Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1511 - Bắt được ngươi rồi!!



Chương 1511 - Bắt được ngươi rồi!!




Giờ khắc này - -
Hắn ta từng chiếm được loại cảm giác ưu việt khi đứng trên người khác, đến hiện tại cũng hiểu đước những người ngước lên nhìn hắn sẽ có loại cảm gì, chính là một loại cảm giác vô lực sâu xa lan tràn trong lòng.
Mẹ kiếp!!
Tất cả mọi người đều là lần đầu tiên làm người, vì sao chênh lệch sẽ lớn như vậy!
“Thái sư huynh, ngươi không sao chứ?”
Tần Phong rất quan tâm mở miệng hỏi, không quên đưa tay lắc lư trước mặt đối phương.
“Ta nói rồi, ta họ Từ!”
Từ Càn Khôn nghiến răng nghiến lợi, đánh rớt tay Tần Phong.
“Ta biết rồi, Thái sư huynh!”
Tần Phong thừa nhận sai lầm, nhưng đánh chết không thay đổi.
“Ngươi......”
Từ Càn Khôn bị tức giận toàn thân run rẩy, thật muốn cho Tần Phong một cái tát.
Nhưng vừa nghĩ sư phụ của Tần Phong là tứ trưởng lão, lão điên nổi danh một lời không hợp liền đánh, cho nên cuối cùng chỉ có thể mạnh mẽ đè hỏa khí xuống, lựa chọn tha thứ cho tiểu sư đệ không hiểu chuyện này.
“Hừ!”
Từ Càn Khôn bị tức giận phất tay áo rời đi, là một giây cũng ở không nổi nữa.
“Người địa phương quá không lễ phép!”
Tần Phong nhịn không được lắc đầu thở dài.
Chính mình mặc kệ nói như thế nào cũng trả lời vấn đề của đối phương, nhưng đối phương chẳng những không cảm tạ chính mình, còn nhìn về phía mình mà hừ lạnh.
“Lễ phép?”
Mộ Dung Tĩnh không nhịn được liếc mắt, muốn hỏi rốt cuộc là ai không lễ phép.
Biết rõ Từ Càn Khôn họ Từ, nhưng nhất định phải gọi người ta Thái sư huynh, thật sự không biết Thái cùng Từ là sao có thể liên hệ với nhau.
“Tiểu sư muội!”
Tần Phong đột nhiên quay đầu dò hỏi: "Vấn đề tu luyện của ngươi đã được giải quyết chưa!?”
“Vẫn chưa!”
Mộ Dung Tĩnh rất là bất đắc dĩ nói: "Công pháp tầng thứ tám quá cao thâm, với tu vi hiện tại của ta có rất nhiều chỗ xem không hiểu, xem ra chỉ có thể chậm rãi tích lũy từ phía dưới.”
“Cao thâm như vậy sao?”
Tần Phong vẻ mặt nghi hoặc, tỏ vẻ không cảm giác được.
“Ách......”
Khóe mắt Mộ Dung Tĩnh không khỏi giật giật, rốt cục hiểu rõ tâm tình Từ Càn Khôn.
“Xem không hiểu cũng không sao, ta cùng ngươi chậm rãi tìm!”
Tần Phong làm sư huynh ấm áp, lôi kéo Mộ Dung Tĩnh đi ra ngoài.
Hiện tại công pháp luyện khí đã được giải quyết, đã đến lúc thả mồi câu Mộ Dung Tĩnh ra, câu được thiên tuyển chi tử giấu trong Tàng Thư Các.
“Tần sư huynh!”
Mộ Dung Tĩnh thấy Tần Phong chủ động kéo bàn tay nhỏ bé của mình, tâm tình vốn đang buồn bực lập tức vui vẻ.
“Tiền bối, tạm biệt!”
Tần Phong lôi kéo Mộ Dung Tĩnh nghênh ngang đi ra ngoài, còn không quên chào hỏi lão già trông coi.
“Tên tiểu vương bát đản này......”
Lão giả tức giận trừng mắt, cảm thấy Tần Phong chính là cố ý.
Chỉ là Tần Phong không hề giác ngộ kính già yêu trẻ, cũng không quay đầu lại mà lôi kéo Mộ Dung Tĩnh rời khỏi tầng thứ tám, sau đó mở hình thức câu cá trong Tàng thư các.
“Chẳng lẽ đi rồi!?”
Tần Phong ở trong tàng thư các câu nửa ngày, cũng không câu được con cá lớn trong lòng.
Mà ngay khi hắn nghĩ có nên lần sau lại đến câu cá hay không, thì một gã nam tử trẻ tuổi đi ngang qua Mộ Dung Tĩnh, còn liếc mắt nhìn bản Tử Dương chân kinh mà Mộ Dung Tĩnh đang cầm.
“Vị sư muội này tu đạo!?”
Nam tử trẻ tuổi nhịn không được mở miệng nói: "Bất quá Tử Dương chân kinh này mặc dù là Đế giai thượng phẩm, nhưng lúc tu luyện lại cần thừa nhận Tử Dương chi khí cọ rửa, quá trình sẽ vô cùng thống khổ, ta đề cử ngươi nên đi xem Thái Thanh tiên pháp ở tầng năm, tuy rằng công pháp này chỉ có cấp Đế giai hạ phẩm, nhưng tu luyện lại rất ôn hòa.”
Nói xong - -
Nam tử trẻ tuổi cũng không quay đầu lại, lướt qua vai Tần Phong.
“Leng keng, kiểm tra đo lường được thiên tuyển chi tử cấp Thần Thoại!”
Rốt cục tìm được ngươi rồi!!
Đôi mắt Tần Phong lập tức sáng lên, biết bánh răng vận mệnh bắt đầu vận chuyển rồi...
“Ô ô......”
Nam tử trẻ tuổi đột nhiên run rẩy, có loại cảm giác bị thứ bẩn thỉu theo dõi.
Mà khi y phát hiện không đúng thì Tần Phong đã biến thành bộ dáng bình thường, còn mỉm cười gật đầu với y.
“Chẳng lẽ là ảo giác?”
Nam tử trẻ tuổi thầm nghĩ, trong lòng cũng cảm thấy có chút hối hận.
Trước kia cho tới bây giờ y cũng sẽ không chủ động giúp người giải thích nghi hoặc, nhưng vừa rồi nhìn thấy Mộ Dung Tĩnh chẳng biết vì sao liền mở miệng, cũng làm cho y sinh ra một loại dự cảm rất không tốt.
“Tại hạ Tiên chú phong, Tần Phong!
Tần Phong chủ động ôm quyền chào hỏi: "Xin hỏi tôn tính đại danh của sư huynh?"
“A hóa ra là sư đệ ở Tiên Chú Phong!”
Nam tử trẻ tuổi nghe vậy liền vội vàng ôm quyền nói: "Tại hạ Triệu Trường Sinh, là một đệ tử bình thường trong Tàng Thư Các.”
“Triệu sư huynh, quá khiêm tốn!”
Tần Phong sợ Triệu Trường Sinh lại chạy, bắt lấy tay đối phương, nói: "Từ ngôn luận vừa rồi của Triệu sư huynh có thể thấy được, Triệu sư huynh cũng không phải đệ tử bình thường gì, mà là một người tài học uyên bác, ta phải thỉnh giáo ngươi một phen mới được.”
“Ách......”
Triệu Trường Sinh cảm giác bị Tần Phong quấn lấy sẽ không yên ổn, vội vàng rút tay cự tuyệt nói: "Tần sư đệ nói đùa, ta thật sự chỉ là một gã đệ tử bình thường, chẳng qua là đọc thêm mấy quyển sách, không tính là người uyên bác gì, thỉnh giáo là thật không dám nhận!"
“Triệu sư huynh, đây là xem thường ta!”
Tần Phong lập tức đứng ở điểm cao nhất đạo đức, âm dương quái khí nói: "Vừa rồi nguyện ý mở miệng nhắc nhở tiểu sư muội chưa từng gặp mặt, nhưng lại không muốn chỉ giáo tiểu sư đệ ham học hỏi này.”
“Hả!?”
Mộ Dung Tĩnh lập tức cảnh giác.
Vốn nàng còn rất cảm tạ chuyện Triệu Trường Sinh mở miệng nhắc nhở, nhưng sau khi nghe được Tần Phong nói, làm cho nàng không khỏi hoài nghi Triệu Trường Sinh có phải cố ý tiếp cận mình hay không.
“Ta, ngươi......”
Triệu Trường Sinh lập tức cảm thấy không ổn, không nghĩ tới Tần Phong lại khó chơi như vậy.
Bất quá so với Tần Phong không cần mặt, Triệu Trường Sinh rõ ràng vẫn là xấu hổ, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu đồng ý.
"Leng keng, chúc mừng chủ túc chủ ép buộc Thiên Tuyển Chi Tử cấp thần thoại thỏa hiệp, đạt được 50 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ châm ngòi quan hệ giữa Thiên Tuyển chi tử cấp thần thoại và mối tình đầu tiểu sư muội, thu hoạch được 50 vạn điểm nhân vật phản diện!"
Tần Phong kích động, thiếu chút nữa lệ rơi đầy mặt.
Từ sau khi hắn phi thăng đi tới Tiên giới, cuộc sống vẫn luôn căng thẳng, chỉ có thể dựa vào khích lệ Diệp Thần Giegie mà miễn cưỡng sống qua ngày.



Bạn cần đăng nhập để bình luận