Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1386 - Lại bị khi dễ



Chương 1386 - Lại bị khi dễ




“27000 vạn điểm phản diện!!”
Tần Phong lập tức vuốt mồ hôi trên trán.
Trước kia có bao nhiêu xuân phong đắc ý, hiện tại thì có bấy nhiêu vẻ mặt u sầu.
“Hết cách rồi!”
Tần Phong cố gắng hít sâu một hơi bình phục tâm tình, ánh mắt nhìn Tâm Nhan tiểu thư đang chèo thuyền.
Hiện tại đệ đệ, tiểu tam tam, Phương Trường, Diệp Thần Giegie đều đang ở hạ giới, Long Ngạo Thiên quá mạnh mẽ, chính mình hiện tại lại không thể trêu vào, chỉ cần tìm Tâm Nhan tiểu thư giúp hắn gánh vác.
Lúc này......
Tâm Nhan tiểu thư còn lo lắng, không biết nên làm cái gì mới tốt.
“Tâm Nhan tiểu thư!”
Thanh âm Tần Phong đột nhiên vang lên bên tai.
Chỉ thấy hắn chẳng biết lúc nào đã xuất hiện, vững vàng hạ xuống trên bè trúc, ngay sau đó liền thuần thục vươn cánh tay mạnh mẽ, một tay ôm lấy eo thon nhỏ của mình.
“Ngươi, sao ngươi lại tới đây?”
Tâm Nhan tiểu thư giống như con thỏ sợ hãi, đến khi kịp phản ứng đã bị Tần Phong đắc thủ.
“Nhớ ngươi!”
Tần Phong lập tức biến thành kẻ thâm tình, không nói liền trực tiếp hôn xuống.
“Ô ô......”
Đôi mắt đẹp của Tâm Nhan tiểu thư lập tức trợn tròn, chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng.
Lại bị hôn!!
Nàng lại bị hôn quân này hôn rồi!!
Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái lập tức che môi kinh hô, đôi mắt đẹp trừng lớn không buông tha bất kỳ một chi tiết nào.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ khi dễ người yêu của thiên tuyển chi tử cấp thiên đạo, đạt được 50 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Hôn một cái được 50 vạn!?”
Trong lòng Tần Phong không khỏi cả kinh, vội vàng bắt đầu tính toán.
Một nụ hôn 50 vạn!
27000 vạn chỉ cần 540 nụ hôn!
Dựa theo một ngày giữa trưa một lần mà tính toán, chỉ cần một năm rưỡi là có thể tích góp đủ 27000 vạn, về phần vì sao không lựa chọn nhanh hơn, hắn sợ mình sớm muộn gì cũng sẽ gây ra tai nạn chết người.
“Vô sỉ!”
Tâm Nhan tiểu thư thẹn quá hóa giận, đẩy Tần Phong ra.
Chỉ thấy hai má thủy nộn của nàng đã sớm đỏ bừng, thậm chí đỏ ửng cũng kéo dài đến cổ, một đôi mắt to xinh đẹp tràn đầy xấu hổ phẫn nộ lại gắt gao trừng mắt nhìn Tần Phong, giống như muốn cắn chết một cái.
“Hắc hắc!!”
Tần Phong không hề xấu hổ, ngược lại còn liếm liếm môi.
“Ngươi, ngươi, ngươi......”
Tâm Nhan tiểu thư vừa thẹn vừa tức, nửa ngày không nói nên lời.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ khi dễ người yêu của thiên tuyển chi tử cấp thiên đạo, đạt được 50 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Buổi tối ngủ không được thì gọi cho trẫm, trẫm là một nam nhân biết chịu trách nhiệm!"
Tần Phong cười híp mắt lần nữa tiến lên, đưa qua một cái máy truyền tin.
Hiện tại hắn đã nghiên cứu xong thiết bị truyền tin này, chỉ cần lưu lại ấn ký của chính mình thì có thể cách không trò chuyện, giống như lưu số điện thoại di động.
Hiện tại tất cả ấn ký trong máy đã bị hắn xóa bỏ, chỉ để lại ấn ký của một mình hắn, hơn nữa còn bị hắn luyện chế qua, có thể từ Sơn Hà Xã Tắc Đồ liên thông ra bên ngoài.
Đương nhiên khoảng cách không thể quá xa!!
Tâm Nhan tiểu thư vẫn vừa thẹn vừa tức, cầm lấy máy truyền tin chuẩn bị đập ra ngoài.
“Tiểu thư, bớt giận đi!”
Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái vội vàng tiến lên trấn an, bắt đầu nói tốt giúp Tần Phong, cũng không quên đoạt lấy máy truyền tin, chờ Tâm Nhan tiểu thư buổi tối không ngủ được thì lấy ra.
"Leng keng, chúc mừng chủ ký sinh khi dễ Thiên Vu cấp Thiên Tuyển chi tử người yêu dấu, đạt được 50 vạn nhân vật phản diện điểm!"
“Ngạo Thiên huynh, vợ ngươi thật sự rất nhuận!”
Khóe miệng Tần Phong cong lên, cách không một tay bắt lấy Tiểu Bạch.
“Hả!?”
Tiểu Bạch vừa mới mở tiệc đứng trong linh điển, khuôn mặt sửng sốt, trong lòng còn ôm một gốc Vạn Linh Sâm vừa mới đào ra.
"Đã đến Tiên giới rồi, sao còn ăn linh quả thế gian?"
Tần Phong chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Nhanh chóng bỏ thói quen xấu này đi, ăn tiên quả chúng ta vẫn có thể ăn no như thường!"
“Có lý!”
Tiểu Bạch đồng ý gật đầu, ngay sau đó liền ném gốc Linh Sâm đi.
“Được rồi, đi thôi!”
Tần Phong mặc áo giáp đã tu sửa xong, mang theo Tiểu Bạch rời khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Bất quá trước khi đi, lại nhặt Linh Sâm vạn năm lên.
“Không phải nói dẫn thỏ ta đi ăn tiên quả sao!?”
Thần sắc Tiểu Bạch lập tức sửng sốt: "Sao lại nhặt Linh Sâm này lên rồi!?"
"Ngươi còn nhỏ, không hiểu!"
Tần Phong lộ ra vẻ mặt tang thương, nói: "Trẫm nhặt không phải Linh Sâm, mà là nhặt năm tháng tang thương!!"
“Hả!?”
Tiểu Bạch nhất thời đầu đầy nhiều dấu chấm hỏi, luôn cảm giác mình lại bị lừa......
Tần Phong thu hồi Sơn Hà Xã Tắc Đồ, mang theo Tiểu Bạch bay về phía tây.
Không phải hắn không muốn ở lại chỗ này chờ đợi đội cứu viện Tiên Minh, mà là hắn đã khiến Chiến Thần điện chú ý, đợi ở đây chỉ khiến bản thân rơi vào nguy hiểm.
Hơn nữa đối phương còn là thiên tuyển chi tử cấp thiên đạo, làm cho tỷ lệ thắng của hắn lại giảm xuống vài trăm điểm.
Vẫn là câu nói kia, hắn không đội trời chung với thiên tuyển, cưỡng ép chỉ có thể hại chính mình.
Rất nhanh…
Tần Phong liền gặp một đám người.
Vốn tưởng còn định tiên lên kéo ngọn cờ Long Ngạo Thiên, nhưng ai hiết người ta chủ động thả đại kỳ trong tay xuống, nhao nhao lộ ra một bộ biểu tình lấy lòng cung kính.
“Quân gia, mời ngài!”
Lão đại bên đối phương lộ ra vẻ mặt nịnh nọt, cúi đầu khom lưng nhường ra một con đường.
“Một thân quan phục, vạn pháp bất triêm!”
Trong lòng Tần Phong nhịn không được cảm khái, không ngờ lại đột phá phong tỏa như vậy.
Đồng thời, hắn cũng phát hiện danh tiếng của Long Ngạo Thiên quả thật dùng tốt, tốt hơn rất nhiều so với danh tiếng của Diệp Thần Giegie.



Bạn cần đăng nhập để bình luận