Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 948 - Trời sinh hoàng hậu??



Chương 948 - Trời sinh hoàng hậu??




“Tất cả chờ ở đây!”
Dư quang khóe mắt Tần Phong cũng nhìn về bốn phía, biết mọi người đều đang chờ một thái độ của hắn.
Mà lúc này chính là thời điểm khảo nghiệm EQ cao và EQ thấp, nếu hắn nói thật trẫm muốn làm hôn quân lấy oán trả ơn, chỉ sợ đại điển khai quốc của Đại Tần cũng đừng hòng cử hành.
Nhưng nếu hắn nói trẫm thích tri ân đồ bảo, tin tưởng các tiểu đồng bọn sẽ tiếp tục ủng hộ hắn.
"Tiểu đệ đệ..."
Nguyệt Thần lại len lén nhìn về phía Tần Phong, tim cũng sắp dâng đến cổ họng.
Đầu tư nhiều năm như vậy có thể đạt được hồi báo hay không, tất cả đều là một câu nói của Tần Phong hôm nay, cũng quyết định địa vị và phương hướng phát triển tương lai của Nguyệt Thần cung các nàng.
Hơn nữa nàng vì khoản đầu tư này, ngay cả cháu gái ruột cũng đã bồi thường vào.
“Nguyệt Thần tỷ tỷ yên tâm!”
Tần Phong nghiêm túc nói: "Trẫm không phải loại người bạc tình bạc nghĩa, sẽ không làm chuyện lấy oán trả ơn, thời khắc đều nhớ rõ năm đó Nguyệt Thần tỷ tỷ cứu mạng, cho nên trẫm quyết định tri ân đồ bảo!”
“Thật sao?”
Nguyệt Thần lộ ra mặt mày hớn hở, muốn chính là câu hứa hẹn này.
"Thật sự!!"
Trong ánh mắt Tần Phong tràn đầy chân thành, tuyệt đối không có thành phần diễn xuất.
"Hô!!"
Toàn trường mọi người cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hiện tại tinh nhuệ và lão tổ tông của Tần gia đều ở đây, muốn chiếm tiện nghi của Tần Phong chỉ sợ so với lên trời còn khó hơn, phương thức duy nhất kiếm được chỗ tốt, chính là cầu nguyện Tần Phong có chút lương tâm.
Cũng may Tần Phong cũng không có ý định ăn một mình, vẫn nguyện ý chia bọn họ một ngụm canh uống.
“Tỷ tỷ liền trở về chuẩn bị đồ cưới cho Tử Diên!”
Nguyệt Thần vẫn cảm thấy lo lắng như trước, quyết định gả cho cháu gái thêm bảo hiểm kép.
"Ôi chao!!"
Lam Ma lập tức không vui, âm dương quái khí nói: "Ngươi cũng không hỏi người ta trước có nguyện ý cưới hay không, vạn nhất người ta không muốn cưới, ngươi đây không phải là mang ân đồ báo sao!?”
“Cái gì mang ân đồ báo?!”
Nguyệt Thần không cam lòng yếu thế nói: "Tử Diên nhà chúng ta sinh ra danh môn, từ nhỏ đã cùng Tần Phong lớn lên, là thanh mai trúc mã.”
"Ừm!!"
Mọi người trong trường gật gật đầu, cảm thấy Nguyệt Thần nói có đạo lý.
"Thanh mai có thể chống đỡ được trời giáng!?"
Lam Ma kiêu ngạo ngẩng đầu lên nói: "Lan Lan nhà chúng ta không chỉ khuynh quốc khuynh thành, còn đứng thứ mười chín của Thiên Tư bảng, nữ nhi duy nhất của lãnh tụ người đọc sách trong thiên hạ, Văn Tuyệt, là hoàng hậu được trời giáng xuống, mang theo hào quang mẫu nghi thiên hạ.”
“A đây!?"
Toàn trường mọi người liền bắt đầu rối rắm, cảm thấy Lam Ma nói cũng có đạo lý.
"Ách..."
Vu Lan chịu không nổi loại bình luận này, đúng là xấu hổ.
"Còn trời sinh hoàng hậu!?"
Nguyệt Thần ghét bỏ nói: "Ai không biết, Lam Ma ngươi cường đoạt phụ nam nhà lành, chưa lập gia đình đã sinh con gái, gia thế bực này cũng xứng làm hoàng hậu, nếu cho chỉ là mệnh tiểu thiếp.”
“Tao hồ ly..."
Lam Ma trong nháy mắt nóng nảy nói: "Ta thấy ngươi chính là thiếu đánh!”
“Đánh thì đánh, ngươi nghĩ ta sợ ngươi sao!”
Nguyệt Thần hóa thân thành Lâm Đại Ngọc khai quỷ hỏa, xắn tay áo lên hoàn toàn không có hình tượng nữ thần.
"A đây!!"
Mam đồng bào toàn trường kinh hãi, cằm thiếu chút nữa rơi xuống, hoàn toàn đảo lộn hình tượng tứ đại mỹ nhân Hoang Cổ trong lòng bọn họ.
Lúc này...
Nhâm Hoàn, Quang Thiên, Tề Tu Viễn, Tam Lộng đại sư mấy người đại sát tứ phương, 17 đế cấp của Đại Hạ chỉ còn lại có Thái Thượng Hoàng cùng ba tên Ngụy Đế.
Về phần Mộc Tú ngay lúc khai chiến, liền nhanh chóng đem mọi người bảo vệ ở trước người.
"Đại Hạ, Đại hạ của trẫm!!”
Nhìn một đám hoàng tộc Ngụy Đế ngã xuống, Thái thượng hoàng vô cùng bi thương.
"Tê tê!!"
Toàn trường mọi người hít sâu một hơi.
Phát hiện đám người Tề Tu Viễn khủng bố như vậy, sức chiến đấu vượt xa đám người Lục Đạo Đế Quân, Ngụy Đế ở trước mặt bọn họ căn bản không hề có lực chống cự.
"Thật mạnh!!"
Lục Đạo Đế Quân nhìn một đám Ngụy Đế ngã xuống, làm vua vong quốc nhưng tâm tình lại không hiểu sao thoải mái một chút.
"Vì Đại Hạ!!"
Một gã Ngụy Đế đột nhiên phát ra tiếng bi tráng, thân thể theo đó mà bành trướng lên.
“Không tốt, hắn muốn tự bạo!”
Sắc mặt mọi người trong trường đại biến.
Ngay cả Lam Ma cùng Nguyệt Thần cũng đình chỉ cãi vã, bắt đầu liên thủ chống đỡ trùng kích do tự bạo mang đến.
Ầm ầm!!
Những đám mây nấm mọc lên.
"Đi!!"
Thái thượng hoàng sinh lòng bi thương.
Tuy nhiên với tư cách là người sáng lập hoàng triều Đại Hạ, có được lực ý chí vượt qua người thường, ông mạnh mẽ đè xuống bi thương trong lòng, vội vàng mang theo hai tên Ngụy Đế còn lại chạy trốn.
"Chạy đi đâu!!"
Đám người Tề Tu Viễn giận dữ, nhao nhao đuổi theo.
“Quên đi!”
Tần Phong mở miệng ngăn cản, để cho tất cả mọi người trở về.
Hiện tại Long Khiếu Cửu Thiên Hoàng Hà đại trận còn chưa hoàn thành, thay vì để cho hắn tự bỏ tiền túi bổ sung vật liệu, còn không bằng để cho Hoàng tộc Đại Hạ tiếp tục gánh nồi.
Đại Tần bọn họ vừa mới khai quốc, không thích hợp cướp đoạt dầu mỡ của dân chúng, ít nhiều cũng phải để cho mọi người nếm chút ngọt ngào trước.
Lúc này——
Nhất Kiếm cùng thất đại kiếm nô đang cách đó không xa.
Vốn định vào thời điểm mấu chốt lên sân khấu ngăn cơn sóng dữ, khôi phục uy vọng của Danh Kiếm sơn trang.
Nhưng ai biết được, hoàn toàn chính là sân nhà của một mình Tần Phong, người ngoài căn bản không có cơ hội lên đài.
“Chúng ta đi, đuổi theo Đại Hạ Thái Thượng Hoàng!”
Nhất kiếm nhìn Tần Phong như có điều suy nghĩ, sau đó cũng không quay đầu lại xoay người rời đi.
“Thiếu chủ!”
Thất đại kiếm nô hoảng sợ, vội vàng khuyên nhủ: "Với tính cách có thì tất báo của Tầm Phong, tuyệt đối sẽ không bỏ qua hoàng tộc Đại Hạ, chúng ta đi hợp tác với bọn họ, chẳng phải là cầm đèn lồng đi nhà tranh tìm chết sao!?”
“Ai nói bổn thiếu gia hợp tác với hoàng tộc Đại Hạ!”
Nhất kiếm quay đầu lại híp mắt nói: "Với sự hiểu biết của bổn thiếu chủ đối với Tần Phong, hắn tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ thả địch nhân đi, cho nên bổn thiếu chủ dự đoán, đi theo Thái thượng hoàng sẽ có thu hoạch không tưởng tượng nổi..."



Bạn cần đăng nhập để bình luận