Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 712 - Chinh chiến thiên hạ



Chương 712 - Chinh chiến thiên hạ




Lúc này——
Nội tâm chín vị lão tổ Tần gia sụp đổ.
Bọn họ không nghĩ tới mình làm lão Lục cả đời, cuối cùng lại bị lão Lục như Tần Phong nhớ thương.
Nhưng ai bảo đây là tiểu bối bọn họ coi trọng, lại ở bên ngoài chịu khổ nhiều năm như vậy, làm cho bọn họ có loại cảm giác áy náy thiếu nợ Tần Phong, chỉ có thể mỗi người xuất ra mười ba kiện bảo bối làm bao lì xì.
“Đa tạ các vị lão tổ!!"
Tần Phong vui vẻ nhận lấy 117 kiện bảo bối, sau đó lại nặng nề dập đầu với các lão tổ.
“Được rồi, được rồi!”
Nhị tổ thật sự là nhìn không nổi nữa, giơ tay dùng sức vung lên.
Chỉ thấy cảnh sắc bốn phía trong nháy mắt thay đổi, Tần Phong cùng Tần Nam, và tám vị lão tổ khác xuất hiện trong một đại điện.
"Nói một chút đi, vội vàng gọi chúng ta ra là có chuyện gì!?"
Tần gia nhị tổ thừa dịp cha ruột không ở nhà, trực tiếp ngồi ở vị trí đầu tiên chủ trì đại cục.
Tần Phong đang đắm chìm trong niềm vui khi nhận được bao lì xì nghe vậy, một giây tiến vào trạng thái, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Ta muốn dẫn quân Tần gia ra ngoài chinh chiến thiên hạ!”
“Chinh chiến thiên hạ!?”
Một câu nói khiến chín vị lão tổ đều ngây ngẩn cả người.
Hiện tại tiên nhân thượng giới giáng xuống, thế cục Hoang Cổ không rõ ràng, bọn họ thật vất vả mới đem thực lực chân thật của Tần gia che dấu, nếu lúc này đi ra ngoài chinh chiến thiên hạ chẳng phải tất cả đều bại lộ!?
"Các vị lão tổ yên tâm..."
Tần Phong không chút hoang mang nói: "Ta không phải đánh cờ hiệu Tần gia đi ra ngoài chinh chiến, mà là đánh cờ hiệu Thượng Giới tiên nhân đi ra ngoài chinh chiến. "
“Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không??"
Nhị tổ rốt cuộc ngồi không yên, lớn tiếng răn dạy: "Tiên nhân thượng giới mạnh bao nhiêu ngươi cũng không phải chưa từng lĩnh giáo qua, đánh cờ hiệu của hắn không thể nghi ngờ là nhảy múa trên mũi đao, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ vạn kiếp bất phục, chôn vùi căn cơ vạn năm Tần gia ta, tuổi trẻ khinh cuồng cũng nên có hạn..."
Không đợi nhị tổ huấn luyện xong...
Tần Phong từ trong không gian tùy thân dùng chung, không nhanh không chậm lấy ra ngọc tỷ truyền quốc.
"Đây là..."
Nhìn thấy ngọc tỷ truyền quốc, sắc mặt chín vị lão Tổ Tần gia lập tức thay đổi.
Tần Phong cầm ngọc tỷ truyền quốc đi tới trước mặt nhị tổ, gằn từng chữ nói: "Thụ mệnh vu thiên, ký thọ vĩnh xương!"
“Ngọc tỷ truyền quốc!?”
Nhị tổ khó có thể tin mà tiếp nhận ngọc tỷ truyền quốc, nhẹ nhàng vuốt ve một hồi, mới nói: "Việc này nhất định phải tìm người tuyệt đối tín nhiệm, không thể để lộ bất kỳ tin tức gì, để Tần Nam đi giúp ngươi chọn người, nhớ kỹ, quân tử ngồi mà luận đạo, thiếu niên đứng lên mà đi, người trẻ tuổi nên lớn mật đi ra ngoài xông pha..."
"Ách..."
Toàn trường mọi người nhất thời không nói gì.
Một giây trước tuổi trẻ khinh cuồng có giới hạn, một giây sau liền người trẻ tuổi nên đi ra ngoài xông xáo, tiết tháo thứ này ở Tần gia bọn họ quả nhiên là trân bảo hiếm có.
“Vẫn là nhị tổ có tầm nhìn xa trông rộng!”
Tần Phong lộ ra nụ cười hài lòng, mang theo Tần Nam chuẩn bị đi chọn người.
“Đi đi!”
Nhị tổ lúc này căn bản không rảnh để ý tới Tần Phong, mà là thích không buông tay chơi đùa với ngọc tỷ truyền quốc.
“Đúng rồi!”
Tần Phong vừa mới xoay người đi hai bước đột nhiên quay đầu lại, một phen cướp đi ngọc tỷ truyền quốc trong tay nhị tổ.
Nói đùa!
Ngọc tỷ truyền quốc là cho bọn họ xem, không phải hiếu kính bọn họ!
"Thằng nhóc này cướp ngọc tỷ truyền quốc của ta..."
Nhị tổ nhìn ngọc tỷ truyền quốc bị cướp đi, nước mắt ủy khuất đều sắp rơi xuống.
Làm nhị thế tổ nửa đời người, từ nhỏ dựa vào cha, lớn lên dựa vào tiểu bối, thật vất vả mới gặp được một bảo bối mình thích, kết quả Tần Phong lại không cho hắn ta chơi.
Nếu không phải vì suy nghĩ cho đại cục, hắn khẳng định chạy đi tìm cha cáo trạng.
“Gia gia, ngươi cũng quá sủng đứa nhỏ này!”
Tứ tổ tiến lên chua xót nói: "Hắn năm nay mới hai mươi mốt tuổi, liền đem quân Tần gia giao cho hắn, có phải có chút qua loa hay không!?”
"Qua loa cái rắm!"
Nhị tổ giống như tìm được miệng phát tiết, chửi ầm lên: "Nếu ngươi hai mươi mốt tuổi có thể đột phá chuẩn đế đỉnh phong, không để ý đến định luật của con kiến hôi dưới đại đế, còn mang về ngọc tỷ truyền quốc trong truyền thuyết, ta bảo cha ngươi mỗi sáng thức dậy dập đầu cho ngươi nửa giờ, gia tộc phổ của lão Tần chúng ta cũng phải xé rách từ chỗ ngươi mà bắt đầu viết lại…”
“Ây…”
Tứ tổ nhất thời bị mắng tự kỷ, biết không còn là tiểu bảo bối trong lòng gia gia nữa.
Tuy rằng hiện tại y đã sống gần vạn năm, nhưng chỉ có thể miễn cưỡng đạt tới chuẩn đế đỉnh phong, đừng nói không để ý định luật con kiến hôi dưới đại đế, ngay cả ngọc tỷ truyền quốc cũng chưa kịp sờ tới.
"Cha, nó chỉ là một đứa trẻ!!"
Tam tổ nhìn không nổi nữa, đứng ra ra mặt vì nhi tử.
Ngũ tổ mắt thấy cục diện sắp loạn, vội vàng chuyển đề tài nói: "Thái gia gia, ngài đem quân Tần gia giao cho Phong nhi cũng không sao, tương lai sớm muộn gì cũng sẽ giao cho hắn, nhưng tiểu tử này còn vô sỉ hơn chúng ta, người nghĩ xem việc dầu tiên sau khi hắn đạt được binh quyền, thì có thể cầm quân đi cướp bảo khố Tần gia ta hay không!?”
“Cái này...Không thể nói!?”
Nhị tổ không có gì lo lắng.
Dù sao hình ảnh vừa rồi Tần Phong đòi bao lì xì, vẫn còn rõ ràng trước mắt, ngay cả người mình lừa gạt cũng không nương tay chút nào, hiện tại có binh có pháo ai có thể ngăn cản được hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận