Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 366. Nam Nhi Dũng Mãnh

Chương 366. Nam Nhi Dũng Mãnh
Đám binh sĩ thủ thành thậm chí không có thời gian để phản ứng, thủ cấp liền trở thành quân công của kẻ địch, cửa thành cũng bị công phá.
"Chiến trường quả nhiên là nơi tu luyện tốt nhất!”
Trong mắt Tần Phong tràn đầy vẻ phấn khởi, khí huyết tràn ngập bầu trời, để cho Thương Thiên Bá Thể tiến tới hình thái thứ ba, kiếm hồn trong cơ thể điên cuồng hút lấy sức hồn lực của các binh sĩ đã chết.
“Tại sao Tần Phong lại đi tập kích nơi này!?”
Nam Phong Công chúa bị trói trên Thần Phong thuyền, không hiểu vì nguyên nhân gì Tần Phong lại tập kích nơi này.
Thành nhỏ này không được tính là vùng giao tranh quân sự, xung quanh cũng không tài nguyên tu luyện, cho nên Tần Phong không cần thiết tốn công tốn sức đi công kích thành này.
"Địch tập, địch tập!!"
Binh sĩ trong thành phát hiện cửa thành bị công phá, thì lập tức gõ chuông cảnh báo, triệu tập nhân mã phản công.
Ầm ầm!!
Một làn sóng khí tức đáng sợ đột nhiên từ trong thành phát ra, dùng tốc độ cực nhanh hội tụ về phía cổng thành.
“Nhiều cá lớn như vậy!!”
Một ngàn Bạch Bào quân lập tức hai mắt tỏa sáng, phát hiện bản thân đã trách lầm Tần Phong.
"Đến rất đúng lúc!"
Sau khi nếm được lợi ích, Tần Phong liền kích động, đập hộp kiếm xuống mặt đất.
Ông! Ông!
Hư không bỗng nhiên chấn động, hộp kiếm vô tận mở ra.
Kiếm khí mênh mông như biển quét ngang thiên địa, Trường Không thần kiếm cũng lơ lửng đến trước mắt.
Trải qua nhiều ngày ôn dưỡng, hàn khí của Trường Không thần kiếm càng thêm bức người, kiếm khí mãnh liệt khiến cho đám người xung quanh thở không nổi.
"Đại trượng phu sinh giữa thiên địa, sao có thể sống trong im lặng, chư quân, theo ta giết!"
Tần Phong một mặt hào khí, rút Trường Không thần kiếm ra, dẫn đầu xông về phía binh sĩ trong thành, đồng thời gọi hệ thống để trao đổi một căn cư đan Thiên tông cảnh.
“Đinh, chúc mừng túc chủ tiêu tốn 100 vạn điểm nhân vật phản diện, thành công trao đổi một căn cơ đan Thiên tông cảnh.”
"Giết!!"
Một ngàn Bạch Bào quân triệt để bị mị lực của Tần Phong chinh phục, không màng sống chết mà lao vào giao chiến với binh sĩ trong thành.
Tiếng chém giết, tiếng oanh minh, tiếng kêu thảm thiết. . . Phá vỡ bầu trời đêm yên tĩnh.
"Hắn thật sự là tên Tần Phong vô sĩ kia!?”
Vu Lan ngơ ngác đứng ở trên Thần Phong thuyền, nhìn Tần Phong đang chém giết.
Nhất là hình tượng đại trượng phu hào tình vạn trượng kia của Tần Phong, khiến cho trái tim nàng liên tục đập loạn.
“Đinh, chúc mừng túc chủ lấy được độ thiện cảm của thiên tuyển chi nữ, thu hoạch 10 vạn điểm nhân vật phản diện!”
Nhận được thông báo của hệ thống, Tần Phong quả quyết xé nát y phục trên người, lộ ra cơ bụng tráng kiện, còn có hình rồng màu vàng kìm dắt qua vai.
Một công tử khoác áo bào trắng nhẹ nhàng, nhưng một giây sau liền biến thành mãnh nam chinh chiến.
Ô! Ô! Ô!
Vu Lan lập tức mặt đỏ tim run, giống như xe lửa hơi nước khởi động.
Nàng không hiểu, Tần Phong đánh nhau thì đánh nhau, không có việc gì lại đi cởi quần áo, cho dù bản thân là nữ nhi gia nhưng vẫn theo bản năng mà âm thầm nhìn về phía bên đó.
“Đinh, chúc mừng túc chủ thu hoạch được độ thiện cảm của tuyển chi nữ, nhận 10 vạn điểm nhân vật phản diện!”
“Còn tưởng là cô gái ngoan ngoãn, không ngờ lại có sở thích này!”
Sau khi Tần Phong tìm thấy điểm G của Vu Lan thì cầm trường kiếm, xông vào đám người loạn giết điên cuồng.
Mỗi một chiêu, mỗi một thức đều đóng mở vô cùng cuồng bạo, hiển thị rõ nam nhi dũng mãnh.
"Ừm!?"
Tiểu Bạch vẫn đang ngồi trên vai Tần Phong, mê mang ăn cà rốt, không hiểu tại sao Tần Phong lại đổi từ bộ ghế sofa vải thành hàng thật, da thật.
"Hắn là Tần Phong!?"
Đám đệ tử Đại Hạ hoàng tộc đã đuổi tới, nhìn thấy Tần Phong đại sát bốn phương thì lập tức sửng sốt.
Đối với xuất hiện của Tần Phong, bọn hắn đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, chưa nói thành nhỏ này không có nhiều thu hút, mà dùng thân phận đệ tam thánh tử cao quý của Tần phong thì Âm Nguyệt hoàng triều cũng không có thể để hắn chạy loạn trong chiến trường như vậy!?
Tuy nhiên đây cũng xem là chuyện kinh hỉ, nếu bắt được Tần Phong thì tuyệt đối là một công lớn.
“Rốt cuộc cá lớn cũng xuất hiện!”
Ánh mắt của Tần Phong đột nhiên trở nên sắc bén, cả người giống như một thanh tuyệt thế thần kiếm vừa ra khỏi vỏ.
Nhất kiếm khai thiên môn!!
Kiếm ý kinh khủng hóa thành một đạo kiếm quang, túc sát chi ý chấn động bầu trời, hàn khí bay tán loạn, giống như mùa đông sắp kéo đến.
Bang!
Kiếm quang xẹt qua hư không, tiếng kiếm reo nổi lên sát ý lạnh thấu xương, kiếm ý hóa thành gợn sóng tán loạn, khiến mảnh thiên địa này tràn ngập sát ý chấn động, tàn sát thương sinh.
“Kiếm tốt!!”
Tu Tề Viễn đang mặt ủ mày chau ngồi trên Thần Phong Thuyền, bỗng nhiên bị hù họa, một đòn Nhất kiếm khai thiên môn của Tần Phong đã khiến y chấn động, không tin được kiếm này lại do một thiếu niên mười sáu tuổi sáng tạo.
“Đây chính là Nhất kiếm khai thiên môn của Tần Phong?!”
Trong mắt của Vu Lan cũng tràn đầy kinh hãi, khó có thể tin mà nhìn vào một màn này.
Trước đây khi Tần Phong trở lại Âm Nguyệt hoàng triều, liền có người nói Tần Phong lĩnh ngộ vô thượng kiếm chiêu, lấy tu vi Nhập Đạo cảnh, chém giết Sinh Tử cảnh. Lúc đó, nàng còn không tin, nhưng hôm nay tận mắt chứng kiến, quả nhiên thật kinh khủng.
“Thủ đoạn nhỏ, cũng dám múa rìu qua mắt thợ!"
Một tên vương tử Hoàng tộc hừ lạnh, rút kiếm vọt về phía Tần Phong.
Ầm ầm!!
Hai bên kịch liệt va chạm, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng trời đất, năng lượng tán loạn càn quét không thương tiếc, tất cả nhà cửa trong thành đều bị đánh bay, kiếm khí hung hãn xẹt qua thiên địa.
"Phốc!!"
Vương tử hoàng tộc phun ra một ngụm máu tươi, bị đánh đến không thể đứng thẳng.
“Còn là tưởng là nhân vật nào, hóa ra chỉ là một tên phế vật!”
Tần Phong bá khí một cước giẫm dưới chân, hoàn toàn không đặt đám cao thủ Hoàng tộc kia vào trong mắt…
Bạn cần đăng nhập để bình luận