Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1141 - Ý trên mặt chữ



Chương 1141 - Ý trên mặt chữ




Lúc này——
Trên Thần Phong chu.
Tần Phong trải qua nhiều ngày tu luyện, rốt cục đụng phải bình cảnh bản thân.
"Chính là hiện tại, phá cho trẫm!!"
Tần Phong mở mắt, trong cơ thể truyền ra một âm thanh nặng nề.
Bang!!
Chỉ thấy gông cùm trong cơ thể Tần Phong bị đánh gãy, ngay sau đó đế uy khủng bố bao trùm thiên địa, làm cho kênh đào lớn cũng bắt đầu kịch liệt bốc lên.
"Bệ hạ, đột phá!!"
Ngự Lâm quân hai bên bờ cả kinh, phát hiện khí tức của Tần Phong càng mạnh hơn.
“Đại đế cao giai!!”
Tần Phong cảm nhận được năng lượng bốc lên trong cơ thể, lập tức gọi hệ thống đổi một quả Căn Cơ Đan.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ bỏ ra 1500 vạn điểm phản diện, thành công đổi một quả căn cơ đan Đại Đế cảnh!”
Một viên đan dược xuống bụng, căn cơ lập tức củng cố!
Tần Phong cảm nhận được năng lượng trong cơ thể dần dần bình phục lại, biết thời gian ở lại nhân gian làm mưa làm gió đã không còn nhiều lắm.
"Cho nên trẫm phải quý trọng thời gian a!"
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng, quay đầu nhìn về phía Điềm Điềm ở một bên.
Vốn tưởng rằng tiểu nha đầu vừa ăn vừa thích chơi, sẽ chủ động nhảy ra tiếp tục khiêu chiến điểm yếu của hắn, nhưng ai biết hắn đều đã đột phá đến đại đế cao giai, nàng cư nhiên còn run rẩy.
Đúng lúc này——
Bình trắng bên gối Điềm Điềm lóe lên ánh sáng, giống như đom đóm bay ra dung nhập vào trong cơ thể nàng.
Chỉ thấy Điềm Điềm dần dần khôi phục bình tĩnh, người cũng lâm vào ngủ say, ngay sau đó xuất hiện từng đạo phù văn thần bí, vây quanh Điềm Điềm.
"Đây là phù văn gì!?"
Tần Phong tò mò nhìn phù văn, có thể cảm giác được nó không tầm thường.
"Ta còn chưa thua, ta còn chưa thua..."
Điềm Điềm lẩm bẩm nói mớ, miệng vẫn cứng rắn không nhận thua.
“Được rồi, lần này coi như ngươi nằm thắng!”
Tần Phong bật cười lắc đầu, hôn lên trán Điềm Điềm.
Ngao!!
Một đạo long ngâm vang vọng khắp thiên địa, nhiệt độ bốn phía bắt đầu nóng lên.
“Đến Võ Lăng thánh địa rồi!?”
Tần Phong khoác áo đứng dậy, giơ tay mở cửa phòng ra.
Chỉ thấy bầu trời phía trước có một con hỏa long màu trắng đang gầm thét, giống như muốn đốt cả bầu trời lên, phía dưới là một nơi thế ngoại đào nguyên, núi xanh nước biếc, tiên khí lượn lờ, giống như một bức tranh thủy mặc khổng lồ.
.........
Hình ảnh vừa chuyển, nhà thỏ mẹ.
Từ sau khi Tiểu Bạch đánh bại Long Đế, liền trở thành Yêu Vương đời mới của yêu tộc.
Cũng vì hưởng ứng lời kêu gọi của Yêu Vương đời mới, sau khi nhóm tiểu yêu nhận được tin tức, từ bốn phương tám hướng chạy tới, xếp hàng thật dài tặng lễ cho Tiểu Bạch.
Vốn yêu tộc chúng nó không có loại phong tục tặng lễ này, nhưng vẫn tuân theo quy luật tự nhiên để sinh tồn.
Nhưng vị Yêu Vương du học Đại Tần này lại nói cho bọn chúng biết, đây là kết tinh trí tuệ mấy vạn năm của nhân tộc, phải học cách làm một con yêu thú hiểu nhân tình thế cố.
Mặc dù cũng có yêu thú nghi ngờ Tiểu Bạch, nhưng tất cả đều bị nó siêu độ.
Hơn nữa con tiện thỏ này còn có truyền thừa Thiên Sư, chọc giận nó thì chỉ chết nhanh hơn.
Bang!!
Một con tiểu yêu bị vô tình đá bay, còn rơi xuống một gốc cỏ màu xanh.
"Đây là lễ vật ngươi dâng lên cho thỏ ta!?”
Tiểu Bạch nhặt cỏ nhỏ màu xanh lên, hung dữ nói: "Thỏ ta hảo tâm dạy trí tuệ nhân tộc cho ngươi, ngươi cư nhiên dùng một gốc cỏ trăm năm để lừa gạt thỏ ta, ngươi báo đáp thỏ ta như vậy sao?”
“Đại vương tha mạng!”
Tiểu yêu bị dọa vội vàng dập đầu nói: "Không phải tiểu yêu cố ý lừa gạt đại vương, thật sự là thiên tài địa bảo cao năm có hạn, đều đã bị yêu thú khác đào tới hiến cho đại vương, gốc cây trăm năm này đều là tiểu yêu bám chết mới cướp được.”
“Ý ngươi đây là lỗi của ta!?”
Tiểu Bạch híp mắt, quay đầu nói với Long Đế: "Đem nó đưa đến đội cảm tử!”
“Vâng!”
Long Đế làm sao còn dám nói một chữ không, chỉ có thể mặc niệm hia phút rưỡi cho tiểu yêu kia.
"Đại vương tha mạng a!!"
Hai gã tiểu yêu lập tức thuần thục chạy tới, không để ý tiểu yêu cầu xin tha thứ mà trực tiếp kéo xuống.
“Quá tàn bạo!”
Những tiểu yêu khác nhìn thấy thì hoảng hốt một trận, không ngừng cầu nguyện mình có thể vượt qua cửa ải.
"A, thứ gì đây!”
Tiểu Bạch phi phi một tiếng, thu cỏ nhỏ vào trong không gian.
“Đại vương!”
Ma Hoàng nhìn đến sửng sốt, tò mò hỏi: "Ngươi không phải nói, không thích gốc linh thảo này sao?!”
“Con trâu ngốc này ngươi biết cái gì!”
Tiểu Bạch thẳng thắn nói: "Đây là trí tuệ của nhân tộc, trong lòng không muốn cũng không được để người ta biết!?”
“Ý gì!?”
Long Đế và các yêu đều tiến lại gần, giống như nghe được lão sư giảng kiến thức mới.
“Đương nhiên ý trên mặt chữ!”
Tiểu Bạch hận sắt không thành thép nói: "Ý trong lòng mình không được để cho người khác biết, cho mình thích thứ gì thì cũng kiên quyết không cho người khác!!”
"Ồ!!"
Chúng yêu lộ ra biểu tình giật mình, phát hiện quả nhiên là ý trên mặt chữ.
Đúng lúc này——
Có tiểu yêu đưa tới tình báo Tần gia, trong đó có tin Tần Hạo bị đánh.
"Oa ha ha..."
Tiểu Bạch biết tần Hạo bị đánh, lập tức nở nụ cười lớn.
"Sao đại vương lại bật cười!?”
Chúng yêu lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, đồng loạt nhìn về phía Tiểu Bạch.
“Thỏ ta cười Tần Hạo tiểu nhi ngu xuẩn!”
Tiểu Bạch nhảy lên đầu Long Đế, từ trên cao nhìn xuống, giọng nói manh manh nhưng lại hung dữ: "Thân là thống soái đại Tần, cư nhiên vì một tên cặn bã mà không để ý đại cục, hiện tại bị đánh không xuống giường được, chính là cơ hội tốt để chúng ta tiến công.”
"Có đạo lý!!"
Chúng yêu liền phấn khởi, còn chờ không kịp đi giết chóc.
“Chúng yêu nghe lệnh!”
Tiểu Bạch đột nhiên nghiêm túc nói: "Lần này phàm là yêu thú trên Sinh Tử Cảnh đều xuất chiến, nhớ kỹ, đại binh đoàn tác chiến, quân kỷ phải nghiêm.”
"Quân kỷ!?"
Chúng yêu không khỏi sửng sốt, nghiêm trọng hoài nghi mình nghe lầm.
Đại quân yêu tộc chúng nó đều do một đám yêu thú khát máu cấu thành, chỉ cần nghe được mệnh lệnh xông lên trên, từ khi nào loại có loại quân kỷ này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận