Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 995 - Tần Vương



Chương 995 - Tần Vương




Lúc này——
Chín vị lão tổ Tần gia cho Thập Tam Thái Bảo một ánh mắt, bảo bọn họ đi nhắc nhở Tần Phong đừng quên chuyện đứng đắn.
"Bệ hạ!!"
Tần Nam tâm lĩnh hội, vội vàng tiến lên quỳ xuống nói: "Hiện giờ Giang Nam loạn đã định, khẩn cầu bệ hạ vào Tử Cấm Thành, tuyên bố vị trí chính thống Đại Tần ta.”
“Khẩn cầu bệ hạ vào Tử Cấm Thành!”
Dân chúng cũng phân phó phụ họa, để Tần Phong chủ trì đại điển khai quốc.
“Trẫm hổ thẹn!”
Tần Phong không trực tiếp đáp ứng, lại rơi hai giọt nước mắt cá sấu.
“Tần Hoàng!”
Một thư sinh Giang Nam chính nghĩa nói: "Đại Tần một ngày không kiến quốc, chúng ta một ngày không thể vì Đại Tần mà cố gắng, khẩn cầu Tần Hoàng vào Tử Kinh thành, tuyên bố vị trí chính thống đại Tần với thiên hạ.”
“Tốt, trẫm đi là được rồi!”
Tần Phong mắt thấy bầu không khí đã đạt tới đúng chỗ, cũng thuận thế đáp ứng, còn tự mình tiến lên đỡ thư sinh dậy, ngữ trọng tâm trường nói: "Nhớ kỹ, ngươi không phải vì Đại Tần mà cố gắng, mà là cố gắng bì bản thân!”
“Bệ hạ nói rất đúng, ta phải cố gắng vì bản thân!”
Thư sinh kích động giống như đánh máu gà, thề sẽ thiêu đốt chính mình vì Đại Tần phát sáng phát nhiệt.
“Không sai!”
Tần Phong lộ ra nụ cười vui mừng, quay đầu lại đi cổ vũ những người khác.
“Trẫm, thua không oán a!”
Thái thượng hoàng lộ ra một tia cười khổ.
Trước kia lão chỉ cảm thấy Tần Phong làm người gian trá giảo hoạt, nhưng hôm nay vừa nhìn mới phát hiện hắn còn đặc biệt có thể giả bộ.
Cho dù là đối mặt với một tiện dân, cũng có thể giả bộ như vậy.
“Ừm, không tệ!”
Cửu Tổ Tần gia hài lòng gật đầu, càng nhìn càng thích Tần Phong.
Rất nhanh——
Tần Phong ngồi trên Thần Phong chu đi tới kinh đô, còn lưu luyến vẫy tay tạm biệt mọi người.
“Trở về đi!”
Tần Phong xua tay nói: "Cố gắng trùng kiến lại Đông Kinh, đợi cho sang năm xuân noãn hoa nở, trẫm sẽ lại đến thưởng thức sự phồn hoa của Đông Kinh.”
"Trùng kiến Đông Kinh!?”
Mộc Tú nhịn không được nhìn về phía phế tích, cảm thấy Tần Phong nghĩ quá tốt đẹp.
Phải biết rằng, hủy diệt một phồn hoa rất đơn giản, một ngọn lửa là đủ rồi, nhưng muốn kiến tạo một phồn hoa, không có mấy chục, mấy trăm năm lắng đọng thì căn bản không có khả năng.
“Bệ hạ yên tâm, chúng ta nhất định cố gắng trùng kiến Đông Kinh!”
Mọi người đều kiên định và thề sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
“Trẫm, sẽ đến đúng hẹn!”
Tần Phong hài lòng gật gật đầu, rất mong chờ Đông Kinh phú quý mê người…
Mấy ngày đi đường.
Đám người Tần Phong rốt cục đi tới kinh đô.
Mà Đông Phương tiểu thư sớm đã nhận được tin tức, mở cửa thành, mang theo văn võ bá quan của Đại Hạ ra khỏi thành mười dặm quỳ hàng.
“Tội thần bái hàng Tần Hoàng!”
Đông Phương tiểu thư dẫn văn võ bá quan đồng loạt quỳ xuống, trong tay còn bưng ngọc tỷ hoàng triều Đại Hạ.
Tuy rằng đại đa số thần tử lộ ra vẻ mặt nịnh nọt lấy lòng, nhưng trong ánh mắt cũng ảm đạm không ánh sáng.
Bọn họ là thần tử của Đại Hạ, trung thành với hoàng triều Đại Hạ.
Nhưng hành vi của hoàng tộc Đại Hạ làm cho bọn họ đau lòng, cũng khiến cho bọn họ trở thành thần vong quốc.
“Trẫm, tiếp nhận đầu hàng!”
Tần Phong cầm lấy ngọc tỷ Đại Hạ nhìn một chút, tiện tay ném nó cho nhị đệ bên cạnh.
Tuy rằng ngọc tỷ của Hoàng triều Đại Hạ cũng là một trong thập đại thần khí của Hoang Cổ, nhưng so với ngọc tỷ truyền quốc trong tay hắn thì hoàn toàn chênh lệch, không có thiên mệnh buff gia tăng, mà chỉ mang theo chút hiệu quả trấn áp long mạch.
Hiện tại Long mạch Đại Hạ đã bị Nhân Hoàng Kiếm hấp thu, không khác gì một khối đá rách.
Huống chi hắn còn còn đứng đầu khí tu Thiên Tư bảng, thập đại thần khí Hoang Cổ trong mặt hắn hắn tất cả đều là rác rưởi, tiện tay luyện uy lực đều mạnh hơn chúng nó.
"Ca, ngươi đây là..."
Tần Hạo sững sờ bắt lấy Ngọc tỷ, không rõ Tần Phong có ý gì.
"Ngươi là đệ đệ của ta..."
Tần Phong giây lát biến thành tuyệt thế ca ca tốt, ánh mắt sủng nịch nói: "Ta là Tần Hoàng, ngươi tự nhiên là Tần vương, về sau tổ địa Tần gia ta, chính là đất phong của ngươi, hai trăm vạn quân Tần gia cũng do ngươi thống trị, mọi thứ trong đất phong đều do ngươi quyết định.”
"Tần vương!?"
Chín vị lão tổ Tần gia trong lòng không khỏi chấn động, biết kịch bản thứ ba của Tần đạo đã bắt đầu.
"Tần vương!!"
Trong ánh mắt mọi người tràn đầy hâm mộ, hận mình vì sao không phải là đệ đệ của Tần Phong.
Từ nhỏ bất kể gặp phải khó khăn gì, ca ca đều che mưa che nắng cho hắn.
Chờ sau khi lớn lên ca ca được thiên hạ, không chỉ lập tức được phong làm Tần vương, còn có thể ôm binh hai trăm vạn, cùng với có được một mảng lớn đất phong độc lập tự chủ.
"Ừm!?"
Tiểu Bạch lập tức buông cà rốt trong tay xuống, cảm thấy có gì đó không đúng.
Tuy nhiên nghĩ đến Tần Phong nói ngô đệ ngu xuẩn, thỏ không nên để ý, thì nó lại cảm thấy hình như không có vấn đề gì, bất quá chỉ là một phiên vương mà thôi.
"Ca!!"
Tần Hạo nước mắt đảo quanh hốc mắt.
Vốn tưởng rằng ca ca chỉ biết khi dễ y, ai biết thì ra ca ca vẫn rất yêu y.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử cấp Thần Thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
"Ai lừa gạt!!"
Tần Phong lập tức không vui, lên án hệ thống lại oan uổng người tốt.
Đó là bằng hữu, huynh đệ tay chân của ta.
Hai trăm vạn đại quân cùng đất phong đều không phải giả, làm sao có thể dùng lừa gạt để hình dung tình cảm giữa bọn hắn?



Bạn cần đăng nhập để bình luận