Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1299 - Là thèm thân thể người ta!!



Chương 1299 - Là thèm thân thể người ta!!




“Đừng có nói bậy!”
Diệp Long lập tức lớn tiếng ngắt lời: "Ngươi là người thân của ta, huynh đệ tay chân, Diệp Long ta tuyệt đối sẽ không bỏ lại huynh đệ nhà mình một mình chạy trốn, cho dù chết chúng ta cũng phải chết cùng một chỗ.”
“Diệp Long!!”
Diệp Thần lập tức dừng lại, trong hốc mắt bắt đầu nổi lên nước mắt.
Từ nay về sau coi như người trong thiên hạ đều phản bội hắn, hắn cũng tuyệt đối không tin tưởng Diệp Long sẽ phản bội hắn, chỉ vì bọn họ là huynh đệ cùng chung hoạn nạn, sinh tử gắn bó, không rời không bỏ nhau.
“Đi!”
Diệp Long diễn kịch phải diễn trọn bộ, quật cường cõng Diệp Thần lên.
“Diệp Long, ngươi đi đi!”
Diệp Thần vội vàng khuyên nhủ: "Ta mạnh mẽ đột phá hình thái thứ ba lên hình thái thứ ba, hiện tại chính là một người tàn phế, ngươi mang theo ta sẽ trốn không thoát..."
“Yên tâm, chúng ta còn chưa thua!”
Diệp Long vẻ mặt quật cường nói: "Chỉ cần chúng ta hội hợp với Hắc Kỳ quân, cũng không cần lo lắng truy binh của Tần Hoàng, về phần thương thế của ngươi, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp chữa khỏi cho ngươi, cho dù trị không hết, ta cũng sẽ cả đời bảo vệ ngươi."
“Diệp Long!!”
Diệp Thần lập tức lệ rơi đầy mặt.
Đối mặt với loại huynh đệ có tình có nghĩa này, ai mà không cảm động!?
"Leng keng, chúc mừng chó săn của túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử, đạt được 10 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Diệp Thần Giegie còn chưa chết?”
Tần Phong vừa nghe hệ thống nhắc nhở, liền biết là Diệp Thần Giegie.
Đồng thời, hắn cũng nhận được tin tức mà Diệp Long gửi tới, nói Diệp Thần hiện tại đã không có lực phản kháng, hỏi kế tiếp có muốn trực tiếp giết chết Diệp Thần hay không.
“Giết Diệp Thần!?”
Tần Phong cẩn thận suy nghĩ một chút, quyết định vẫn nên từ từ.
Tuy rằng hiện tại Diệp Thần đã tàn huyết suy yếu, nhưng tỷ lệ thắng của gã cũng chỉ có 99.999999%, muốn chết cũng không đơn giản.
Vẫn là giữ lại ám tử Diệp Long trước, để Tiểu Tam Tam đi đối phó Diệp Thần là được rồi.
“Đúng rồi!”
Tần Phong nghĩ nghĩ nói: "Cũng vừa vặn có thể thừa dịp cơ hội này, để Diệp Thần huấn luyện ra trăm vạn Hắc Kỳ quân.”
“Được rồi, chúng ta đi thôi!”
Tử Diên sai người khiêng Tần Phong lên giường.
Không có ý muốn ở lại hầu hạ, mà trực tiếp mang theo chúng nữ i rời khỏi phòng khách.
“Vâng, Đế Hậu!”
Phong Hoa Tuyết Nguyệt lập tức hấp tấp đuổi theo.
Bởi vì so với Tần Phong nằm trên giường, thì Tử Diên nắm giữ quyền kinh tế lớn hơn, cũng là người các nàng cần lấy lòng.
“Trẫm chính là hoàng đế!”
Tần Phong Phong từ trên giường nhảy dựng lên.
Bất quá vừa nghĩ tới còn có chính sự phải làm, liền quyết định tạm thời buông tha Tử Diên.
Chỉ thấy hắn nhanh chóng mặc lên lớp áo Tiếu Bách Hợp, mặt như trăng rằm, sắc như hoa xuân hiểu, tóc mai gọn gàng, lông mày như mực họa, mặt như cánh đào, mắt như sóng thu, giống như từ trong bức họa đi ra.
“Ai!”
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài nói: "Muốn hợp lý thu hồi lại Hắc Kỳ quân, cũng chỉ có thể hy sinh nhan sắc đi tìm Tửu Tiên tiểu tỷ tỷ hỗ trợ..."
Hình ảnh vừa chuyển - -
Tửu Tiên đang đứng trên phế tích của đại viện Đổng gia, ngước mắt nhìn năm tòa tiên sơn trên bầu trời.
Nàng đang tự hỏi có nên học Nguyệt Thần cùng Lam Ma hay không, mặt dày mở miệng muốn một tòa Tiên Sơn.
“Nhất định phải làm!”
Tửu Tiên bắt đầu nổi giận với chính mình: "Hắn cướp Thiên Hương Cốc của ta, còn phá hủy toàn bộ nhà mà ta mua ở kinh đô, lại cướp đi Tiếu Bách Hợp ta yêu mến, ta dựa vào cái gì không thể đòi hắn một tòa Tiên Sơn!?"
“Cái này chỉ sợ khó khăn!”
Một đạo thanh âm quen thuộc từ phía sau vang lên nói: "Bất quá nếu là ngươi đáp ứng vào cung, nghĩ đến Tần Hoàng cũng sẽ không keo kiệt một tòa Tiên Sơn, làm không tốt còn có thể rút xương sườn cho ngươi hầm canh uống đâu!?"
“Thanh âm này là...”
Thân thể mềm mại của Tửu Tiên khẽ run lên, vội vàng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy phía sau nàng xuất hiện một bóng người khiến người ta ngày đêm nhớ nhung, chính là Tiếu Bách Hợp không từ giã mà biệt ở Thiên Tâm Chi Thành.
“Tiên Tiên!”
Tần Phong khoác da người Tiếu Bách Hợp, vẻ mặt thâm tình nói: "Ta vốn tưởng rằng chỉ cần rời xa ngươi thì sẽ quên ngươi, nhưng nhiều ngày trôi qua như vậy, ta phát hiện ta thật sự không làm được.”
“Bách Hợp!”
Tửu Tiên nghe mà không thể kiềm chế được, lập tức tha thứ cho Tiếu Bách Hợp.
“Nhưng ta cũng khó có thể quên được Tần Hoàng!”
Tần Phong lại vẻ mặt thống khổ, nói: "Rõ ràng chỉ cần ngươi gật đầu đồng ý tiếp nhận tình yêu của ba người, chúng ta có thể không cần thống khổ như vậy, nhưng tại sao ngươi lại không đồng ý?”
“Ta không có!!”
Tửu Tiên liên tục lắc đầu tỏ vẻ mình không có.
“Có hay không đã không còn quan trọng!”
Tần Phong đột nhiên thở dài nói: "Ta vừa rồi đi gặp Tần Hoàng, thấy hắn bị thương còn đang ưu sầu chuyện Diệp Thần, liền đáp ứng hắn đi đuổi bắt phản tặc Diệp Thần, trước khi đi đặc biệt tới thăm ngươi.”
“Không thể!”
Tửu Tiên kinh hãi, vội vàng khuyên nhủ: "Diệp Thần có hai lần muốn giết ta, ta biết thực lực của hắn có bao nhiêu lợi hại, có thể nói ngoại trừ Tần Hoàng thì khó ai ngăn chặn được, những đại đế lâu đời khác cũng không phải là đối thủ của hắn.”
“Như vậy không phải tốt hơn sao?!”
Tần Phong nhìn về phía ánh trăng nơi chân trời, từ từ thở dài nói: "Nếu như ta thật sự chết ở trong tay Diệp Thần, đối với ba người chúng ta thì có lẽ cũng là một loại giải thoát.”
“Không được, ngươi không thể chết!”
Tửu Tiên vẻ mặt kích động nói: "Ta đi tìm Tần Hoàng, để hắn phái những người khác đi đuổi bắt Diệp Thần, nếu thật sự không được ta liền thay thế ngươi đi đuổi bắt Diệp Thần, thánh quang của ta còn có thể khắc chế ma đồng của Diệp Long."
“Thật là một nữ nhân ngu xuẩn!”
Tần Phong cúi đầu nhìn Tửu Tiên vô cùng sốt ruột, trong lòng không hiểu sao có một loại cảm giác tội lỗi mãnh liệt.
"Leng keng, kiểm tra túc chủ đùa bỡn tình cảm nữ nhân, hệ thống khen thưởng mở rộng gấp đôi không gian!"
“Cái gì gọi là đùa bỡn tình cảm?!”
Hắn rõ ràng là thèm thân thể người ta, có được hay không!!



Bạn cần đăng nhập để bình luận