Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1597 - Thỉnh công cho sư huynh



Chương 1597 - Thỉnh công cho sư huynh




“Triệu sư huynh dẫn đội!?”
Đệ tử Tiên Minh vừa nghe, lập tức không vui.
Mặc dù Triệu Trường Sinh trong lúc chiến đấu, thể hiện ra tu vi Kim Tiên sơ giai, nhưng trong lúc tiến vào Linh Chi Bí Cảnh thí luyện, y lại một mực cẩu ở sau lưng mọi người.
Gặp phải tiểu quái, bọn họ ra tay!
Gặp phải đại quái, con nuôi Tiền Đa Đa ra tay!
Bọn họ thực sự không biết, chính mình có thể an toàn đi ra thì quan hệ gì đến Triệu Trường Sinh!
“Tần sư đệ......”
Triệu Trường Sinh lập tức nóng nảy, để Tần Phong nhanh chóng ngậm miệng lại.
“Ta hiểu!”
Tần Phong cho Triệu Trường Sinh một ánh mắt ta hiểu, sau đó ngắt lời: "Lần này mọi người có thể an toàn đi ra đều nhờ vào lão Triệu, chờ sau khi trở về, ta sẽ báo lại cho các vị trưởng lão, xin công cho ngươi.”
“Tần sư huynh, ngươi bớt thiếp vàng lên mặt hắn đi!”
Mộ Dung Tĩnh đi tới, thẳng thắn nói: "Với tính cách tham sống sợ chết của hắn, phỏng chừng vẫn luôn trốn sau lưng mọi người, làm sao có thể bảo vệ mọi người được!?"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ làm bại hoại thanh danh của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ châm ngòi quan hệ giữa mối tình đầu tiểu sư muội và thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
"Thêm 100 vạn!”
Trong lòng Tần Phong đắc ý không thôi, nhưng lại xụ mặt nói: "Tiểu sư muội đừng nói bậy, lần này trong đệ tử Tiên Minh đi lịch luyện thì chiến lực của lão Triệu là mạnh nhất, nếu không phải hắn dẫn đội, mọi người làm sao có thể an toàn đi ra?”
“Đây là logic gì vậy?!”
Đệ tử Tiên Minh nhất thời khó chịu.
Nếu như dựa theo logic giải thích của Tần Phong, chẳng phải nói bọn hắn đều là một đám phế vật, rời khỏi Triệu Trường Sinh liền phải chết không thể nghi ngờ!
“Tần sư đệ, ngươi đừng nói nữa!”
Triệu Trường Sinh gấp muốn khóc lên, nghiêm trọng hoài nghi Tần Phong giúp mình kéo cừu hận.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ thành công kéo cừu hận cho thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
“Lão Triệu, ngươi không thể như vậy!”
Tần Phong chẳng những không thu liễm, ngược lại tiếp tục châm ngòi thổi gió nói: "Bọn họ chính là khi dễ phần tử tri thức như lão Triệu, cảm thấy ngươi dễ nói chuyện, muốn lấy công lao của ngươi, yên tâm, chờ sau khi trở về ta nhất định thành thật bẩm báo các vị trưởng lão, tuyệt đối sẽ không để cho người ta cướp đi công lao của ngươi.”
“Ai cướp công lao của hắn!?”
Đệ tử Tiên Minh tức đến nghiến răng, đều căm tức nhìn Triệu Trường Sinh.
“Ta không phải, ta không có, đừng nói bậy!”
Triệu Trường Sinh phủ nhận 3 lần, bảo Tần Phong đừng nói hươu nói vượn.
Bất quá Tần Phong cũng không có ý buông tha y, vẫn như trước ở một bên châm ngòi thổi gió, ý đồ từ trên người y ép ra càng nhiều dầu mỡ.
“Hả!?”
Tiểu Bạch nghiêng đầu, càng nhìn càng cảm thấy mơ hồ.
Nó thật sự nghĩ không ra, rốt cuộc Tần Phong muốn làm gì, một hồi xem Triệu Trường Sinh là con la kéo ra ngoài, một hồi lại đặt y trên lửa nướng, hiện tại còn định trở về thỉnh công cho y.
“Thế giới loài người thật phức tạp!”
Tiểu Bạch lấy ra một củ cà rốt, không suy nghĩ về những chuyện này nữa.
Không lâu sau, màn đêm buông xuống.
Bởi vì mọi người ở Linh Chi Bí Cảnh liên tiếp chiến đấu nhiều ngày như vậy, dẫn đến tinh thần một mực bị vây trong trạng thái căng thẳng, cho nên cũng không có vội vã quay về Tiên Minh, mà quyết định ở trong trấn nhỏ nghỉ ngơi hồi phục cả đêm.
Chỉ thấy ban đêm đen kịt, mang theo một tia mát mẻ.
Mấy chục bóng đen lặng lẽ không một tiếng động chui vào trấn nhỏ, cấp tốc xuyên qua trên đường phố, một đường đi về phía đám người Tần Phong ở.
“Người nào?”
Đệ tử gác đêm lập tức quát to một tiếng, nhanh tay lẹ mắt rút tiên kiếm trong tay ra.
Đinh!!
Tiếng kim loại va chạm vào ban đêm đặc biệt chói tai, còn kèm theo một trận tia lửa bắn ra.
Bất quá đối phương cũng không có tiếp tục công kích, mà là trực tiếp biến mất ở trong đêm tối, giống như nơi đây chưa từng có người tới.
“Mọi người cẩn thận, có địch tập kích!”
Đệ tử gác đêm lớn tiếng nhắc nhở, vẻ mặt đề phòng nhìn bốn phía.
Lúc này......
Các đệ tử Tiên Minh nghe được động tĩnh, cũng nhao nhao cầm kiếm lao ra.
“Tần sư huynh!”
Mộ Dung Tĩnh rất là khẩn trương nói: "Không phải những người này đều hướng về phía người đó chứ!”
“Yên tâm, năng lực tác chiến ban đêm của ta không ai bằng!”
Tần Phong nhẹ giọng an ủi nói: "Đã từng tổ chức độc ác, muốn thừa dịp ban đêm đánh lén ta, nhưng cuối cùng tất cả đều bại ở dưới hai mươi tám đường côn quyết Thuần Dương của ta…”
“Tần sư huynh, thật lợi hại!”
Mộ Dung Tĩnh lập tức hóa thành tiểu mê muội, ném đi một ánh mắt sùng bái cực độ.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ câu dẫn mối tình đầu tiểu sư muội của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, thu hoạch được 20 vạn điểm phản diện!”
“Chút lòng thành!”
Tâm hư vinh của Tần Phong được thỏa mãn, nhưng lại dùng vẻ mặt chính khí nói: “Là một đại trượng phu thà gãy chứ không cong, ta tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước những thế lực xấu xa kia.”
“Tần sư huynh, đẹp trai quá!”
Mộ Dung Tĩnh ánh mắt bốc lên đào tâm, trong nháy mắt lại rơi vào tay giặc.
Mặc dù Tần Phong có lúc giống như một tên lưu manh không có bộ dáng quân tử, còn chân đạp nhiều thuyền lật cũng lật không hết, nhưng người thành đại sự cho tới bây giờ đều không câu nệ tiểu tiết, có chút tật xấu nhỏ cũng có thể lý giải.
Chỉ cần ý chí chính nghĩa, có lòng cầu tiến, nàng cũng không phải không thể tiếp nhận!



Bạn cần đăng nhập để bình luận