Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 897 - Không nuôi người nhàn rỗi



Chương 897 - Không nuôi người nhàn rỗi




“Linh nhi, ngươi xem!”
Tần Hạo giống như một thẳng nam sắt thép.
Không chỉ không có ý mở miệng an ủi, còn chạy tới khoe khoang Lôi Thần Chùy.
"Vù vù..."
Giang Linh hít sâu vài hơi, bình phục tâm tình nói: "Tần Hạo, ta nghiêm túc hoài nghi ngươi và Tần Phong có phải là song sinh hay không, hán một lần dỗ tám cô nươngi, ngươi ngay cả một người cũng dỗ không được!”
“Ta không giống hắn!”
Tần Hạo không biết trọng điểm chỗ nào, ngược lại vẻ mặt chính trực nói: "Ta nhớ khi còn bé ca ca ta đã nói, hắn muốn dốc lòng làm một nam nhân cặn bã, không chủ động, không cự tuyệt, không chịu trách nhiệm, chỉ chơi không thành thân.”
"Hình như ngươi rất kiêu ngạo!?"
Giang Linh tức nghiến răng nghiến lợi nói: "Có phải ta còn phải khen ngợi anh, cưới về cũng không chơi à?!”
"Ừm!?"
Vẻ mặt Tần Hạo không khỏi sửng sốt, không rõ Giang Linh có ý gì.
“Ai!”
Hai vợ chồng Giang Tuyết, Giang Vô Song thở dài một tiếng.
Tần Hạo không làm thì thôi, những đã làm thì phải làm đến nơi đến chốn, không biết bọn họ phải đến khi nào mới có thể ôm cháu ngoại đây!?
"Ai!!"
Hai vợ chồng Tần Thiên, Vân Tịch Nguyệt cũng thở dài một tiếng.
Loại tính cách không biết dỗ dành nữ hài tử này của Tần Hạo, bọn họ phải đến khi nào, mới có thể đem tài sản Vô Sonh thành thu về của mình!?
Lúc này ——
Nhậm Hoàn đang vui vẻ chơi đùa thần khí Ngư Tràng kiếm, khiến cho Tạ Thiên cùng Tạ Địa cách đó không xa hâm mộ không thôi.
Hai huynh đệ bọn họ cũng giống như Nhâm Hoàn, đều là tu luyện đạo ám sát, thật sự khó có thể ngăn cản cám dỗ của Ngư Tràng kiếm.
“Ca, chúng ta muốn Ngư Tràng kiếm!”
Lúc này trong lòng Tạ Đại đừng nói có bao nhiêu khó chịu.
Từ sau khi nhìn thấy Tần Phong đem ngư tràng kiếm đưa cho Nhâm Hoàn, hắn liền giống như nhìn thấy tiểu la lỵ yêu quý, gả cho đại thúc béo ngậy miệng đầy răng vàng.
Ngươi muốn!?
Tôi cũng muốn!
Tạ Thiên nhịn không được trợn trắng mắt nói: "Ngươi vẫn nên chết cái tâm kia đi, Nhâm Hoàn không chỉ là một trong tam quái Hoang Cổ, còn là đệ nhất sát thủ Hoang Cổ.”
“Ta không phục a!”
Tạ Địa lộ ra vẻ mặt oán niệm nói: "Dựa vào cái gì Thiên Quân, Vạn Mã mỗi người đều có thể có được hai kiện thần khí, hai huynh đệ chúng ta lại không có một kiện thần khí!? "
“Muốn biết!?"
Tạ Thiên lặng lẽ xoay người, mang theo Tạ Địa đi ra ngoài.
"Ừm!?"
Bách Vạn, Đại Quân cũng rất tò mò, bước nhanh đuổi kịp hai huynh đệ.
Chỉ thấy bên ngoài Tần gia sớm đã quá tải, mỗi người đều cầm lễ vật đến cầu kiến Tần Phong.
Từ sau khi Tần Phong thành công chém giết tiên nhân thượng giới, danh vọng của Tần gia đã đạt tới độ cao chưa từng có, mỗi ngày đều có rất nhiều thủ lĩnh thế lực đến bái kiến.
Bởi vì bọn họ đều biết Tần gia quật khởi thế không thể ngăn cản, tương lai nhất định là thế lực lớn Hoang Cổ nói một không hai.
Quan trọng hơn là, cặp song sinh Tần gia chênh lệch ba năm còn quá trẻ, phóng mắt nhìn toàn bộ Hoang Cổ cũng không tìm ra chuẩn đế hai mươi tuổi.
Bọn họ muốn trong tương lai tiếp tục có quyền lực hữu thế, nhất định phải sớm ôm lấy cái chân thô lỗ này.
Cho dù Tần Phong thu lễ vật không gặp người, cũng không cách nào ngăn cản nhiệt tình của bọn họ, thề chết cũng phải ôm lấy cái chân thô này của Tần Phong.
"Nghe nói chưa? Đại công tử luyện chế năm kiện thần khí!”
“Nghe nói, ngay cả hai tiểu nữ hầu hạ bên người cũng có thần khí!”
"Đại công tử, thật sự là hào phóng vô nhân tính!"
"Cho nên muốn đi theo thì liền đi theo đại công tử, hắn sẽ không bạc đãi chúng ta."
“Đúng vậy, đây là khảo nghiệm của đại công tử đối với chúng ta, mỗi ngày tặng lễ vật, phù hộ vạn năm!”
"Ta quỳ trước cửa Tần gia, cũng không thèm để ý hoàng tộc Đại Hạ, nhất định phải biểu lộ sự chân thành!”
"......"
Nhìn mọi người giống như đánh máu gà, Thiên Quân, Vạn Mã yên lặng thối lui ra khỏi đám người.
"Tới mức như vậy sao!?"
Bách Vạn, Đại Quân nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, cảm giác thế giới quan của mình trong nháy mắt sụp đổ.
Bọn họ vốn tưởng rằng Tần Phong dựa vào mị lực nhân cách, để cho đám người này lưu lại hô to 666.
Ai biết bên trong cư nhiên để hai người bọn họ trà trộn vào, thỉnh thoảng lại đi lấy chút máu gà, vẽ một cái bánh, để cho đám người tự giác đem tiền trong túi móc ra hiếu kính Tần Phong.
Cũng để cho họ nhìn thấy, những gì được gọi là đội ngũ chuyên nghiệp!
"A đây!!"
Tạ Địa cũng bị một màn trước mắt làm cho ngây người.
Vốn tưởng rằng Thiên Quân, Vạn Mã là dựa vào vỗ mông ngựa thượng vị, ai biết đoàn đội của Tần Phong cũng không nuôi người nhàn rỗi, không có chút sở trường thật đúng là không gia nhập được.
“Ai!”
Tạ Thiên bất đắc dĩ thở dài, trong mắt là mê mang đối với tương lai.
Nguyên bản hắn đi theo Tần Hạo ngoại trừ là báo đáp ân cứu mạng, phần lớn là Tần Hạo có tư duy độc đoạn vạn cổ, đầu tư loại cường giả này tương lai nhất định có thể một bước lên trời.
Nhưng ai biết ca ca y càng thêm biến thái, chỉ cần Tần Phong còn ở Tần gia một ngày, Tần Hạo vĩnh viễn không có ngày xuất đầu, cũng báo hiệu bọn họ vĩnh viễn thấp hơn người khác.
Lúc này——
Trong tiểu viện của Tần Phong, tiếng oanh yến yến vang lên một mảnh.
Tuy rằng hắn cũng muốn trải nghiệm hạnh phúc gấp tám lần Lan bảo bối, thế nhưng bên cạnh chính là tiểu viện của cha mẹ, dễ dàng làm sụp đổ hình tượng đứa con hiếu thảo mà hắn vất vả dựng lên.
“Phải ra ngoài một chút!”
Tần Phong định đi dạo tới Võ Lăng Thánh Địa, sợ ở nhà thời gian dài sẽ làm bại lộ bản tính...



Bạn cần đăng nhập để bình luận