Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1350 - Lan bảo bảo chống lôi kiếp



Chương 1350 - Lan bảo bảo chống lôi kiếp




Tuy nhiên hiện tại Tần Hạo không chỉ dễ dàng đánh bại Đại Đế vây công, mà còn đánh cho đám hổ lang Đại Tần chạy loạn khắp nơi, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã công chiếm hơn phân nửa giang sơn Đại Tần.
Rốt cuộc là hắn thoái hóa, hay là Tần Hạo tiến hóa?
“Đừng quan tâm tạo phản, truy binh lại đuổi tới!”
Diệp Long lôi kéo Diệp Thần, tiếp tục liều mạng nơi chân trời góc bể.
Đồng thời, cũng không quên phát tin tức cho Thanh Thiên, báo vị trí của mình cùng Diệp Thần.
“Sao lại đuổi theo?”
Diệp Thần còn chưa nghỉ ngơi được hai phút rưỡi đồng hồ đã phải đứng lên, nhịn không được quay đầu lại lẩm bẩm nói: "Tại sao những người này cứ như thuốc cao da chó bám mãi không rơi, chẳng lẽ là ta phạm sai lầm ở chỗ nào…”
“Mộc Tú!”
Diệp Long tự tin nói: "Nhất định là Mộc Tú, là hắn tính ra vị trí ngươi và ta!"
“Mộc Tú!!”
Diệp Thần lập tức nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lột sống Mộc Tú.
Từ sau khi hắn rời khỏi cứ điểm Bắc Cương, có thể nói mỗi lần thất bại đều có thân ảnh Mộc Tú, là đối phương một tay đem chính mình kéo xuống thần đàn, trở thành đá kê chân trên con đường thành công của Tần Phong.
Người này phải chết, hắn tất tự tay tru sát tên tặc này!
“Chuyện gì xảy ra?”
Mộc Tú ở kinh đô xa xôi, nhịn không được run rẩy.
Từ sau khi hắn đi theo Tần Hoàng, tuy rằng không cần phải trải qua những ngày khổ sở bày sạp xem bói nữa, mỗi ngày cũng còn có thể cùng đồng sự câu lan nghe một khúc nhạc, nhưng hai ba ngày lại gặp một trận run rẩy, giống như bị thứ bẩn thỉu gì đó theo dõi.
Ầm ầm!!
Trên bầu trời lôi kiếp vẫn tiếp tục, không ngừng bổ xuống mái vòm băng.
“Quá biến thái!”
Trong đôi mắt đẹp của Tâm Nhan tiểu thư tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Nàng không phải vì Vu Lan có thể ngưng tụ ra mái vòng băng, mà là khiếp sợ bởi sự biến thái đến yêu nghiệt của Tần Phong.
Luyện khí sư nhà người ta luyện chế thần khí, trước không nói có thể chịu đựng được lôi kiếp hay không, chỉ là quá trình luyện chế thần khí đã có thể tiêu hao hết nửa cái mạng già.
Nhưng Tần Phong còn dũng mãnh hơn cả lừa của đội ngũ sản xuất, căn bản không có một chút tiêu hao, một kiện tiếp một kiện hoàn toàn chính là dây chuyền sản xuất.
“Tiểu thư!!”
Trân Trân nắm chắc thời cơ, mở miệng bôi đen nói: "Tiên nhân thượng giới giáng lâm đã chứng minh rồi, người thượng giới có thể đi tới hạ giới, nếu trong lòng Long Ngạo Thiên thật sự có ngươi, làm sao mấy vạn năm qua chưa một lần tới tìm ngươi?!"
“Cái này......”
Trái tim Tâm Nhan tiểu thư thắt lại, không biết nên phản bác như thế nào.
“Tiểu thư!!”
Liên Liên nắm lấy cơ hội, vội vàng chào hàng: "Chủ nhân tuy rằng hoa tâm một chút, nhưng hắn đối với mỗi nữ nhân đều là thật tâm, ngươi gả cho hắn thật sự không thiệt thòi!"
“Đúng vậy, đúng vậy......”
Ái Ái không biết nên nói cái gì, gấp miệng phun ra lời hổ lang: "Tiểu thư, ngươi cũng thấy đấy, chủ nhân không chỉ có mãnh, còn bền bỉ, ngươi không cần lo lắng mưa móc không đồng đều, mười hai canh giờ là cực hạn của một ngày, nhưng tuyệt đối không phải cực hạn của chủ nhân."
“Nói bậy bạ gì đó!”
Tâm Nhan tiểu thư bị dọa vội vàng nhìn về phía Tần Phong, nhìn thấy hắn còn luyện khí thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là có một số lời một khi nghe được, liền giống như hạt giống rơi vào trong bùn đất, sớm muộn sẽ có phá thổ mà ra.
Ngay lúc này, bang một tiếng!!
Mặc dù thể chất Huyền Âm Chi Thể ngưng tụ hàn khí khủng bố, nhưng lôi kiếp dày đặc như thế vẫn khó có thể chống đỡ, từng đạo vết rách nhanh chóng kéo dài ra.
“Sao lại có nhiều lôi kiếp như vậy!?”
Trong đôi mắt đẹp của Vu Lan tràn đầy vẻ khiếp sợ, không biết Tần Phong luyện chế bao nhiêu thần khí.
Bất quá hiện tại cũng không có biện pháp đem người bắt ra chất vấn, chỉ có thể cắn răng giống như một chú ong nhỏ cần cù bắt đầu tu bổ, hi vọng mái vòm có thể chống đỡ đến khi Tần Phong kết thúc luyện khí.
Chỉ tiếc suy nghĩ đẹp đẽ, hiện thực lại vô cùng tàn khốc.
Mặc kệ nàng liều mạng chữa trị mái vòm như thế nào, sau khi trải qua mấy ngày mấy đêm lôi kiếp, cuối cùng vẫn là bị lôi kiếp dày đặc đánh nát.
Bùm!
Vòm băng khổng lồ vỡ vụn, hóa thành băng tinh từ không trung rơi xuống.
Chỉ thấy vô số băng tinh lóe ra ánh sáng trong suốt, từ không trung cấp tốc rơi xuống, giống như muốn cho nhân gian một hồi mưa đá tẩy lễ cực lớn.
“Không tốt, chạy mau!”
Dân chúng kinh đô thần tình hoảng sợ, vội vàng tìm chỗ tránh né.
“Mai rùa của Lan bảo bảo vỡ rồi!”
Tần Phong có thể rõ ràng cảm ứng được tình huống bên ngoài, Nhân Hoàng chi uy kinh khủng lập tức thổi quét thiên địa.
Chỉ thấy mưa đá đang lap nhanh xuống ở bên ngoài, đột nhiên dừng lại giữa không trung, ngay sau đó hóa thành từng viên sao băng màu trắng, bay về phía A Phòng cung.
“Đây cũng không phải là mưa đá bình thường!”
Là dựa vào Huyền Âm chi thể của Vu Lan, cùng với trí nhớ kiếp trước ngưng tụ ra mưa đá, bên trong ẩn chứa một tia băng thần bí thuộc tính đại đạo pháp tắc.
Nếu thu thập lại, còn có thể lợi dụng phế vật một chút, luyện chế cho lão Tề một thanh Cuồng Đao.
“Là Tần Hoàng ra tay!”
Dân chúng kinh đô vẻ mặt vui sướng, biết có thể bảo đảm an toàn.
Ầm ầm!!
Lôi kiếp trên bầu trời vẫn tiếp tục, gầm thét bổ xuống A Phòng cung.
“Không có biện pháp, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ!”
Vu Lan cảm ứng được Tần Phong còn luyện chế thần khí, chỉ có thể rút Bạch Hổ Kiếm ra một mình đối mặt với lôi kiếp.
Ầm ầm!!
Trong hư không, hai bên điên cuồng va chạm vào nhau, trời đất rung chuyển, gió lốc thổi quét thiên địa, hư không bắt đầu chấn động kịch liệt, từng đạo gợn sóng cũng theo đó nhanh chóng khuếch tán ra.
“Lan Lan!!”
Trái tim Vu tiên sinh lập tức vọt lên cổ họng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh trong hư không.
Chỉ thấy tư thế oai hùng hiên ngang của Vu Lan trôi nổi hư không, trên người khoác bạch hổ chiến giáp màu trắng bạc, trong tay cầm bạch hổ kiếm lóe ra hàn quang, về phần lôi kiếp vừa rồi cũng không tạo thành thương tổn thực chất gì đối với nàng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận