Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 460. Muốn chiến!!

Chương 460. Muốn chiến!!
"Muốn chết!!"
Các đại thế gia nghe xong hoàn toàn tức giận, nhao nhao phát động công kích về phía Tần Phong.
Bọn họ mặc kệ Tần Phong ra tay là vì chí tôn cốt của Tần Hạo, hay là vì bảo vệ đệ đệ của hắn, đối với bọn họ mà nói cũng không phải là tin tức tốt gì, hai huynh đệ hôm nay nhất định phải lưu lại một người mới có thể làm cho bọn họ cảm thấy an tâm.
“Người chắn ta, đều phải chết!”
Hai con ngươi Tần Phong lóe ra ánh sáng sắc bén phá tan mây trời, khí tức quanh thân bắt đầu khởi động, càng dẫn đến hư không chấn động.
Ù! Ù!
Hộp kiếm vô tận tựa như bị cái gì đó triệu hoán, tránh thoát tay Tề Tu Viễn, bay đến bên người Tần Phong.
"Cái gì!!"
Toàn trường mọi người lập tức như lâm đại địch, nhao nhao bày ra tư thế phòng ngự.
Bọn họ không biết Hộp kiếm vô tận là cái gì, nhưng có thể cảm nhận được bên trong ẩn chứa vô tận kiếm ý.
Nhất là sau khi Tần Phong chạm vào hộp kiếm vô tận, kiếm ý quanh thân trong nháy mắt tăng vọt không ngừng, phảng phất như thêm một buff kiếm đạo siêu cường.
Ù! Ù!
Tiếng kiếm minh thanh thúy vang vọng khắp thiên địa, còn kèm theo một cỗ gió mạnh xé rách, nơi mọi người đi qua chỉ cảm thấy hai má bị kình phong thổi đau, thật giống như lưỡi dao xẹt qua.
"Đây là thực lực chân chính của Tần Phong!?"
Quần chúng ăn dưa bốn phía vẻ mặt hoảng sợ nhìn Tần Phong.
Phát hiện những kình phong này tất cả đều là kiếm khí biến thành, phảng phất như muốn lăng trì người sống.
Kẽo kẹt!!
Sau khi Hộp kiếm vô tận mở ra, mấy ngàn thanh thần kiếm từ trong đó bay ra.
Trên mỗi một thanh thần kiếm không chỉ bắt đầu khởi động thần quang vô tận, mà còn tản mát ra thần uy độc đáo của thần khí, nhất là Trường Không thần kiếm bay vào trong tay Tần Phong, thần văn lóe lên, kiếm quang chói mắt, kiếm ý vô tận bao trùm thiên địa.
"Thần kiếm, sao lại có nhiều thần kiếm như vậy!?"
Toàn trường mọi người trợn to hai mắt kinh hô lên, quả thực không thể tin vào mắt mình.
Cả Hoang Cổ gần vạn năm thời gian cũng bất quá mới sinh ra mười kiện thần binh, cũng chính là thập đại thần khí Hoang Cổ mà thế nhân thường nói.
Về phần thần binh thời đại khác ngoại trừ tồn tại đặc biệt nghịch thiên, nếu không đại đa số đều biến mất trong dòng sông lịch sử.
Nhưng hiện tại Tần Phong lại một lần xuất ra hơn một ngàn thanh thần kiếm, ước gấp mấy trăm lần sản lượng thần binh suốt vạn năm.
Tuy rằng vật liệu luyện chế những thần kiếm này không tốt bằng Trường Không thần kiếm, nhưng quả thật đều đạt tới cấp bậc thần khí, so với Trường Không thần kiếm cũng không yếu hơn bao nhiêu, bên trong cũng sơ bộ sinh ra khí linh, tùy tiện ném ra một phen đều có thể làm cho giang hồ sôi trào.
“Đệ nhất Khí Tu bảng, quả nhiên khủng bố!”
Mộc Tú nhịn không được lẩm bẩm một tiếng, đối với việc này không cảm thấy bất ngờ chút nào.
Phải biết rằng, đệ nhất Khí Tu bảng Tần Phong không chỉ giới hạn trong Hoang Cổ mà còn bao gồm tất cả thiên kiêu ở thượng giới, có lẽ cái gọi là Hoang Cổ thập đại thần khí trong mắt bọn họ là bảo vật vô giá, nhưng đối với thượng giới mà nói cũng không tính là cái gì.
Là cao thủ đứng đầu khí tu bảng, luyện chế ngàn thanh thần kiếm chỉ có thể xem như tràng diện nhỏ.
Huống chi Tần Phong là hồng nguyệt yêu nghiệt, trong tay có tài sản phú khả địch quốc. (tài sản cá nhân của một người có thể sánh ngang hay vượt qua cả ngân khố của một quốc gia)
“Đúng, cứ động thủ như vậy, là không nể mặt mũi chúng ta!”
Các thế lực lớn đến trợ trận ánh mắt tỏa sáng, cùng các đại thế gia đánh tưng bừng trong hư không.
Phải biết rằng, hiện giờ cả Hoang Cổ đều biết bọn họ nợ Tần Phong một nhân tình rất lớn, nếu nợ nần không trả đối với danh dự của bọn họ khẳng định sẽ có ảnh hưởng không nhỏ.
Mà theo Tần Phong không ngừng trưởng thành, nhân tình cũng sẽ không ngừng tăng theo.
So với sau này cần dốc hết toàn lực mới có thể hoàn trả nhân tình, thì hiện tại những thế gia Đại Hạ này lập tức trở thành quả hồng mềm.
Về phần Tần gia rốt cuộc đang mưu đồ cái gì, Tần Phong có thật sự muốn đào chí tôn cốt đệ đệ hay không cũng không liên quan đến bọn họ, bọn họ chỉ muốn nhanh chóng tìm một quả hồng mềm đem phần nhân tình này trả lại.
Bất quá cũng không phải tất cả thế lực đều là loại ý nghĩ này, ba ngàn Đạo Môn thì là thật tâm muốn kết giao với Tần Phong.
Trước không nói Tần Phong lĩnh ngộ Thiên Sư Ấn, Đạo Pháp Tự Nhiên, Tam Hoa Tụ Đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên, những buff độc quyền của Đạo gia, mà chỉ nói vừa rồi Tần Phong dung hợp Tam Hoa Tụ Đỉnh cùng Ngũ Khí Triều Nguyên nhưng không có chút tác dụng phụ nào, như vậy đủ để chứng minh hắn là Thiên sư Tử Bào trời sinh của Đạo gia.
Mặc kệ Đạo Môn chia rẽ như thế nào, Thiên Sư Tử Bào vẫn là tín ngưỡng của bọn họ.
“!!”
Các đại thế gia không hề kinh hoảng.
Chuyện liên quan đến lợi ích bản thân bọn họ, tuyệt đối không có khả năng bởi vì ai mà lùi bước, huống chi hiện tại còn là trên địa bàn của bọn họ, càng không có khả năng bởi vì các thế lực lớn mà lùi bước.
Ngay khi song phương giương cung bạt kiếm, Tần Hạo không hề dừng bước chạy trốn.
"Yêu nghiệt này đã không còn là người sao!?"
Long Tượng đại đế sau khi nhìn thấy ngàn thanh thần kiếm Tần Phong tế xuất, cũng không quay đầu lại mà khống chế thân thể Tần Hạo hóa thành lưu tinh rời đi, phàm là đầu óc không bị lừa đá, cũng sẽ không đi trêu chọc yêu nghiệt Tần Phong này.
“Ta, ta còn chưa bại!”
Ý thức Tần Hạo vô cùng kháng cự, tỏ vẻ mình còn có thể đánh cả ngày.
"Ô..."
Long Tượng đại đế thật sự muốn khóc.
Phát hiện tâm nhãn Tần gia có một hòn đá, Tần Phong độc chiếm mười hai đấu, duy chỉ có Tần Hạo là thiếu tâm nhãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận