Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1601 - Lại là tiện nhân Tần Phong



Chương 1601 - Lại là tiện nhân Tần Phong




“Tiền sư huynh, ngươi đây là tự mình thêm diễn!”
Tần Phong bình thản nhìn xuống phía dưới, chỉ có thể âm thầm mặc niệm hai phút rưỡi.
Tuy nhiên còn chưa mặc niệm xong hai giây thì hắn liền nhìn thấy Triệu Trường Sinh đang ở bên cạnh xem kịch, thế là nhân tiện quay đầu lại, mời gọi: “Triệu sư huynh, có muốn đi cùng ta hay không?"
“Được!”
Triệu Trường Sinh lập tức vui mừng đáp ứng.
Y còn đang lo không có biện pháp thoát khỏi tai họa Tần Phong kia,
hiện tại thừa dịp tai họa này bị đánh, mình cũng tranh thủ rời đi cùng Tiền Đa Đa, chờ nửa đường lại tìm cái cơ hội chạy trốn.
Chỉ thấy Triệu Trường Sinh không chút do dự, nhảy lên phi thuyền.
Tuy nhiên vừa lên thi thuyền thì y liền cảm thấy không thích hợp, phát hiện trên phi thuyền không chỉ có một mình Tiền Đa Đa, mad còn thấy được Phụng Thiên, Hữu Dung, cùng với Mộ Dung Tĩnh.
“Tình huống gì?”
Trong lòng Triệu Trường Sinh lộp bộp một chút, đột nhiên có loại dự cảm không tốt.
Chỉ là Tần Phong cũng không cho y thời gian xuống thuyền, trực tiếp bấm ra chỉ quyết khởi động phi thuyền, hóa thành một ngôi sao băng cắt qua bầu trời đêm đen kịt.
Lúc này......
Canh giữ ở bên ngoài trấn nhỏ, Tiên Vương cũng thấy được phi thuyền bay ra.
Tuy rằng bọn họ biết động vào Tần Phong sẽ khó khăn rất lớn, nhưng vừa nghĩ tới Đại Tiên Thiên chí bảo thì lại cảm thấy luyến tiếc, vì thế dự định đi một bước nhìn một bước, chờ đợi cơ hội động thủ.
“Tần Phong này thật đúng là kiêu ngạo!”
Mọi người thấy Tiền Đa Đa bị đánh thành đầu heo, thiếu chút nữa nhịn không được cười ra tiếng ngỗng.
Hiện tại Tần Phong và Tiền Đa Đa cãi nhau, có nghĩa là hơn ba mươi Thái Ất Kim Tiên sẽ không giúp Tần Phong nữa, khiến xác xuất thành công của bọn họ trong nháy mắt tăng lên không ít.
“Không đúng!”
Phó Sĩ Khang nhíu mày: "Tần Phong và Tiền Đa Đa này có thể mặc chung một cái quần, tại sao đột nhiên lại động thủ?!"
Lúc này......
Đám con nuôi của Tiền Đa Đa rốt cục phát hiện không đúng.
“Thanh âm này thật quen thuộc!”
Chỉ thấy bọn họ mượn ánh trăng mờ nhạt, nhìn thấy một người nam nhân mập mạp, dáng người hoàn toàn không giống với Tần Phong, ngược lại dáng người rất giống với cha nuôi của bọn hắn.
“A!!”
Bọn con trai nuôi lập tức phát ra tiếng kêu chói tai, không nghĩ tới đánh nửa ngày lại là cha của mình.
“A!!”
Triệu Trường Sinh cũng phát ra tiếng kêu bén nhọn.
Vốn tưởng rằng lần này mình có thể thoát khỏi miệng hổ, ai ngờ vẫn không thoát khỏi ma trảo của Tần Phong.
“Có vui vẻ không, có bất ngờ không!”
Tần Phong một lần nữa biến trở về bộ dáng của mình ở ngay trước mặt Triệu Trường Sinh.
“Ung dung thương thiên, ác liệt do ta!”
Triệu Trường Sinh ngẩng đầu nhìn trời, một bộ biểu tình không còn luyến tiếc.
Vốn tưởng rằng mình từ nay về sau có thể rời xa Tần Phong, tìm một chỗ tiếp tục sống vui vẻ, ai biết cuối cùng vẫn lên thuyền tặc của tiện nhân này.
“Tên hèn nhát này sao lại lên đây?!”
Mộ Dung Tĩnh vừa nhìn thấy Triệu Trường Sinh cũng lên thuyền, sự khinh bỉ trong đôi mắt đẹp sắp tràn ra màn hình.
Nàng thực nghĩ mãi mà không rõ, vì sao Tần Phong phải chơi với loại người này!
Không chỉ thích trốn trong tàng thư các đọc sách, mà còn gặp chuyện lại trốn ở sau lưng sư đệ đồng môn, hiện tịa Tần Phong mang y đi cùng, nhưng y còn bày ra biểu tình như cha mẹ đã chết.
Thật là làm cho người ta cảm thấy ghê tởm!!
"Leng keng, chúc mừng túc chủ châm ngòi giữa mối tình đầu tiểu sư muội cùng thiên tuyển chi tử, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ phá hư kế hoạch của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 100 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Kế hoạch!?”
Vẻ mặt Tần Phong không khỏi sửng sốt, không biết đối phương có kế hoạch gì.
Bất quá hắn hiện tại cũng không rảnh tìm tòi nghiên cứu kế hoạch của Triệu Trường Sinh, mà trực tiếp lấy ra Thần Phong Chu của mình, ngay sau đó thu hồi phi thuyền của Tiền Đa Đa, mang theo mọi người liền lên Thần Phong Chu.
“Tần sư huynh, đây là......”
Vẻ mặt Mộ Dung Tĩnh nghi hoặc, không biết Tần Phong có ý gì.
“Ngươi cho những lão hồ ly kia đều là kẻ ngốc sao?”
Tần Phong lại sử dụng Thiên Cương biến hóa thuật, thay áo khoác của một người bình thường, ngay sau đó mở miệng nói: "Chút mưu kế của chúng ta chỉ có thể nhất thời lừa gạt được bọn hắn, tuyệt đối không thể gạt lâu, chờ bọn họ phản ứng lại, nhất định sẽ phái người tới xem xét."
“Có đạo lý!”
Mộ Dung Tĩnh đồng ý gật đầu, sau đó tự giác tiến vào khoang thuyền trốn đi.
“Bệ hạ, chính người cẩn thận một chút nha!”
Hữu Dung lộ ra một bộ nhu tình như nước.
“Không trả tiền, còn muốn cướp danh tiếng!”
Tiểu Bạch lập tức không vui, giơ móng vuốt vỗ một cái.
Chỉ thấy dưới chân Hữu Dung xuất hiện một cái hắc động, ngay sau đó cả người cứ như vậy rớt xuống.
“Tiểu Bạch, bản Y Tiên không để yên cho ngươi đâu!”
Thanh âm Hữu Dung tức hổn hển truyền đến, trực tiếp truyền tống vào trong khoang thuyền.
“Tần sư đệ!”
Triệu Trường Sinh còn muốn giãy dụa một hồi, nghiêm túc nói: "Ta cảm thấy như vậy cũng không quá an toàn, không bằng ta dụ bọn họ đi, để ngươi cùng tiểu sư muội tranh thủ thời gian chạy trốn.”
“Không cần!”
Tần Phong tiến lên kề vai sát cánh, cười híp mắt nói: "Ta đã kiểm tra rồi, chỉ số thông minh của đám ngốc kia có hạn, nhiều nhất chỉ có thể nghĩ đến bước thứ hai, căn bản sẽ không nghĩ đến ta còn có kế hoạch thứ ba."
“Kiểm tra qua rồi!?”
Triệu Trường Sinh sửng sốt, không biết là có ý gì.
Ầm!
Tần Phong không có ý muốn giải thích, trực tiếp một cước đá y vào gian phòng.
“Trời, vì sao phải đối với ta như vậy!”
Trong lòng Triệu Trường Sinh tràn đầy ủy khuất.
Không biết kiếp trước mình tạo nghiệt gì, đời này mới có thể gặp được tiện nhân Tần Phong này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận