Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 753 - Người một nhà



Chương 753 - Người một nhà




Đúng lúc này——
Xa xa có một thiếu nữ cưỡi cự lang lao đến.
Khác với dạng mỹ nữ phong tình dị vực như Nguyệt Hi, đối phương mặc áo khoác lông màu trắng thật dày, đội mũ lông màu trắng.
Một người giống như Lâu Lan nữ tử, một người giống như nữ tử Mông Cổ.
"Tần Phong ca ca!!"
Giọng nói quen thuộc truyền đến, mang theo vui sướng không thể che giấu.
"Ừm!?"
Tần Phong tò mò ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy thiếu nữ cưỡi sói nhanh chóng đến gần, lông mi thon dài, khuôn mặt trắng nõn, đôi môi đỏ mọng như mật, toàn thân tràn ngập một cỗ sức sống thanh xuân.
Chính là mục tiêu lần này của hắn, tiểu công chúa Yến Vân tộc, Điềm Điềm!
Khác với mấy năm trước, tiểu nha đầu rõ ràng đã phát triển, không chỉ khí chất phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, mà nơi đã từng là sân bay cũng bắt đầu có quy mô.
"Tần Phong ca ca!!"
Niềm vui sướng trên mặt Điềm Điềm không cách nào che dấu, liều mạng vung tay nhỏ bé chào hỏi Tần Phong.
Nàng trăm triệu lần cũng không nghĩ tới lần thứ 452 chạy trốn, vừa ra khỏi cửa liền gặp được Tần Phong ca ca tâm tâm niệm.
Quả nhiên là sự do người làm, không phải không muốn, là thiên định lương duyên!!
"Nha đầu này sao lại hưng phấn như vậy!?"
Tần Phong hơi sửng sốt, khiển trách đối phương không theo sáo lộ ra bài.
Hắn còn chưa bắt đầu động thủ trêu chọc, đối phương liền chủ động ôm ấp, để cho hắn ngay cả một chút cảm giác thành tựu cũng không có, về sau còn mở lớp giảng dạy như thế nào đây!?
Tuy nhiên nghĩ đến mười vạn đầu Xích Đồng Thiên Lang, lại không thể không phối hợp biểu diễn của đối phương.
"Điềm Điềm!!”
Trong ánh mắt Tần Phong cũng lộ ra vẻ vui sướng, vội vàng khống chế Thần Phong Chu chậm rãi hạ xuống.
"Tần Phong ca ca, ngươi cố tình đến thăm ta sao!?"
Điềm Điềm vui vẻ từ trên sóng lớn nhảy xuống, đỏ mặt đi tới trước mặt Tần Phong lộ ra vẻ ngượng ngùng, vẻ chờ mong trong ánh mắt càng khó có thể che dấu.
Tần Phong nói: "Từ sau lần gặp nhau ở Côn Lôn bí cảnh, chia tay tại Thiên Hồng Thư viện, ta thường xuyên mơ thấy muội muội.”
“Loại lời lừa gạt quỷ này cũng có người tin!”
Nguyệt Hi ở một bên trợn trắng mắt, ngồi chờ tên cặn bã Tần Phong này lật xe.
“Tần Phong ca ca, ta liền biết chúng ta chính là tình yêu!”
Điềm Điềm hoàn toàn không rụt rè như nữ tử Trung Nguyên, trước mặt mọi người ôm lấy Tần Phong, hôn một cái.
“Nàng ta gọi đây là tình yêu!?”
Nguyệt Hi ở một bên nhìn thấy chính đến trợn mắt há hốc mồm, trong lòng hiện lên hai chữ Ngọa Tào thật lớn.
Mẹ nó!!
Có nhầm lẫn gì không!?
Lại có nữ nhân tin tưởng miệng rách của Tần Phong!?
Ù! Ù!
Tiếng đao minh vô tận đột nhiên vang lên, hóa thành phong bạo quét qua bốn phía thảo nguyên.
Chỉ thấy Mạc Đao một đường truy tìm Điềm Điềm mà đến, sau khi nhìn thấy Điềm Điềm nhào vào trong ngực Tần Phong, không chút do dự rút đao sau lưng ra chém.
"Cẩn thận!!"
Tần Phong nhìn thấy Mạc Đao ra tay thì liền cảm giác được sát ý của đối phương, chính mình lui ra sau một bước đồng thời không quên đem Điềm Điềm đẩy ra.
Hưu!!
Mạc Đao thấy một đao bức lui Tần Phong, thì nhanh xông lên bảo vệ Điềm Điềm ở phía sau.
“Ca, ngươi đang làm gì vậy!?”
Điềm Điềm phồng má lên, trách cứ lão ca lại quấy rầy nhân duyên của nàng.
"Ngươi là ai!?"
Mạc Đao cũng không có ý trả lời Điềm Điềm, mà là ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm Tần Phong.
Hiện giờ ngoại trừ muội muội ngốc gã cái gì cũng không hiểu ra, thì cả Hoang Cổ đều biết Tần Phong ngã xuống trong tay tiên nhân Thượng Giới, làm sao có thể sống sờ sờ mà xuất hiện ở chỗ này!
Điềm Điềm lộ ra vẻ mặt sốt ruột nói: "Ca, hắn là Tần Phong ca ca!”
“Mạc Đao, đã lâu không gặp!”
Tần Phong cười chào hỏi: "Chúng ta sắp trở thành người một nhà, không cần gặp mặt liền hô đánh giết!?”
“Người một nhà!?"
Điềm Điềm lập tức từ phía sau Mạc Đao vươn đầu nhỏ ra, khuôn mặt nhỏ nhắn kích động đỏ bừng nói: "Tần Phong ca ca, lần này huynh tới cầu hôn sao!?”
“Người nhau muội muội người!!”
Không đợi Tần Phong mở miệng nói chuyện, thuộc tính muội khống của Mạc Đao liền bộc phát.
Ầm ầm!!
Đao ý thuần túy bộc phát, dẫn đến hư không kịch liệt chấn động.
“Đao ý rất tốt!”
Sắc mặt Tần Phong nổi lên vẻ ngoài ý muốn.
Đây là lần đầu tiên ngoại trừ Tề Tu Viễn ra, hắn là lần đầu tiên nhìn thấy đao ý tốt như vậy.
Bang một tiếng!!
Dưới chân Mạc Đao dùng sức, thân thể như đạn bắn ra.
“Bình thườn”
Tần Phong cũng không có đem Mạc Đao để ở trong mắt, dưới chân xoay chuyển dễ dàng tránh thoát công kích của đối phương.
Mặc dù năm đó thực lực của hai người ở Côn Luân bí cảnh không sai biệt lắm, nhưng lúc trước bọn họ cũng không phải quan hệ song song, mà là hai đường giao nhau, chỉ có thể trùng hợp tại một điểm nào đó, sau đó liền không trở thành đối thủ nữa.
"Làm sao có thể!!"
Mạc Đao khó có thể tin mở to hai mắt.
Đao pháp Vô Cực gã sáng tạo ra là thánh cấp đao quyết, đại khai đại hợp, khí thế bàng bạc, vừa không có đao quang lược ảnh, lại không có tiếng xé gió.
Toàn lực xuất đao cùng một kích cuối cùng, càng là không nhìn thấy đao ra vỏ, có thể làm cho người ta đầu một nơi thân một nẻo, xuất đao tất thấy máu.
Nhưng bây giờ đừng nói xuất đao tất thấy máu, ngay cả một sợi lông của người ta cũng không chém được.
“Không có gì là không có khả năng, chúng ta vốn không phải là người của một thế giới!”
Tần Phong đối mặt với nhân vật chính vâng vâng dạ dạ, đối mặt với nhân vật phụ thì trọng quyền xuất kích, kiếm ý khủng bố từ trong cơ thể bộc phát, trực tiếp đánh nát đao ý Mạc Đao ngưng tụ.
"Ngươi, ngươi là Tần Phong!!"
Mạc Đao lập tức trợn to hai mắt kinh hô, hiển nhiên là nhận ra kiếm ý của Tần Phong.
Nhưng làm cho gã muốn vỡ đầu cũng nghĩ không ra, làm thế nào Tần Phong giả chết chạy thoát từ trong tay Thượng Giới tiên nhân!?
"Ca, ngươi không có bệnh chứ?!"
Điềm Điềm không rõ lão ca nói nhảm cái gì, thế là chạy vội nhảy nhót muốn đi tìm Tần Phong.
“Không thể đi qua!”
Mạc Đao nắm lấy gáy vận mệnh Điềm Điềm, vẻ mặt cảnh giác nói: "Tần Phong, ngươi không đi tìm thần nữ Nguyệt Thần cung của ngươi, Lam Ma cung thiếu cung chủ, đến thảo nguyên tìm muội muội ta làm gì?!”
“Chúng ta đã chia tay trong hòa bình!"
Tần Phong nói dối không đỏ mặt nói: "Các nàng sinh ra ở Âm Nguyệt hoàng triều phồn hoa, mà ta sinh ra ở Tần gia xa xôi, các nàng lấy cái gì cho tương lai của ta!?”
"Ừm!?"
Mạc Đao lộ ra vẻ mặt sửng sốt.
Luôn cảm giác có chút có chút không thích hợp, cần phải tinh tế phẩm nhất phẩm.
“Ngươi không cần lo lắng ta có nữ nhân khác!”
Tần Phong giống như nhìn ra lo lắng của đối phương, nghiêm túc nói: "Chỉ cần cán thương còn nằm trong tay muội muội ngươi, lãng phí chút đạn thì tính là cái gì, huống hồ đánh vẫn là đánh địch nhân của nàng..."



Bạn cần đăng nhập để bình luận