Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 922 - Tần gia tất phản



Chương 922 - Tần gia tất phản




Lâm đại thiếu gia!?
Luyện đan sư thần cấp tọa trấn!?
Sắc mặt các tiểu tiên nữ trong nháy mắt ngưng đọng, cả người cảm thấy không tốt.
Tuy nói Lâm gia không cách nào so sánh với Hoang Cổ đệ nhất thế gia Tần gia, nhưng đối với các nàng mà nói thì đêu là tồn tại cao không thể chạm tới.
Hơn nữa trong lòng các nàng cũng hiểu được, nhìn nhan sắc cùng bối cảnh của các mỹ nữ bên cạnh Tần Phong, các nàng thật sự không thể so sánh.
Ngược lại Lâm Uyên mới là lựa chọn hàng đầu của các nàng!
"Hiện tại đuổi theo thì có còn kịp sao!?"
Các tiểu tiên nữ vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lâm Uyên đã biến mất không thấy đâu.
"Hắc hắc!!"
Tần Phong mang theo nụ cười long vương xoay người rời đi, giống như một kiếm khách thâm tàng.
Rất nhanh ——
Tin tức liền truyền tới tai tiểu sư muội, quả thực so với giết nàng còn khó chịu hơn.
Rõ ràng điều kiện gia đình tốt như vậy, vì sao ngay từ đầu không nói thật!?
Nếu như hắn sớm phơi bày thuộc tính cường đại của mình, nàng làm sao có thể lựa chọn trèo lên giường với sư phụ hắn!?
“Đáng chết!!”
Tiểu sư muội nổi giận đùng đùng, hổn hển đập đồ đạc khắp nơi.
Cũng tiếp tục phát huy tinh thần trách cứ mình, không bằng trách cứ người khác, trong lòng điên cuồng trách cứ Lâm Uyên.
"Ầm ĩ cái gì!!"
Thiên Tú sắc mặt âm trầm tiến lên, trực tiếp dơ nắm đấm.
Bộp!!
Tiểu sư muội bất ngờ không kịp đề phòng, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Mà suy nghĩ lúc này của Thiên Tú, cũng giống như tiểu sư muội.
Thay vì tự trách mình, hãy đổ lỗi cho người khác!
Đều là bởi vì nữ nhân này cùng Lâm Uyên có quan hệ không rõ ràng, mới hại gã đến ngày đại hôn đau đớn mất đi huynh đệ, còn bởi vì Tần Phong thế lớn cho nên không thể không nuốt cơn giận này xuống.
"Nữ nhân!!"
Thiên Tú càng nghĩ càng tức giận.
Cảm thấy bất hạnh của mình đều là do nữ nhân này tạo thành, vừa tìm được một cây gậy lớn liền đi cuồng đi tới chỗ nàng.
"Không cần, ta sai rồi..."
Tiểu sư muội vẻ mặt hoảng sợ nhận sai.
Năm đó hai tay đánh quyền có bao nhiêu vô địch, lúc này hai tay ôm đầu có bao nhiêu chật vật.
Lúc này...
khách mời trong đám cưới của Thiên Tú cũng không tự mình về nhà.
Bọn họ vốn là tới Võ Lăng Thánh Địa là tìm nơi ẩn náu, hiện tại thật vất vả mới nhìn thấy được bê bối của Võ Lăng Thánh Địa, đương nhiên là không đạt được mục đích thề không bỏ qua.
“Đều do tên tiểu vương bát đản kia gây họa!”
Đại trưởng lão tức đến nghiến răng nghiến lợi, tâm muốn bóp chết Tần Phong.
Hoặc là ở bên ngoài giả chết không trở về, trở về liền náo loạn toàn tông trên dưới gà bay chó sủa, khiến cho cả cao tầng bị dồn vào thế bị động, tất cả đều vây quanh một mình hắn.
"Hiện tại chỉ mới tới thôi..."
Nhị trưởng lão bất đắc dĩ thở dài nói: "Ta cảm giác Tần Phong sẽ không yên tĩnh quá lâu, rất nhanh lại gây ra đại sự làm cho người ta đau đầu! "
“Đại sự!?"
Đại trưởng lão nhíu mày nói: "Ngươi có ý gì? Chẳng lẽ Tần Phong còn muốn giết Thiên Tú hay sao??”
“Không đến mức muốn mạng!”
Nhị trưởng lão khoát tay áo nói: "Nếu Như Tần Phong thật muốn mạng Thiên Tú, thì đã sớm lệnh cho Tề Tu Viễn đưa Thiên Tú chầu trời, làm gì đơn giản chỉ đoạn một cái tuệ căn.”
“Vậy đại sự có nghĩa là gì!?"
Những trưởng lão khác giống như tò mò bảo bối, tất cả đều vây quanh.
Nhị trưởng lão lộ ra vẻ mặt nghiêm mặt nói: "Tuy nói Tần Phong mượn cái cớ hất đổ bàn, chặt đứt tuệ căn của Thiên Tú, nhưng người sáng suốt đều biết, hắn là vì báo thù mấy năm trước Thiên Tú giết hắn, chứng tỏ Tần Phong là người có thù tất báo..."
"Ừm!!"
Các vị trưởng lão đồng ý gật đầu.
Cũng cảm thấy Tần Phong đặc biệt cẩn thận, không phải kiểu nở nụ cười liền hết thù oán.
Nhị trưởng lão tiếp tục nói: "Mà Hoàng triều Đại Hạ cùng Tần gia đấu nhiều năm như vậy, thậm chí xé rách mặt, phái bảy tên Ngụy Đế vây công Tần gia, dẫn đến Tần gia tử thương thảm trọng, mà lấy tính cách Tần Phong có thù tất báo, ta kết luận Tần gia sớm muộn cũng phản!”
"Ừm!!"
Các trưởng lão lại gật đầu đồng ý, cảm thấy Nhị trưởng lão phân tích rất đúng.
Đại trưởng lão nhíu mày nói: "Lấy uy vọng hiện tại của Tần gia, thiên phú yêu nghiệt với hai huynh đệ Tần gia, một khi lựa chọn phản, như vậy đại thế nhất thống Hoang Cổ sẽ không cách nào ngăn cản, Đại Hạ Hoàng triều không được, Âm Nguyệt Hoàng Triều cũng không được.”
“Chính là bởi vì đại thế không cách nào ngăn cản, cho nên mới là đại sự đau đầu a!” Nhị trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu nói.
"Đây rõ ràng là chuyện tốt, làm sao có thể nói đau đầu!?"
Tam trưởng lão lộ ra vẻ mặt phấn khởi, nói: "Tần Phong là đệ tử của Võ Lăng Thánh Địa ta, nếu hắn thống nhất Hoang Cổ, Võ Lăng Thánh Địa chúng ta lập tức thành quốc giáo, từ nay về sau sẽ không có tam đại thánh địa, chỉ có một nhà Võ Lăng Thánh Địa chúng ta độc đại!”
“Ngươi nghĩ quá đơn giản!”
Nhị trưởng lão bắt đầu dội nước lạnh: "Chúng ta đều biết Tần Phong có tính cách gì, nếu hắn thống nhất Hoang Cổ, các ngươi cảm thấy hắn thật sự sẽ thành thành thật thật phúc lợi dân chúng sao!?”
“Đây..."
Các vị trưởng lão nhất thời cứng họng, ai cũng không dám cam đoan.
“Việc này quả thật đau đầu!”
Đại trưởng lão rốt cục bị GET đến, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Nếu Tần Phong làm hôn quân còn tốt, thiên hạ thương sinh còn có một con đường sống, nhưng nếu hắn lựa chọn làm minh quân, thiên hạ thương sinh sẽ nghênh đón một hồi hạo kiếp. "
"Ừm!?"
Các vị trưởng lão trong nháy mắt ngây thơ, hảo tâm nhắc nhở: "Đại trưởng lão, ngươi nói ngược rồi!”
“Không ngược!”
Nhị trưởng lão nói tiếp: "Tần Phong không chỉ có thù tất báo, còn giả dối ngụy thiện, dối trá tàn nhẫn, tâm khí cũng đặc biệt cao, một khi hắn lựa chọn làm minh quân, tất sẽ làm ra một ít kỳ công chưa từng có tiền lệ, mà trong lịch sử mỗi khi những kỳ công này xuất hiện, nhất định sẽ nương theo chiến tranh, huyết tinh, phản kháng, trấn áp, cho đến khi thỏa hiệp.”
“Cái này..."
Các vị trưởng lão trong lòng cả kinh.
Sau khi nghe phân tích của hai vị trưởng lão, cuối cùng cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Đại trưởng lão nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm nói: "Hy vọng Tần Phong tương lai sẽ trở thành một hôn quân xuân tiêu khổ sở ngắn ngày cao lên, ngàn vạn lần đừng để hắn làm minh quân có mộng tưởng!”



Bạn cần đăng nhập để bình luận