Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 527. Ma Kiếm Nhất Kiếm

Chương 527. Ma Kiếm Nhất Kiếm
Nhất Kiếm vung ra, tà khí lẫm liệt!
Đám người Lý Cực tới giao thủ vội vàng giơ tay ngăn cản, nhưng một giây sau đã bị đánh bay ra ngoài.
"Hoành Tảo Thiên Quân!"
“Vạn Mã Bôn Đằng!”
Thiên Quân, Vạn Mã ra tay không chút do dự, lấy ra vũ khí của mình giết về phía Nhất Kiếm.
Nhưng Nhất Kiếm chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, giống như căn bản không có đem hai người để ở trong mắt, ma kiếm trong tay lần thứ hai nhẹ nhàng vung lên.
Kiếm quang tràn ngập tà khí không chỉ đánh vỡ chiêu thức của hai người, ngay cả long cốt vũ khí năm đó thỉnh Đế Tú tự tay luyện chế cũng lập tức bị vỡ vụn, long lân giáp trên người trực tiếp bị phá.
"Phốc!!"
Thiên Quân, Vạn Mã hai người phun ra một ngụm máu, nặng nề bị đập bay vào tường.
"Đây là ma kiếm!?"
Tần Phong không khỏi nhíu mày, cảm nhận được tà khí mười phần.
Cũng nhớ tới Thiên Quân, Vạn Mã đã nói với hắn, Lục Đạo Đế Quân từng đánh giá Nhất Kiếm rằng, dựa vào ma kiếm này, nhiều nhất trăm năm gã liền có thể lấy kiếm Chứng Đạo xưng đế.
“Chủ công!”
Mộc Tú căn cứ tiên tri vạn năm, bắt đầu giảng giải nói: "Đây là Ma Kiếm Thượng Cổ, mấy vạn năm trước bị người khai quật ra từ một di tích Thượng Cổ, phàm là người đạt được ma kiếm đều sẽ trở thành kiếm nô, dẫn tới một trận huyết vũ tanh phong, cuối cùng tổ tiên Danh Kiếm Sơn Trang không đành lòng thiên hạ thương sinh chịu khổ, lấy bản thân làm đại giới đem thượng cổ ma kiếm phong ấn ở trong danh kiếm sơn trang.”
Tần Phong nhíu mày nói: "Ý ngươi là Nhất Kiếm đã trở thành kiếm nô!?”
“Không giống!”
Mộc Tú lắc đầu nói: "Nghe nói thiếu trang chủ của Danh Kiếm Sơn Trang có thiên kiếm chi thể, có năng lực hiệu lệnh thiên hạ vạn kiếm, cho nên hẳn không phải bị kiếm khống chế, mà là nói hắn khống chế kiếm.”
“Không đúng!”
Tần Phong suy nghĩ một chút, lắc đầu phủ định.
Căn cứ vào kinh nghiệm mười năm lão thư trùng của hắn, loại ma kiếm này rơi vào trong tay nhân vật chính, nhất định là tiền kỳ bị cắn trả muốn chết muốn sống, hậu kỳ thì hoàn toàn bị khống chế.
Nhưng rơi vào tay nhân vật phản diện thì hoàn toàn ngược lại, nhất định là tiền kỳ bị khống chế, hậu kỳ bị cắn trả thảm hại, còn thường xuyên xuất hiện khi nhân vật phản diện đánh bại nhân vật chính, sắp thống nhất thiên hạ.
Thường được gọi là, kịch bản giết!
"Không đúng!?"
Mộc Tú hơi sửng sốt, bắt đầu bấm ngón tay tính toán.
Không tính không biết rõ, tính toán xong liền giật nảy mình, vận mệnh của Nhất Kiếm khá giống với Tần Phong, nửa đời trước sẽ thuận buồm xuôi gió, nửa đời sau sẽ gặp phải khắc tinh, mặc kệ cố gắng như thế nào đều là kính hoa thủy nguyệt.
(Kính hoa thủy nguyệt: để nói về những điều mang cảm giác mơ hồ, mong manh, hoặc những cảm xúc thoáng qua.)
Sự khác biệt duy nhất là mệnh cách của Tần Phong đã thay đổi, còn mệnh cách của Nhất Kiếm thì không có biến đổi.
“Chủ công quả nhiên là thần quỷ khó lường a!”
Mộc Tú trong lòng không khỏi cả kinh, nhìn về phía Tần Phong kinh động như gặp thiên nhân.
Hắn ta vốn tưởng rằng thuật tính toán của mình là đệ nhất Hoang Cổ, không nghĩ tới Tần Phong chỉ liếc mắt một cái đã xem xong cả đời Nhất Kiếm, mặc kệ thân ở nơi nào cũng có thể bày mưu tính kế, thao túng đại thế thiên hạ.
“Đủ rồi!”
Tề Tu tiến lên, chắn ở trước mặt Nhất Kiếm.
Nhất Kiếm chỉ nhàn nhạt bĩu môi nói: "Thế nào? Đao Tuyệt tiền bối muốn lấy lớn hiếp nhỏ? Bổn thiếu gia phải nhắc nhở ngươi, nơi này là Âm Nguyệt Hoàng triều, là địa bàn của Danh Kiếm Sơn Trang ta!”
Ù! Ù!
Bảy đạo kiếm minh thanh thúy đột nhiên vang vọng, Thất Đại Kiếm Nô của Danh Kiếm Sơn Trang đăng tràng.
Tuy rằng tu vi của bọn họ chỉ đạt tới Quy Nhất Cảnh cửu trọng, nhưng bằng vào bảy người liên thủ tạo thành kiếm trận có thể đánh một trận với Chuẩn Đế.
“Ai ôi, thì ra là Nhất Kiếm thiếu trang chủ!”
Lão bản nương Phong Thuyên nhìn thấy song phương đều không chọc nổi, chỉ có thể nặn ra nụ cười, vui vẻ nói: "Thiếu trang chủ có thể đại giá quang lâm, thật sự là rồng đến nhà tôm..."
"Tần Phong, ngươi rốt cục cũng ra ngoài!"
Nhất Kiếm nhìn thấy Tần Phong ngồi xe đẩy, không để ý tới lão bản nương mà nói: "Bổn thiếu muốn quyết đấu với hắn, nhìn xem là Trường Không thần kiếm của ngươi sắc bén, hay là ma kiếm của bổn thiếu cường đại hơn.”
“Ngu xuẩn!”
Tần Phong chỉ thản nhiên trả lời hai chữ, xoay xe đẩy chuẩn bị rời đi.
“Hôm nay ngươi chiến cũng phải chiến, không chiến cũng phải chiến!”
Trong ánh mắt Nhất Kiếm lộ ra một chút chấp nhất, tay cầm ma kiếm vọt về phía Tần Phong.
Từ nhỏ đến lớn, gã vẫn là con nhà người ta, nhưng từ sau khi gặp Tần Phong ở vòng đấu sinh tử, hào quang vốn thuộc về gã đều chuyển dời đến trên người Tần Phong.
Hiện tại gã không tiếc phá phong ma kiếm, chính là vì muốn đánh bại Tần Phong, lấy lại vinh quang thuộc về mình.
Ngay trong phút chốc Nhất Kiếm động thủ, Bảy Đại Kiếm Nô cùng Tề Tu Viễn cũng hành động, một người muốn tiến lên ngăn trở, một người vì thiếu chủ nhà mình tranh thủ thời gian.
“Đại Hà Kiếm Quyết!”
Tần Phong ngồi trên xe đẩy, hai mắt chợt mở to, quanh thân vô số đạo kiếm khí nhanh chóng điên cuồng bắt đầu khởi động.
"Ma kiếm, trảm!
Nhất Kiếm không chút do dự sử dụng toàn lực, ma kiếm bộc phát ra hàn quang chói mắt.
Ầm ầm!!
Song phương trùng trùng điệp điệp va chạm với nhau, dẫn đến kiếm khí bắn ra chung quanh, cũng bắn cho các muội tử trong thuyền hoa liên tục thét chói tai.
"Phốc!!"
Tần Phong đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, Đại Hà Kiếm Quyết cũng lập tức sụp đổ.
Đối mặt với ma kiếm trảm thế như chẻ tre, hắn quyết đoán xuất ra diễn xuất như ảnh đế, trong ánh mắt nổi lên một tia bất lực, giống như là thật sự bất lực.
"Sao lại như vậy!!"
Trong ánh mắt Nhất Kiếm nổi lên vẻ ngoài ý muốn, không rõ vì sao Tần Phong lại không chịu nổi một kích như vậy.
Chỉ là gã cũng không có ý dừng lại, tay cầm ma kiếm tiếp tục đâm về phía Tần Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận