Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1522 - Một đoạn nghiệt duyên



Chương 1522 - Một đoạn nghiệt duyên




Đây rốt cuộc là rèn luyện, hay là đi du lịch?
“Không cần, không cần......”
Tần Phong vội vàng mở miệng cự tuyệt.
Cũng không phải hắn ghét bỏ Thiên Huyền Vệ, mà là lần này đi Linh Chi Bí Cảnh là vì tìm kiếm di tích Tiên Vương.
Nếu mang theo nhiều người như vậy đi cùng, sau khi chia của mình sẽ không vui, không chia của lại bị nói là một tên keo kiệt, sẽ không để cho hắn phát triển ở Tiên Minh sau này, cho nên không bằng một mình đi trước.
“Đồ nhi ngoan, không thể hành động theo cảm tính!”
Tứ trưởng lão lập tức xụ mặt nói: "Linh chi bí cảnh cũng không hạn chế tu vi, Tiên Vương, Tiên Đế đều có thể đi vào, ngươi chỉ mang theo một Thái Ất Kim Tiên thật sự là quá nguy hiểm.”
“Phụt!!”
Đệ tử bốn phía thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.
Tuy rằng Linh Chi Bí Cảnh xác thực không có hạn chế tu vi, nhưng Tiên giới là phó bản tương đối cấp thấp, Tiên Vương, Tiên Đế nhà ai không có việc gì làm lại tới loại phó bản cấp thấp như này để tìm cảm giác tồn tại sao!?
Mỗi lần mở ra nhiều nhất là hấp dẫn một số kim tiên đi vào, Thái Ất Kim Tiên có thể ở bên trong đi ngang có được hay không.
“Thật sự không cần!”
Tần Phong vội vàng nghiêm túc nói: "Đồ nhi lần này đi Linh Chi Bí Cảnh là vì lịch luyên, nếu mang quá nhiều người, chẳng phải là mất đi ý nghĩa lịch luyện sao?!"
“Hả!?”
Đệ tử bốn phía nghe được thì sửng sốt, cảm giác đầu óc có chút không xoay chuyển được.
Mang quá nhiều người thì mất đi ý nghĩa lịch luyện, cho nên hắn liền mang theo một gã Thái Ất Kim Tiên!
“Được rồi!”
Tứ trưởng lão bất đắc dĩ gật đầu đồng ý.
Ông cũng không phải cảm thấy Tần Phong nói có đạo lý, mà là cảm thấy Thiên Huyền Vệ cũng không đáng tin cậy, vẫn là nên đi tìm lão Lục làm người hộ đạo cho Tần Phong, phụ trách âm thầm bảo vệ Tần Phong an toàn.
“Đa tạ sư tôn thành toàn!”
Tần Phong cung kính thi lễ, sau đó lại mở miệng nói: "Nhưng thời gian đồ nhi đến Tiên giới quá ngắn, có rất nhiều thứ không hiểu, muốn tìm một sư huynh làm người dẫn đường."
“Cũng đúng!”
Tứ trưởng lão gật đầu tán đồng: "Ngươi đến Tiên giới mới hơn nửa năm, có một sư huynh dẫn ngươi đi, không biết ngươi muốn vị sư huynh nào dẫn đường cho ngươi!?"
“Triệu Trường Sinh sư huynh ở Tàng Thư Các!”
Tần Phong lập tức bật thốt lên đáp: "Không chỉ có tri thức uyên bác, còn thành thật đáng tin cậy, đồ nhi cảm thấy y thích hợp nhất!"
“Triệu Trường Sinh!?”
Đệ tử bốn phía nghi hoặc, tỏ vẻ chưa từng nghe nói cái tên này.
Tuy rằng bọn họ thường xuyên đi Tàng Thư các tìm số liệu, cũng biết không ít đệ tử Tàng Thư các, nhưng chưa bao giờ nghe nói cái tên Triệu Trường Sinh, có thể nói không hề có một chút ấn tượng gì với y.
“Nhưng......”
Tần Phong bắt đầu nói xấu, bất đắc dĩ than thở: "Nhưng Triệu sư huynh làm người khiêm tốn, thích một người lẳng lặng đọc sách, muốn mời y đi ra ngoài chỉ sợ không dễ dàng!"
“Yên tâm!”
Tứ trưởng lão tự tin an ủi: "Người này chỉ là một đệ tử nho nhỏ ở Tàng Thư các, mà ngươi không chỉ là đệ tử Tiên Chú Phong, còn là đệ tử thân truyền duy nhất của bổn đế, cho dù cho hắn mượn mười lá gan, hắn cũng không dám cự tuyệt."
“Triệu sư huynh, ta xem ngươi còn làm gì được?”
Tần Phong vui vẻ trong lòng, hắn nói thầm: "Hiện tại rơi vào tay ta, ngươi sẽ gặp lão tội!"
Chuyển cảnh, trong Tàng Thư Các.
Triệu Trường Sinh đang đọc sách ở trong góc, đột nhiên không hiểu sao run rẩy một cái.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Triệu Trường Sinh hoảng hốt nói: "Ta không phải đã rời xa vị Tần Phong sư đệ kia sao?”
“Triệu Trường Sinh!”
Một gã trung niên nam tử đột nhiên xuất hiện, cười híp mắt nói: "Vận may của tiểu tử ngươi đến rồi!"
“Bái kiến tổng quản đại nhân!”
Triệu Trường Sinh đứng dậy hành lễ, vẻ mặt nghi hoặc nói: "Không biết tổng quản đại nhân có ý gì? Tiểu tử mất phụ mẫu từ nhỏ, tư chất không cao, có thể tiến vào nội môn được điều đến Tàng Thư các đã là vì phần mộ tổ tiên bốc khói xanh, thật sự không biết vận may từ đâu mà đến!?"
“Ngươi đây là đang ở trong phúc mà không biết phúc!”
Tổng quản đại nhân hâm mộ nói: "Vừa rồi nhận được tin tức Tiên Chú Phong gửi tới, nói khí tu đứng đầu Thiên Tư Bảng, đệ tử thân truyền duy nhất của Tứ trưởng lão, Tần Phong, chỉ đích danh cho ngươi cùng hắn đi vào Linh Chi Bí Cảnh.”
Khí tu đứng đầu Thiên Tư Bảng!
Trong lòng Triệu Trường Sinh không khỏi cả kinh, không nghĩ tới Tần Phong có lai lịch lớn như vậy.
Mặc dù hiện tại đại danh của Tần Phong đã truyền khắp Tiên Minh, nhưng bởi vì hai tai y vẫn không nghe ngóng chuyện ngoài cửa sổ, cho nên lần đầu tiên gặp mặt cũng không biết thân phận của đối phương.
“Ngươi nói xem đây có phải là phúc khí hay không?”
Tổng quản đại nhân kích động nói: "Chỉ cần ngươi bồi tốt vị gia này thì có thể một bước lên trời, rời khỏi Tàng Thư các cũng chỉ là nhờ một câu nói của hắn.”
“Tổng quản đại nhân!”
Triệu Trường Sinh lòng nóng như lửa đốt nói: "Tiểu tử thiên tư có hạn, Linh Chi Bí Cảnh xác thực thực lực bất tòng tâm, đời này cũng chỉ mong trông coi Tàng Thư Các, kính xin ngươi giúp ta ừ chối Tần phong sư đệ!"
“Ngươi coi Tiên Chú Phong là nơi nào? Cả Tiên Minh ai dám nói không với bọn họ?”
Tổng quản đại nhân trong nháy mắt lạnh mặt nói: "Ta nói cho ngươi biết, ngươi hôm nay đi cũng phải đi, không đi cũng phải đi, cho dù Tần Phong có sở thích đặc thù gì đó, ngươi cũng phải thành thật thật hiến thân, biết chưa!?"
“Xong rồi!”
Trong lòng Triệu Trường Sinh cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Vốn tưởng rằng mình và Tần Phong chỉ là có duyên gặp mặt một lần, ai biết cuối cùng phát hiện thế mà là một đoạn nghiệt duyên.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ dùng quyền thế bức bách Thiên Tuyển Chỉ Tử cấp Thần Thoại thỏa hiệp, đạt được 100 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Lại thêm 100 vạn!”
Khóe miệng Tần Phong không nhịn được nhếch lên.
Mặc dù đối phương là Thiên Tuyển Chỉ Tử của Cẩu Đạo Lưu, nhưng đi ra ngoài nói về thế lực và bối cảnh, cho dù y có qua loa hơn nữa thì cũng không ngăn cản được mình lấy quyền áp người.



Bạn cần đăng nhập để bình luận