Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1304 - Ma nữ trở về



Chương 1304 - Ma nữ trở về




“Là ca xem thường Thiên Đạo, cũng xem thường Phương Trường!”
Tần Phong làm bộ làm tịch thở dài nói: "Ngươi tới vừa vặn, ca vừa mới nhận được tin tức, Lâm Uyên lần trước đánh lén ngươi và Tiểu Bạch, hiện tại đang đại khai sát giới ở Thiên Tâm chi thành.”
“Lâm Uyên!”
Đôi mắt Tần Hạo lóe ra một đạo kim quang, không quên vỗ ngực cam đoan nói: "Ca ca yên tâm dưỡng thương, đệ đệ ta đây liền đi ngăn cản hắn, tuyệt đối không cho hắn giết loạn Đại Tần ta.”
Nói xong - -
Tần Hạo xoay người sải bước rời đi, cảm giác sắp không áp chế được tiểu vũ trụ.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ lửa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 20 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Thật sự là đệ đệ tốt!”
Tần Phong thấy Tần Hạo rời đi, lập tức sinh long hoạt hổ.
Hiện tại chuyện hắn nên làm ở hạ giới đều đã làm xong, chỉ chờ nhị đệ khởi binh tạo phản công thành thì lui thân, vì thế hắn còn không tiếc giả bệnh, giảm độ khó đánh phó bản xuống mức thấp nhất.
Nhưng giây tiếp theo vẻ mặt của hắn liền sửng sốt, chỉ thấy Hữu Dung đang dùng ánh mắt cổ quái nhìn mình.
“Ánh mắt của ngươi có ý gì đấy?”
Tần Phong nghi hoặc nhìn chính mình, nói: "Không phải là muốn chơi cầu trượt trên cơ bụng trẫm đi!?”
“Phi, lưu manh!”
Hữu Dung lập tức đỏ mặt khẽ phi một tiếng, sau đó lộ ra nụ cười giả dối, đáp: "Bệ hạ, dân nữ mặc dù không biết ngươi giả bệnh là vì muốn làm gì, nhưng ngươi cũng không muốn tin tức giả bệnh bị truyền ra ngoài chứ!?"
“Nữ nhân, ngươi đây là đang đùa với lửa!”
Tần Phong một giây đổi thành Bá tổng, dồn Hữu Dung vào góc tường.
“Ô ô......”
Hữu Dung lập tức mặt đỏ tim đập, nhưng vẫn quật cường nói: "Chơi với lửa dù sao cũng tốt hơn chết nghèo, muốn bản Y Tiên không truyền ra, phải xem bệ hạ có thể cho bao nhiêu phí bịt miệng."
“Nữ nhân tham tiền nhà ngươi, muốn phí bịt miệng đúng không?”
Tần Phong tiếp tục hành vi bá tổng.
Chỉ thấy khóe miệng hắn phác họa ra một nụ cười tà mị, sau đó dùng ngón tay xao cằm dưới tinh xảo, ngay sau đó liền không chút do dự hôn xuống.
“Ô ô......”
Hữu Dung lập tức trừng to hai mắt, trong miệng phát ra tiếng ô ô.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ khi dễ định mệnh của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 20 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Lại là 20 vạn!”
Tần Phong vui sướng, chuẩn bị hôn lưỡi.
Đúng lúc này......
Thanh âm Lan Bảo Bảo từ phía sau truyền đến, "Xem ra, ta tới không phải lúc a......”
“Ô ô......”
Hữu Dung nghe được thanh âm Vu Lan, vội vàng đẩy Tần Phong ra.
Vốn tưởng rằng có thể cùng Đại Ma Vương tiến thêm một bước, ai biết lại bị nữ ma đầu Vu Lan này đụng phải, hình ảnh năm đó bị khi dễ cũng lập tức hiện lên trong đầu.
“Lan Bảo Bảo!”
Vẻ mặt Tần Phong không khỏi sửng sốt, tò mò quay đầu nhìn sang.
Chỉ thấy Vu Lan và Hồng Hạnh mặc áo giáp, tư thế oai hùng hiên ngang đi vào Đồng Tước Đài.
Nhất là quanh thân Vu Lan tràn đầy hàn khí, chỗ đi qua, sàn nhà đều kết thành băng sương, giống như đang biểu đạt tâm tình của nàng lúc này vô cùng không tốt.
“Con rồng cặn bã này!”
Vu Lan tức giận đau đớn, nắm tay nhỏ cũng cứng lại.
Tuy rằng nàng đã sớm đoán được cặn bã long này sẽ không chịu ngồi yên, nhưng tận mắt chứng kiến thì trong lòng vẫn cảm thấy hết sức khó chịu.
Nhất là nghĩ đến mình ở cứ điểm Bắc Cương gian khổ chiến đấu hăng hái, còn tên cặn bã này ở nhà phong lưu khoái hoạt, liền nhịn không được muốn xông lên hành hung hắn một trận.
“Quá cặn bã!”
Hồng Hạnh cũng tức giận không thôi.
Vốn định trở về cho Tần Phong một niềm vui bất ngờ, lần nữa thể nghiệm một chút cuồng phong cấp tám, ai biết vừa vào cửa liền thấy được hắn cùng Hữu Dung ở chung một chỗ.
“Không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta......”
Hữu Dung trốn ở phía sau Tần Phong không ngừng nhắc tới, xấu hổ có thể dùng ngón chân móc ra một tòa tiên sơn.
Nàng làm sao cũng không nghĩ tới đang lúc làm chuyện xấu hổ với Đại Ma Vương thì lại bị ma nữ Vu Lan này đụng phải, nếu như bị nàng ta nhớ thương, vậy nửa đời sau cũng đừng nghĩ đến chuyện sống yên ổn.
“Leng keng, chúc mừng chúc mừng túc chủ làm nốt chu sa của thiên tuyển chi tử cấp truyền thuyết giận dữ, đạt được 1 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ khi định mệnh của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 5 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ khiến thiên tuyển chi nữ tức đau ngực, đạt được 10 vạn điểm nhân vật phản diện!!"
“Một pháo ba tiếng vang!”
Tần Phong tuyệt không cảm thấy xấu hổ, ngược lại mừng rỡ vươn tay nói: "Lan Bảo Bảo, ngươi tới đúng lúc!!"
Leng keng!!
Chỉ thấy Vu Lan rút Bạch Hổ Kiếm bên hông ra, hóa thành một tàn ảnh cấp tốc lao tới Tần Phong.
“Lan Bảo Bảo, ngươi muốn mưu sát thân phu sao!?”
Tần Phong bị dọa vội vàng lui về phía sau né tránh, biết thời gian ăn chơi của mình sắp xong rồi,
“Ai nha, má ơi!!”
Hữu Dung vội vàng tìm một góc ngồi xổm, thuần thục vùi đầu vào trong ngực.
“Tỷ tỷ đối phó với tên cặn bã kia, thật sự là vừa đẹp vừa hiên ngang!”
Hồng Hạnh thấy Vu Lan động thủ, trực tiếp đóng cửa lại.
Ngay sau đó Đồng Tước Đài Trung liền bắt đầu bùm bùm, còn kèm theo một ít âm thanh nam nữ, vừa nghe liền biết là đánh nhau.
Hình ảnh vừa chuyển, Thiên Tâm Chi Thành.
Chỉ thấy Uyên tổng tay vung kiếm rơi, tay vung kiếm rơi... Từ cửa chính giết thẳng đến đại sảnh, ngay cả mắt cũng không chớp một cái.
“Lâm Uyên, ngươi thật sự muốn làm tuyệt như vậy sao?!”
Lâm Hào nhìn mọi người ngã xuống đất, trong lòng cảm thấy đau đớn một trận.
Những thứ này đều là tinh nhuệ của Thiên Tâm chi thành, nhưng bây giờ tất cả đều bị Uyên tổng chém giết, để cho Thiên Tâm chi thành về sau làm sao đứng vững ở Hoang Cổ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận