Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 145. Không Phải Cơ Duyên Của Ta

Chương 145. Không Phải Cơ Duyên Của Ta
Một bên khác. . .
Đệ tử Tần gia cũng phát hiện ra môn sinh thiên tử, tất cả đều kích động chuẩn bị khai chiến.
"Không được!"
Thiên kiêu dẫn đội Tần gia vội mở miệng trấn an: “Mặc dù môn sinh thiên tử đều là thiên kiêu hàn môn, thực lực không bằng thiên kiêu thế gia, nhưng liều mạng tuyệt đối sẽ khiến chúng ta tổn thất, hơn nữa đi tiếp cũng không biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì, tốt nhất nhóm chúng ta cứ tận lực bảo trì thực lực để đối phó với những tình huống khác.”
"Vậy làm sao bây giờ? Hiện tại người ta cũng đánh đến tận cửa, chẳng lẽ nhóm chúng ta còn chịu làm rùa rụt cổ!?” Đám người nhao nhao không phục.
Thiên kiêu dẫn đội suy nghĩ một chút rồi nói: “Đi tìm Tần Phong, hiện tại hắn là tam Thánh tử của hoàng triều Âm Nguyệt, có đặc quyền tạo dựng thế lực, lần này tiến vào bí cảnh Côn Luân nhất định sẽ mang theo nhiều cao thủ, chỉ cần hắn còn có một điểm nhớ tình cũ thì tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn, đồng thời cũng có thể răn đe hoàng tộc Đại Hạ đừng hành động lỗ mãng.”
"Có đạo lý!"
Đệ tử Tần gia liên tục gật đầu, cũng đồng ý đi tìm Tần Phong hỗ trợ.
Dù sao Tần Phong cũng có rất nhiều danh hiệu, nào là đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ, Thần tử duy nhất của Nguyệt Thần cung, tam Thánh Tử của hoàng triều Âm Nguyệt, cho nên đi ra ngoài cũng phải mang theo Thiên Quân Vạn Mã mới phù hợp với thân phận cùng vẻ phô trương của hắn…
Trong hang động dưới mặt đất.
Tần Phong mang theo Tiểu Bạch đi vào nơi sâu nhất, bên trong có một cảnh tượng vô cùng độc đáo, khoáng thạch không biết tên lập lòe ánh sáng, trên đỉnh động có một khối thạch nhũ mà nữ hướng dẫn viên du lịch nào nhìn thấy cũng mừng như điên, bên dưới lại có một miệng giếng nhỏ giống với đầm nước trước đó.
Bên trong là nước suối tỏa ra năng lượng cực kỳ tinh khiết, tựa như hít một hơi thật sâu có thể dẫn tới giác ngộ và trường sinh bất tử.
"Đây chính là Vô Cấu chi tuyền chân chính!?”
Tiểu Bạch trừng mặt, nhìn chằm chằm vào đầm nước, nước bọt theo bản năng mà chảy xuống.
Tiến lên phía trước hít một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy đầu óc minh mẫn, đối với kiếm đạo của mình cũng có một giác ngộ mới, cự ly đạt được tuyệt thế kiếm thỏ cũng càng ngày càng gần hơn.
“Năng lượng thật thuần túy!”
Tần Phong cảm nhận được nguồn năng lượng cực kỳ thuần tùy bên trong Vô Cấu chi tuyền, sau đó nhịn không được mà dùng tay múc lấy một ngụm, uống vào.
Ầm ầm!!
Tần Phong chỉ cảm thấy trong đầu vang lên một đạo sấm sét, cả người giống như linh hồn xuất khiếu ngao du thiên địa, trong lòng không có phiền não cùng thống khổ, chỉ có đạo cảm ngộ được đạo tự nhiên thuần túy nhất.
"Đây chính là đạo pháp tự nhiên, thiên nhân hợp nhất!?"
Tần Phong không kịp chờ đợi mà uống lấy uống để Vô Cấu chi tuyền, đồng thời cũng bắt đầu ngồi xếp bằng trên mặt đất tiến vào trạng thái thiên nhân hợp nhất.
Tuy nhiên chỉ tiến vào trạng thái thiên nhân hợp nhất là chưa đủ, hắn còn bỏ ra 60 vạn điểm phản diện để trao đổi một khỏa Nhập Đạo Căn Cơ đan, cùng với 10 vạn điểm để trao đổi 12 giờ mở hào quang ngộ tính gấp vạn lần.
"Thật là lợi hại!!"
Tiểu Bạch nhịn không được kinh hô lên.
Nó nhìn thấy Tần Phong vừa tiến vào trạng thái thiên nhân hợp nhất, thì quanh thân lập tức xuất hiện ấn ký võ học đại viên mãn.
Đại Uy Thiên Long, Đại Hà Kiếm Quyết, Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa quyết, còn có Chí Tôn Cốt thần quang cùng trọng đồng Âm Dương Nhị Khí.
Theo sự giác ngộ đạo tự nhiên của Tần Phong, ấn ký võ học đại viên mãn cũng càng lúc càng sáng tỏ, hiển nhiên nó đã trở nên mạnh mẽ dưới sự hỗ trợ của hào quang ngộ tính vạn lần và Vô Cấu chi tuyền.
Đạo tâm!
Một loại đại đạo chi tâm thuần túy!
Phàm là người có được tâm này thì có thể tùy thời tiến vào thiên nhân hợp nhất, cảm ngộ địa đạo pháp tự nhiên giữa trời đất, đặc biệt là khi tấn công bằng sức mạnh tự nhiên, có thể tiêu diệt Thiên Quân, Vạn Mã chỉ bằng một động tác.
Chỉ là Đạo Tâm cũng không phải ai muốn lĩnh ngộ là có thể lĩnh ngộ được, nếu như có nghị lực lớn, đại trí tuệ, lại còn được Vô Cấu chi tuyền gột rửa qua thể xác tinh thần, vậy khả năng cảm ngộ ra đạo tâm là rất lớn.
"Ta có thể gột rửa ra đạo tâm sao!?"
Trong lòng Tần Phong cũng không quá chắc chắn.
Mọi người đều biết, dù tỷ lệ thành công thấp đến đâu, thì đối với nhân vật chính là 100%, nhưng đối với nhân vật phản diện, tỷ lệ thành công 99,99999% cũng có thể bằng thất bại, cho dù hắn có hào quang ngộ tính gấp vạn lần thì cũng không dám nắm chắc.
"Mặc kệ có lĩnh ngộ hay không, dù sao cũng không phải cơ duyên của ta, coi như ta làm hỏng, ta cũng sẽ không để lại cho Phương Trường!"
Đôi mắt sáng như sao của Tần Phong chậm rãi mở ra, tóm lấy Tiểu Bạch, rồi lao xuống Vô Cấu chi tuyền, bản thân phải tiếp tục uống và tu luyện cảm ngộ.
"Ừng ực, ừng ực. . ."
Tiểu Bạch bị sặc nước, biểu thị chuyện này không có mười cây cà rốt thì nó tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
"Ô, thỏ ta phiêu!”
Tiểu Bạch có cảm giác muốn phiêu phiêu dục tiên, cũng không kịp nhớ phải lấy cuốn số nhỏ ra mà lại lấy ra thẻ tre Thánh Nhân, ngã đầu lên liền ngáy o o.
Trong lúc ngủ mơ nó lại nghe thấy có người không ngừng lầm bầm trong tai nó, cái gì mà hồng trần luyện tâm, siêu thoát hồng trần, đắc đạo thành tiên, tam hoa nở thai đạo quả, đi qua hiện tại và tương lai, Ngũ Khí Triều Nguyên hóa Vô Cực, khai thiên tích địa diễn càn khôn. . .
"Bẹp!"
Tiểu Bạch nhịn không được bẹp bẹp miệng, giống như một tên cặn bã đang ngủ say.
Bạn cần đăng nhập để bình luận