Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1437 - Đi vào Thiên Phủ viện



Chương 1437 - Đi vào Thiên Phủ viện




“Diệp Thần, ngươi không nên quá mức khẩn trương!”
Diệp Long vội vàng mở miệng trấn an: "Ngươi hiện tại đã đột phá đến Đại Đế đỉnh phong, chỉ cần củng cố tu vi bản thân, là có thể thử độ kiếp phi thăng, tuy rằng hiện tại căn cơ bị hao tổn, nhưng thực lực bản thân bày ở nơi đó, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể thành công độ kiếp phi thăng."
“Ta không lo lắng chuyện độ kiếp......”
Ngữ khí Diệp Thần đột nhiên trở nên bi thương, nói: "Điều duy nhất mà ta lo lắng chính là, một khi ta phi thăng đi Tiên giới, một mình ngươi sẽ phải đối mắt với sự truy sát của Lâm Tam.”
“Diệp Thần, ngươi không cần để ý đến ta.”
Diệp Long lập tức tiến vào trạng thái, vẻ mặt quyết tuyệt nói: "Mục đích duy nhất của ta chính là khôi phục Đại Yến, chỉ cần bảo đảm ngươi không chết, cho dù để cho ta hiện tại đi chết, ta cũng sẽ không nhíu mày.”
“Diệp Long!!”
Diệp Thần rốt cuộc cũng nắm chặt nắm đấm của mình.
Giờ khắc này......
Hắn cảm nhận được cảm giác vô lực trước nay chưa từng có.
Không thể cùng Vu Lan ở chung một chỗ còn chưa tính, không thể bảo vệ Tiểu Nhu cũng không tính là gì, nhưng tại sao lão thiên gia phải chia rẽ hắn cùng Diệp Long, để cho hai người bọn họ từ nay về sau hai giới ngăn cách!
Ánh mắt này......
Diệp Long mặt ngoài ra vẻ trấn định, nhưng tâm tình lại hoảng hốt.
Từ sau khi Diệp Thần mạnh mẽ hấp thu nguyên thần của Hắc Quả Phụ, ánh mắt nhìn về phía gã liền bắt đầu càng ngày càng không thích hợp.
Trước kia sẽ vì Tần Phong đoạt Vu Lan cùng Tiểu Nhu mà phẫn nộ, nhưng hiện tại hắn lại một chữ cũng không đề cập tới người, thường xuyên dùng một loại ánh mắt mập mờ nhìn lén gã tu luyện, thậm chí có đôi khi còn mời gã cùng đi tắm rửa.
Đại ca, ta bán nghệ không bán thân!
Hiện tại Diệp Long vô cùng hoảng hốt, chỉ hy vọng Diệp Thần nhanh chóng đi Tiên giới.
Lúc đó, trong lòng gã cũng có kế hoạch.
Chỉ cần Diệp Thần chân trước phi thăng rời khỏi Hoang Cổ, gã liền chân sau đi sông Tần Hoài tìm đám người Tam Lộng đại sư, một lần gọi mấy chục muội tử, đến chứng minh mình không có bị Diệp Thần bẻ cong.
Lúc này......
Đám người Tần Phong đã đi tới Thiên Phủ viện.
Chỉ thấy Thiên Phủ viện nằm trên đỉnh núi Tiên Sơn, được xây dọc theo xu thế của ngọn núi, chằng chịt, cổ kính trang nhã, bốn phía còn bị mây mù lượn lờ, giống như đặt mình trong một chốn tiên cảnh.
“Đây là Thiên Phủ viện!?”
Phong Hoa Tuyết Nguyệt lộ ra vẻ mặt kinh hỉ, liếc mắt một cái liền thích nơi này.
Chỉ thấy trong Thiên Phủ viện cây xanh rợp bóng, cầu nhỏ nước chảy, khúc kính thông u, không chỉ có mỗi một chỗ đều để lộ ra phong cách cổ xưa, khí tức trang nhã, mà còn tản ra một cỗ khí tức cổ xưa.
Trong giảng đường bày bồ đoàn dày đặc, một đám đệ tử ngoại môn ngồi trên mặt đất, chuyên tâm nghe giảng. Trong tàng thư các, điển tịch phong phú, các loại thư tịch cái gì cần có đều có, một đám đệ tử ngoại môn an tĩnh nghiêm túc lật xem.
Còn có khu vực sinh hoạt, thuận tiện cho các đệ tử tu luyện, giao lưu, phẩm trà, ngắm trăng.
Ở một đầu khác của Thiên Phủ viện, là một mảnh hậu sơn rộng lớn.
Trên núi xanh biếc dạt dào, cổ mộc chọc trời, thanh tuyền róc rách, chim hót hoa nở, linh khí tràn ngập, là một nơi tu luyện vô cùng tốt, đa số đệ tử đều ở chỗ này cảm ngộ tự nhiên, thể ngộ đại đạo, tu luyện tâm tính.
“Chúng ta đi thôi!”
Tần Phong không có chút khiếp sợ, mà mang theo mọi người đi vào Thiên Phủ viện.
Đừng nhìn quy mô Thiên Phủ viện hùng vĩ, cái gì cần có đều có, nhưng chỉ là bộ phận Tiên Minh chọn lựa cho đệ tử ngoại môn, đối với Tiên Minh mà nói, thì căn bản không tính là khu vực trung tâm gì, tự nhiên cũng không đáng để mình dừng lại vì nó.
“Phong nhi, lão tổ ta còn có việc!”
Thủy tổ Tần gia không đi cùng, mà phẩy tay rời đi.
Tuy rằng Vương viện trưởng của Thiên Phủ viện rất biết thức thời, nhưng ông không có quên mục tiêu nhỏ mà mình đã đề ra, dám rống to với hy vọng của Tần gia bọn họ, coi như chính mình không thể thay vào vị trí đó, thì cũng nhất định phải lột đối phương xuống.
“Ô ô......”
Lúc này, Vương viện trưởng nhịn không được run rẩy, không hiểu sao có loại cảm giác bị đồ bẩn theo dõi.
“Vương viện trưởng, ngươi có ý gì?”
Sắc mặt Phó Ngôn Kiệt vô cùng âm trầm, lớn tiếng uy hiếp nói: "Ngươi đừng quên ngươi đã nhận hai vạn mai cực phẩm tiên tinh của Phó gia chúng ta, nếu như ta nói chuyện này ra, Tiên Minh nhất định sẽ không…”
“Tiểu tử, ngươi ít dùng bài này với bổn viện trưởng đi!”
Vương viện trưởng thay đổi hình tượng hèn mọn lúc trước, ánh mắt lạnh lùng nói: "Bản viện trưởng nếu dám thu tiền này, tự nhiên là trên dưới đều chuẩn bị chu đáo, nếu ngươi không biết sống chết mà khui ra, ngươi đoán là bản viện trưởng xuống đài trước, hay là Phó gia ngươi xong đời trước!?"
“Ngươi......”
Phó Ngôn Kiệt bị chặn nói không ra lời, sắc mặt càng xanh đỏ đan xen.
“Phó tiểu tử!”
Vương viện trưởng thấy Phó Ngôn Kiệt bị hù dọa, lập tức lên giọng quan nói: "Bổn viện trưởng thu của Phó gia hai vạn miếng cực phẩm tiên tinh, là bảo đảm ngươi thuận lợi làm đệ tử nội môn, nhưng cho tới bây giờ chưa từng hứa hẹn qua giúp ngươi đối phó với đệ nhất khí tu Thiên Tư bảng.”
“Ta thêm tiền!”
Trong mắt Phó Ngôn Kiệt tràn ngập tơ máu, có chút phát điên nói: "Ba vạn cực phẩm tiên tinh, ngươi giúp ta đối phó Tần Phong, ta muốn hắn cũng phải bị đoạn căn, ta muốn đem hắn bầm thây vạn đoạn, ta muốn đem hắn thiên đao vạn quả..."
“Tự ngươi muốn chết, xin đừng kéo theo ta!”
Vương viện trưởng bị dọa nhảy dựng lên, không nghĩ tới đối phương lại không chịu nhận ra tính thế.
Vừa rồi y lợi dụng mạng lưới quan hệ trong Tiên Minh để dò hỏi, kết quả nghe xong liền thiếu chút nữa hù chết mình, Minh chủ bế quan nhiều năm tự mình hạ lệnh, để Nhị trưởng lão mang theo Thiên Huyền Vệ điều khiển Thiên Chu đón Tần Phong.
Sau khi trở về Tiên Minh......
Càng triển lộ ra thiên phú kiếm đạo siêu cường cùng thiên phú đạo gia, dẫn tới Nhị trưởng lão, Tứ trưởng lão, Lục trưởng lão, Thất trưởng lão, không để ý hình tượng mà tranh đoạt đồ đệ ở bên ngoài Tiên Minh.
“Ngại ít phải không!?”
Phó Ngôn Kiệt cảm thấy Vương viện trưởng đang chơi lạt mềm buộc chặt, lập tức vươn ngón tay nói: "Năm vạn cực phẩm tiên tinh, chỉ cần ngươi giúp ta đối phó Tần Phong, ta có thể thêm năm vạn nữa.”
“Đây thật sự không phải chuyện tiền bạc!”
Vương viện trưởng bị dọa không nhẹ.
Cũng vì phòng ngừa bị tên ngốc này liên lụy, cho nên vội vàng đem hai vạn cực phẩm tiên tinh trả lại cho đối phương.
Tuy rằng tỷ lệ đào thải của người phi thăng cao tới 95%, nhưng chỉ cần một ngày chưa có kết quả, Tần Phong vẫn là bảo vật trong tay bốn vị trưởng lão, ai dám động đến hắn một chút thì nhất định sẽ gặp phải cơn giận lôi đình của bốn vị trưởng lão.
Tuy rằng y yêu tiền, nhưng càng tiếc mạng nhỏ hơn......



Bạn cần đăng nhập để bình luận