Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 136. Gả Cho Nam Nhân Tốt Mới Là Vương Đạo

Chương 136. Gả Cho Nam Nhân Tốt Mới Là Vương Đạo
"Tần Phong! !"
Bầu không khí trong toàn trường đột nhiên yêu tĩnh.
Các vị lão tổ liền nghĩ tới đứa trẻ tám tuổi kia, vì gia tộc mà gánh vác quá nhiều.
Ngẫm lại một đứa trẻ tám tuổi một mình du học bên ngoài, nếm trải biết bao nhiêu đau khổ, chảy biết bao nhiêu nước mắt.
Nhưng hắn lại không thể nói cho người ngoài biết, mà chỉ có thể đợi đến nửa đêm một mình liếm láp vết thương.
Thập tổ an ủi: "Bảy năm qua, nhóm chúng ta cũng không có nhàn rỗi, âm thầm sắp xếp rất nhiều người tại hoàng triều Âm Nguyệt, gần đây Tần Vạn thậm chí còn lấy danh nghĩa Vạn Mã liên lạc với Tiêu Phong, một mực ở bên cạnh hắn, ngoại trừ có thể chiếu cố lẫn nhau thì còn có thể nhận được một chút trợ giúp từ gia tộc.”
"Ai, gia tộc đã nợ đứa nhỏ này quá nhiều!”
Bọn người Thủy Tổ thở dài một tiếng, trong lòng không biết có bao nhiêu khó chịu.
Làm lão tổ tông của Tần gia, vốn nên để chọn bọn hậu bối có một tuổi thơ vui vẻ.
Nhưng bây giờ lại để cho một đứa trẻ tám tuổi gánh vác tội danh phản bội gia tộc, bị vạn thế bêu danh, đây đúng là nỗi thất bại của đám đại lão bọn hắn.
Đồng thời, bọn hắn cũng cảm thấy vô kiêu ngạo thì gia tộc có thể sinh ra một người như Tần Phong, kẻ này quả nhiên là có tư chất Đại Đế.
. . .
Nguyệt Thần cung.
Nguyệt Thần tự mình chọn lựa ra trên trăm tiểu tỷ tỷ trẻ tuổi, để thần nữ Tử Diên dẫn đội, tiến vào bí cảnh Côn Luân.
"Nhớ kỹ đại di nói với ngươi, gặp chuyện tuyệt đối không nên xúc động, cẩu xuống dưới mới là vương đạo!" Nguyệt Thần sợ Tử Diên không hiểu mà còn chỉ vào tổ truyền Huyền Vũ để giáo dục nàng ta.
Chỉ có sống lâu, mới xem như cường giả.
Nhất định phải học được tinh thần co được dãn được của Huyền Vũ, gặp phải nguy hiểm thì tuyệt đối không thể can thiệp.
"Ngao!"
Huyền Vũ ở bên cạnh trợn trắng mắt, biểu thị miệng của nữ nhân, lừa gạt rùa quỷ.
Từ khi nó trở thành Thần thú tổ truyền thủ hộ Nguyệt Thần thì cứ mỗi đời Nguyệt Thần, đều sẽ giảng dạy lời này cho Thần Nữ đời sau.
Nhưng cuối cùng, không có ngoại lệ, khi sự việc xảy ra, các nàng đều sẽ lao đầu vào.
Không những thế, các nàng còn lấy nó làm tấm chắn ở phía trước, đồng thời khi không có việc gì thì cũng lôi nó ra để đi dạo tiêu khiển.
"Biết rõ, đại di!"
Tử Diên không yên lòng gật đầu, trong lòng tất cả đều là đang lo lắng cho Tần Phong.
Không biết rõ hắn đã chạy đến nơi nào, liệu có biện pháp để kịp vào bí cảnh Côn Luân hay không.
. . .
Học viên Thiên Hồng.
Phàm là thiên kiêu dưới 30 tuổi thì đều chia thành hai đội hình, ủng hộ cho hai vị Thánh Tử riêng biệt.
"Tần Phong không có tới sao!?”
Hai vị Thánh Tử liếc nhìn xung quanh, căn bản không để ý tới Tần Phong.
Bây giờ Tần Phong đã không được bọn hắn coi trọng nữa, một tháng từ Linh Vũ nhất trọng đột phá Nhập Đạo nhất trọng, dùng cái mông nghĩ cũng biết căn cơ của tên này đã hoàn toàn bị phế, tương lai có thể đột phá Thiên Tông hay không cũng là một vấn đề nan giải.
Thử hỏi loại phế vật này, làm sao trở thành đối thủ của bọn hắn.
Lão sư của học viện Thiên Hồng mở miệng nói: “Lần này tiến vào bí cảnh Côn Luân, các ngươi đều mang theo nhiệm vụ, mỗi người nhất định phải mang về không ít hơn mười khối Tiên tinh, người không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị phát vào Vạn Ma tháp để tu luyện.”
"Vạn Ma tháp!!"
Thiên kiêu toàn trường lập tức kinh hô, bên trong ánh mắt nổi lên vẻ hoảng sợ, ngay cả hai vị Thánh Tử cũng có chút không tự nhiên, điểu này chứng minh Vạn Ma tháp không phải là nơi tốt lành gì.
. . .
Lam Ma cung.
Lam Ma cũng tự thân chọn lựa mấy trăm tên thiên tài cho Vu Lan.
Chỉ là Lam Ma cũng căn dặn Vu Lan chú ý an toàn như Nguyêth Thần, mà là hung hăng căn dặn nàng, tìm tới cơ hội liền ngủ với Tần Phong.
Nữ nhi có tu vi cao cũng vô dụng, chỉ có gả tốt mới là vương đạo.
"Có nghe hay không!"
Lam Ma tiếp tục nhắc nhở: "Ngươi tuyệt đối đừng học mẹ ngươi làm nữ cường gì đó, suốt ngày lo liệu lấy gia nghiệp lớn như thế này, vì không để ngoại nhân nhớ thương, mà còn muốn liều mạng tu luyện, nữ nhân nên tìm nam nhân có năng lực, che gió che mưa cho mình, mỗi ngày trải cuộc sống tươi đẹp không phải tốt hơn sao? Ngàn vạn không thể tìm những tên tiểu tử nghèo, có hiểu không!?
"Người có thể đừng bợ đỡ như vậy có được hay không!”
Vu Lan nhịn không được trợn trắng mắt, biểu thị thanh xuân của ta, ta tự làm chủ.
"Ngươi đứa nhỏ này, mẹ là người từng trải, có thể lừa ngươi sao!?"
Lam Ma liền lập tức không vui vẻ.
Tự hỏi có nên tìm cơ hội mời Tần Phong đến nhà ăn cơm, sau đó rỏ cho hai người chút heo mẹ cũng điên cuồng rồi làm ra chuyện…
Bí cảnh Côn luân.
Bọn người Tần Phong xuất hiện trong một sa mạc hoàn toàn hoang vắng, trên bầu trời là ba mặt trời vô tình thiêu đốt mặt đất.
“Tại sao bí cảnh Côn Luân này lại nóng như vâyh!?”
Tiểu Bạch nóng đến lè lưỡi ra ngoài, cảm giác nếu rắc thêm chút bột thì là thì nó sẽ trở thành món thỏ nướng thơm phức.
Thiên Quân đổ mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển nói: "Tục truyền trong bí cảnh Côn Luân có vô số cơ duyên, hơn nữa nó cũng rất rộng lớn, bên trong có rất nhiều môi trường quái dị được nuôi dưỡng ra, nghe nói là một chỗ tuyệt địa, có rất nhiều người bị lạc đường ở trong đó, cuối cùng phải bỏ mạng, mà số người thành công đi ra ngoài thì lại vô cùng hiếm.”
"Khủng bố như vậy!?"
Vạn Mã vội vàng quay đầu nhìn về phía Tần Phong, không biết thiếu chủ nhà mình có biện pháp mang bọn hắn ra ngoài hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận