuống.
Dù cho Lâm Tam là Thiên tuyển chi tử cấp thần thoại thì cũng khó có thể chịu nổi lực lượng trước mắt, giống như Tôn Hầu Tử chờ đợi vận mệnh triệu hoán.
“Liều mạng!”
Lâm Tam nhìn chưởng pháp từ trên trời giáng xuống, cắn răng chuẩn bị mạnh mẽ mở cửa thứ sáu.
Nhưng khi y chuẩn bị xuất ra Phần Thiên tháp, thì một đạo kiếm quang từ xa cấp tốc bắn tới, đồng thời hung hăng đâm trúng lòng bàn tay thật lớn kia.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy bàn tay to lớn lặp tức nổ tung ra, gió lốc năng lượng ngập trời thổi quét đến, phá hủy tất cả bốn phía.
“Hả!?”
Vẻ mặt Lâm Tam không khỏi sửng sốt, vội vàng quay đầu nhìn về phía hư không phía sau.
Chỉ thấy mấy tiểu tỷ tỷ Kiếm Tu đứng ở hư không, trên người đều bắt đầu khởi động khí tức Kim Tiên Cảnh.
“Ngươi chính là Lâm Tam?”
Một tiểu tỷ tỷ nhìn về phía Lâm Tam, lập tức mở miệng hỏi.
“Các ngươi là ai?”
Lâm Tam không biết đối phương là địch hay bạn, vẻ mặt lập tức đề phòng.
“Ngươi không khẩn trương!”
Một tiểu tỷ tỷ lại cười nói: “Chúng ta là đệ tử Tiên Minh, là Tần Phong sư đệ bảo chúng ta tới bảo vệ ngươi.”
“Tần huynh, có ngươi là phúc khí của ta!”
Lâm Tam cảm động thiếu chút nữa rơi nước mắt.
Mỗi lần khi y gặp phải nguy hiểm, Tần Phong luôn có thể kịp thời xuất hiện...
“Đệ tử Tiên Minh!”
Nam tử Kim Tiên lập tức thay đổi sắc mặt, thân hình chợt lóe lên, muốn quay đầu bỏ chạy.
Mặc dù hắn có tu vi Kim Tiên cảnh, tác oai tác oái ở điểm phi thăng biên khu Đông vực, nhưng khi đối mặt với đệ tử Tiên Minh, cho dù hắn có mười lá gan thì cũng không dám ra tay với các nàng.
“Chạy đi đâu!”
Mấy tiểu tỷ tỷ hừ lạnh một tiếng, rút kiếm ra chuẩn bị đuổi theo.
“Sư muội, để cho hắn đi đi.”
Một vị nữ tử khác lên tiếng khuyên can nói, "Chúng ta đã đáp ứng Thất trưởng lão, phải đem Lâm sư đệ bình yên trở về Tiên Minh, vạn lần không thể dây vào chiến đấu, để tránh gây rắc rối.”
“Được rồi!”
Mấy tiểu tỷ tỷ lộ ra vẻ mặt khó chịu, cũng biết lấy đại cục làm trọng.
“Mấy vị tiên tử tỷ tỷ, có thể hiểu lầm rồi!”
Lâm Tam có chút xấu hổ mở miệng nói: "Tại hạ mặc dù cùng Tần huynh là huynh đệ sinh tử, nhưng bái nhập Tạo Hóa Tiên Cảnh, nếu phi thăng Tiên giới thì dĩ nhiên phải đi tìm đạo thống Tạo Hóa Tiên Cảnh ở Tiên Giới.”
“Không có hiểu lầm!”
Tiểu tỷ tỷ đứng đầu lập tức biến thành bà ngoại sói lừa gạt cô bé quàng khăn đỏ, cười khanh khách nói: "Tiên minh chúng ta sở dĩ gọi là Tiên minh, bởi vì chúng ta do rất nhiều môn phái tạo thành liên minh, mà Tạo Hóa Tiên Cảnh của Lâm sư đệ cũng là một thành viên của Tiên Minh chúng ta.”
“Nói cách khác ta cùng Tần huynh là đồng môn?”
Lâm Tam nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, sau đó lộ ra biểu tình mừng như điên.
Nếu sau này y và Tần Phong là sư huynh đệ, chẳng phải có nghĩa là có thể đi tìm Tần Phong đấu kiếm bất cứ lúc nào hay sao?
“Đương nhiên!”
Các tiểu thư tỷ liên tục gật đầu, cho một câu trả lời khẳng định.
"Tốt, ta sẽ về Tiên Minh cùng các ngươi!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận