Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1520 - Chỉ đồng ý tiêm tinh hạm



Chương 1520 - Chỉ đồng ý tiêm tinh hạm




“Đi thôi!”
Tần Phong không hiểu Hữu Dung đang suy nghĩ gì, nắm lấy bàn tay nhỏ bé đi vào trong.
“Lát nữa ta phải biểu hiện bản thân thật tốt!”
Hữu Dung mừng thầm trong lòng, khóe miệng còn khó ép hơn AK.
Vốn tưởng rằng mình là nữ chính cung đấu kiểu "Đại ma vương tam thiên hậu cung tuyệt mỹ tiểu y tiên", ai biết mình là nữ chính cung đấu kiểu "Đại ma vương tam thiên hậu cung giai lệ tam thiên nhân, độc sủng tiểu y tiên tuyệt mỹ ".
Thậm chí lần này ra ngoài cũng không cần cẩu tác giả như Hoa Linh hỗ trợ, nàng đã có thể tự mình bổ não ra văn án mấy trăm vạn chữ ngọt sủng mạo hiểm.
“Thỏ ta phải đề phòng hơn!”
Tiểu Bạch nhận ra Hữu Dung muốn chơi bạch, trong lòng lập tức cảnh giác.
Mọi người quen thì quen, nhưng chơi bạch thì không kiên quyết không được!
Nó cũng tuyệt đối sẽ không vì ai đó mà từ bỏ nguyên tắc làm thỏ, nhất định phải bán chủ nhân với một cái giá tốt!
Rất nhanh - -
Tần Phong dựa vào lệnh bài đã đi tới khu vực trung tâm.
“Thật lớn!”
Hữu Dung nhìn Thiên Chu cực lớn, đôi môi anh đào khiếp sợ chậm rãi mở to.
“Đồ nhi ngoan ngoãn của bản đế đến rồi!”
Tứ trưởng lão nhìn thấy Tần Phong, lập tức vui vẻ đi tới.
Nhưng khi nhìn thấy còn có một nữ nhân đi theo bên cạnh Tần Phong, trong lòng ông không khỏi lộp bộp nhảy dựng, chờ thấy rõ khuôn mặt Hữu Dung, sau khi xác nhận mình đã từng đưa lễ gặp mặt, trong lòng ông mới không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng một giây sau......
Chỉ thấy Tiểu Bạch nhảy xuống từ bả vai Tần Phong, hơn nữa một phen ôm lấy, nắm đùi Tứ trưởng lão.
“Sư tôn của chủ nhân của Thỏ ta!
Tiểu Bạch biết rõ cơ hội là dành cho thỏ có da mặt dày, lập tức ôm đùi đáng thương nói: "Ta là thỏ linh sủng chủ nhân ta nuôi lớn từ nhỏ, ngươi còn chưa đưa quà gặp mặt cho thỏ ta.”
"Tại sao lại xuất hiện một con thỏ?"
Khóe mắt Tứ trưởng lão không khỏi giật giật, trong lòng chửi một tiếng thật to.
“Bái kiến sư tôn!”
Tần Phong như thể không nhìn thấy, lôi kéo Hữu Dung tiến lên thi lễ.
“Bái kiến sư tôn!”
Hữu Dung trong giây lát đã biến thành tiểu thư khuê các, nhẹ giọng nhỏ nhẹ hành lễ theo.
"Đây là thỏ ngươi nuôi sao?"
Tứ trưởng lão thấy Tần Phong không quan tâm, chỉ có thể chủ động mở miệng hỏi.
“Bẩm sư tôn, đúng vậy!”
Tần Phong lập tức bắt đầu bán thảm nói: "Đồ nhi ở hạ giới xuất thân bần hàn, sống nương tựa lẫn nhau cùng Tiểu Bạch, dọc đường giúp đỡ lẫn nhau, sớm đã xem nó như nhi tử của mình..."
“Tên gia hỏa này!”
Hữu Dung ở một bên không nói lời nào, trong lòng đã sớm điên cuồng mắng thầm.
Nàng phát hiện Tần Phong thật sự là há mồm thành thơ, nếu không phải mình cùng hắn là đồng hương, nói không chừng thật đúng là tin cái miệng nói dối này của hắn.
“Đừng nói nữa!”
Tứ trưởng lão vội vàng giơ tay ngắ lời, biết rõ hôm nay không xuất huyết không được.
Chỉ thấy ông phất tay lấy ra một sợi dây thừng to bằng ngón cái, trên bề mặt không chỉ lóe ra hào quang chỉ có tiên khí thượng phẩm có, còn bắt đầu khởi động một cỗ khí tức dao động vô cùng quỷ dị.
“Đa tạ sư tôn chủ nhân của thỏ ta!”
Mắt Tiểu Bạch lập tức sáng lên.
Cũng không quan tâm sợi dây thừng này có tác dụng gì, vội vàng nói cám ơn, nắm chặt sợi dây thừng.
“Đây là Khốn Tiên Thăng, tiên khí thượng phẩm!”
Tứ trưởng lão không so đo với Tiểu Bạch, sau đó buông tay giảng giải: "Sau khi luyện hóa, đối mặt với Thái Ất Kim Tiên, một bó một chuẩn, về phần phía trên Thái Ất Kim Tiên, cần phải xuất kỳ bất ý, nhưng một khi bị trói lại thì cho dù là Tiên Vương cự đầu cũng khó tránh thoát.”
“Lợi hại như vậy!? “
Tần Phong bất động thần sắc liếc mắt, tự hỏi có nên giúp Tiểu Bạch bảo quản hay không......
“Thật sự là bảo bối!”
Tiểu Bạch lập tức lộ ra biểu tình vui vẻ, ôm dây thừng cọ mặt.
“Cư nhiên là Khốn Tiên Thăng!
Sau khi đệ tử bốn phía nhìn thấy thì lập tức mất bình tĩnh.
Vốn tưởng rằng Tần Phong hết lần này đến lần khác yêu cầu lễ gặp mặt sẽ chọc giận Tứ trưởng lão, nhưng ai biết Tứ trưởng lão chẳng những không tức giận, thế mà còn đưa Khốn Tiên Thăng cho hắn làm lễ gặp mặt linh sủng.
Phải biết rằng, đây chính là tiên khí thượng phẩm!
Đừng nói là đặt ở bên ngoài, coi như là trong nội bộ Tiên Minh bọn hắn, cũng chỉ có một vài cao tầng mới có tư cách đeo, đều là cao thủ tuyệt thế đã đột phá Tiên Vương cảnh.
Nhưng hiện tại ông lại đưa cho một con thỏ, còn là một con thỏ vừa đột phá Địa Tiên.
“Nhìn cái gì mà nhìn?!”
Tiểu Bạch lộ ra vẻ mặt hung dữ non nớt, ôm Khốn Tiên Thăng vào trong ngực.
“Đáng yêu quá!”
Con mắt của nữ đệ tử bốn phía liền sáng lên, muốn hỏi tiểu đệ tử thích túi bao màu gì.
“Đáng yêu!?”
Hữu Dung không nhịn được trợn tròn mắt, biết lại có thiếu nữ vô tri bị lừa.
Đừng thấy Tiểu Bạch lớn lên có vẻ vô hại, nhưng dưới sự mưa dầm thấm đất của Tần Phong, Tiểu Bạch đã lĩnh ngộ được chân lý của Manh Diện Thú Tâm, bề ngoài đáng yêu bao nhiêu, nội tâm lại điên cuồng bấy nhiêu.
Một khi bị con thỏ này theo dõi, táng gia bại sản đều là do tổ tông phù hộ!
“Được rồi, trở lại chuyện chính nào!”
Tứ trưởng lão không nỡ nhìn Khốn Tiên Thăng, sau đó nghiêm mặt nói: "Kế hoạch Nam Thiên Môn của ngươi không thông qua, dự định chờ minh chủ xuất quan sẽ thương thảo, nhưng đại trưởng lão lại đồng ý kiến tạo tiêm tinh hạm.
“Kế hoạch Nam Thiên Môn!?”
Hữu Dung ở bên cạnh nghe thế thì như lọt vào trong sương mù.
Nhưng khi nàng nghe được kế hoạch này là do Tần Phong đưa ra, hơn nữa dựa theo kinh nghiệm làm bạn nhiều năm của mình, nàng biết Đại Ma Vương này lại muốn gây chuyện.
“Chỉ đồng ý tiêm tinh hạm?”
Tâm tình Tần Phong trong nháy mắt giảm xuống.
Hắn sở dĩ đưa ra kế hoạch Nam Thiên Môn chính là vì tương lai vớt thứ béo bở được nhiều hơn, nhưng hiện tại chỉ đồng ý một cái kế hoạch tiêm tinh hạm, còn chưa đủ hắn nhét kẽ răng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận