Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 62. Bắt Đầu Thi Tuyển

Chương 62. Bắt Đầu Thi Tuyển
Chính vì số lượng người dự thi hàng năm đều rất đông đảo, cho nên Âm Nguyệt đã phân ra hơn vạn chiến khu, mỗi một chiến khi đều lựa 10 đại biểu tham gia, cuối cùng chọn ra 1000 người trong số 10 vạn người để tập trung huấn luyện bằng phương thức dưỡng cổ.
Nếu thiên kiêu có bản lĩnh đặc biệt, thì còn có cơ hội được phong là Thánh tử của hoàng triều Âm Nguyệt, tương đương với hoàng tử của Đại Hạ, mà trong tương lai, hắn sẽ có cơ hội kế thừa vị trí Đế Quân của Âm Nguyệt và trở thành người kiểm soát quyền lực thực sự của hoàng triều.
“Thánh Tử? tại sao cảm giác lại không cao quý bằng thần tử của ta?!”
Tần Phong lẩm bẩm một tiếng nhưng lại bị Tử Diên kéo qua báo danh.
Cho dù hiện tại hắn là thần tử cao quý của Nguyệt Thần cung thì cũng không có chút đặc quyền nào, đầu tiên vẫn cần phải tham gia thi tuyển thì mới nhận được tư cách dự thi.
Tử Diên ngạo kiều ngẩng cao cái đầu nhỏ, nói: “Đương nhiên, trong hoàng triều Âm Nguyệt, Nguyệt Thần chính là thần thủ hộ, mà thần nữ lại là người thừa kế của Nguyệt Thần, Thánh Tử chẳng qua là một hoàng tử mà thôi, làm sao có thể đánh đồng với thần nữ, thần tử của Nguyệt Thần cung.”
“Ồ!?”
Tần Phong đầu đầy dấu chấm hỏi, ngơ ngơ ngác ngác.
Nếu thân phận thần tử của hắn cao quý như vậy thì việc gì phải tham gia đấu vòng loại sinh tử để đoạt vị trí Thánh tử?!
Đây chẳng phải là tự hạ thấp thân phận của mình sao!?
“Đúng là đồ đần!”
Tử Diên nhìn về phía Tần Phong, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ nói: “Về sau ngươi làm Đế Quân, ta làm Nguyệt Thần, người trong nhà đóng cửa lại nói chuyện cũng dễ dàng một chút.”
“Thỏ ta đã hiểu!!”
Tiểu Bạch ngồi trên vai Tần Phong đột nhiên kêu lên: “Đây gọi là cấu kết với nhau làm việc xấu, thông đồng làm bậy, quan lại bao che cho nhau!”
Tử Diên bị tức đến trợn trắng mắt lên, bầu không khí phấn hồng cứ như vậy bị phá hư.
Đúng lúc này ——
Nơi ghi danh vang lên tiếng kêu kinh ngạc, mọi ánh mắt đếu đổ dồn về phía Tần Phong.
“Mau nhìn, là Tần Phong Nguyệt Thần cung, hắn cũng muốn tham gia sao!?”
“Ta nhớ hắn mới mười lăm tuổi, không phải quá nhỏ sao?”
“Giới hạn tuổi tác tham gia đấu vòng loại sinh tử không được quá 25 tuổi, mà mười lăm tuổi chênh lệch quá xa.”
“Nghe nói năm nay Nhập đạo cảnh chỉ có hơn nghìn người, mà dạng tu vi Siêu phàm cửu trọng như hắn căn bản không đáng chú ý .”
“Tuổi tác không chiếm ưu thế, tu vi cũng không chiếm ưu thế, hắn quá vội rồi.”
“Hắn nên chờ mấy năm sau mới đúng, mười năm sau hắn vừa vặn 25 tuổi, như vậy hắn chính là đệ nhất.”
“Tuổi còn nhỏ, tu vi thấp, không có nghĩa là Tần Phong yếu, không lẽ mọi người đã quên chuyện mấy ngày trước sao.”
“Thịnh danh chi hạ vô hư sĩ, đây chính là đệ nhất thiên kiêu của Hoang Cổ.”
“.........”
Sau khi thấy Tần Phong đến báo danh, mọi người liền nhao nhao đi tới chiến trường khác để báo danh.
Người có tên, cây có bóng, năng lực của Tần Phong thật sự quá kinh khủng, do đó mà nhiều người không muốn gặp phải tên quái vật này trong đợt thi tuyển sắp tới.
Cũng có người không tin tà mà muốn thử đối đầu với Tần Phong.
Suy cho cùng, những người tham gia đấu vòng loại sinh tử đều là những thanh niên dưới 25 tuổi. Tinh thần cuồng nhiệt của những học sinh cao trung đã khiến họ ảo tưởng rằng mình là lão đại, lão nhị, mệnh ta do ta không do trời.
Chỉ khi đến tuổi trung niên, người ta mới nhận ra rằng mình đến đây chỉ để bù đắp đủ số lượng.
Ầm!!
Một tiếng chuông vang lên, Nam Phong công chúa chậm rãi đi xe ngựa xa hoa tới, đồng hành còn có hơn mười môn sinh thiên tử trong sứ đoàn, chỉ là không thấy bóng dáng của Chu Đầu đâu.
“Các nàng tới làm gì!?” Tử Diên hồ nghi nói.
“Chúng ta là tới báo danh!”
Hôm nay, Nam Phong công chúa không mặc quần áo sang trọng duyên dáng, mà là đổi một bộ võ phục già dặn.
“Chúng ta tới để rửa sạch sỉ nhục!”
Đám thiên kiêu thế gia đồng thanh hô to, bên trong ánh mắt đều giấu đao kiếm bén nhọn.
Nhất là sau khi nghĩ đến bộ dáng bị tao đạp của Chu Đầu, thì hận ý đối với Tần Phong lại tăng lên vụt vụt, thiên kiêu thế gia có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.
“Bị người xem như vũ khí mà còn ở đây trang bức!”
Trong lòng Tần Phong nhịn không được chửi bậy, phát hiện những thiên kiêu thế gia này còn quá trẻ.
Bị Nam Phong công chúa lừa gạt hai ba câu liền nhiệt huyết xung kích, chẳng lẽ bọn hắn không biết Nam Phong công chúa tùy thời có thể chịu thua và ra khỏi cuộc tỷ thí sao!?
Tuy nhiên khi nhìn thấy Phương Thường tham gia, hắn liền lập tức cảm thấy toàn thân có lực.
Ầm!!
Một tiếng chuông đinh tai nhức óc vang lên, khiến hiện trường trong nháy mắt yên tĩnh.
“Báo danh kết thúc, thi tuyển chính thức bắt đầu!”
Một nam tử áo đen, khuôn mặt lạnh lùng đang bồng bềnh giữa không trung, bóp ra chỉ quyết hướng về phía mặt đất.
Ầm ầm!!
Mặt đất bắt đầu kịch liệt đung đưa, mấy trăm lôi đài chậm rãi từ dưới đất nhô lên.
“Bắt đầu thi tuyển!”
Vô số người tu luyện từ bốn phương tám hướng chạy đến quan chiến, có người đạp kiếm lơ lửng giữa không trung, có người đáp trên ngọn cây, nóc nhà, có người còn sử dụng pháp thuật phát hình ảnh ra xe ngàn dặm, thật giống như đang xem truyền hình trực tiếp.
Rất nhanh ——
Mấy ngàn tên thí sinh tiến vào khu lôi đài, bắt đầu bốc thăm để phân định họ vào đấu trường.
“Chỉ có ít người như vậy!?”
Nam tử áo đen mày nhăn lại, ánh mắt nhìn về phía Tần Phong đang đứng ở trên lôi đài.
Trước đây, có hàng vạn người tham gia thi tuyển trong chiến khu này, nhưng hôm nay vì có Tần Phong và môn sinh Đại Hạ tham gia cho nên số lượng người ít hơn một phần mười so với mười năm trước.
Dù sao môn sinh thiên tử Đại Hạ cũng là thiên kiêu thế gia, thực lực tuyệt đối không thể nghi ngờ.
Cho dù ở lại, bọn họ cũng đều đang đánh cược vận may, đánh cược sẽ không gặp được Tần Phong cùng môn sinh thiên tử, còn nếu gặp phải, bọn họ sẽ dứt khoát lựa chọn nhận thua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận