Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 218. Nam Nhân Là Vật Ngoài Thân

Chương 218. Nam Nhân Là Vật Ngoài Thân
"Đây chính là một kiếm phá vạn pháp của Lâm Tam!?”
Tần Phong cũng bị một kiếm này của Lâm Tam làm cho chấn kinh, phát hiện thiên tuyển chi tử đúng là không giảng đạo lý.
Bên này hắn vừa mới rút ra kiếm quyết thần cấp siêu thần một kiếm khai thiên môn, thì bên kia cũng lập tức sắp xếp một kiếm phá vạn pháp cùng đẳng cấp.
“CMN, quá khinh thường người khác rồi!!”
Lão giả áo bào tím đã muốn phát điên, bị buộc đến không còn đường lui, khí tức kinh khủng của cảnh giới Sinh Tử lập tức bạo phát, cả vùng giống như mạng nhện bắt đầu không ngừng lan tràn.
"Song kiếm hợp bích, chém!!"
Tần Phong cùng Lâm Tam vô cùng ăn ý mà chém ra một kiếm, hai đạo Kình Thiên Kiếm Quang nhanh chóng dung hợp.
Bên trong ngươi có ta, bên trong ta có ngươi, không phân khác biệt!
Ầm ầm!!
Những gợn sóng kinh khủng dập dờn giữa thiên địa, tiếng kiếm reo đinh tai nhức óc vang vọng giữa thiên địa, bạo phát ra uy lực 1 +1 lớn hơn 10.
"Phốc!!"
Đôi bên đều phun ra một ngụm máu tươi, thân thể mất khống chế mà bay ra ngoài.
Không biết qua bao lâu, thiên địa khôi phục lại bình tĩnh.
"Hô hô. . ."
Lâm Tam leo ra khỏi phế tích, toàn thân trên dưới đều vô cùng hoảng sợ.
"Lâm huynh, ngươi không sao chứ! ?"
Tần Phong nhanh chóng chạy đến trước mặt Lâm Tam để xem xét, thẳng đến khi xác nhận đối phương không có việc gì thì mới nhẹ nhõm.
"Tần huynh!!"
Lâm Tam cực lực khắc chế bản thân, nhưng trong lòng vẫn rất cảm động.
Vốn cho rằng Tần Phong đẩy y ra là không đáng tin, nhưng không nghĩ tới đến lúc ra tay, hắn một chút cũng không do dự, đời này cùng Tần Phong làm huynh đệ thật là may mắn.
"Nếu không có chuyện gì, chúng ta trước tính sổ sách đi!"
Tần Phong đột nhiên lấy ra một quyển sổ nhỏ, vừa ghi chép vừa nói: "Lâm huynh, ngươi bị khóa cổ, ta liều mạng cứu ngươi, ngươi nợ ta một mạng, đúng không? Còn có, để câu giờ cho ngươi mà hai tiểu đệ của ta bây giờ không rõ sống chết, ngươi lại thiếu ta hai mạng, về phần song kiếm hợp bích, ta là Thần Tử duy nhất của Nguyệt Thần cung, tam thánh tử của Âm Nguyệt hoàng triều, đệ nhất thiên kiêu của Hoang Cổ, xem về tình về lý, cộng thêm huynh đệ khác cha khác mẹ, ta sẽ giảm cho người 2%, chỉ thu 20 ức linh thạch cực phẩm của ngươi…”
"Ây. . ."
Khóe mặt Lâm Tam không tự giác mà kéo ra, thu hồi lại lời vừa muốn nói.
Có ngươi là phúc khí của ta!
Lúc này ——
Bọn người Vu Lan lại có có vận khí cực tốt, bị truyền tống đến địa bàn của Âm Nguyệt hoàng triều.
Bên phía Lam Ma cung cũng lập tức chạy đến, vốn nghĩ trở về còn phải mở tiệc chúc mừng thắng lợi nhưng không ngờ tin tức mà nữ nhi bảo bối mang lại cho mình lại giống như sắt nổ ngang tai.
Kém chút nữa đưa tiễn nàng, mời người thân bạn bè đến ăn cỗ.
"Cái gì!!"
Đầu óc của Lam Ma trở nên ông ông, không thể tin được mà xác nhận: “Bảy viên đạo quả, một viên cũng không lấy được, hơn nữa mười mấy vạn tiên tinh cũng bị người cướp, thậmu chí mất luôn túi trữ vật!?”
"Thật xin lỗi, nữ nhi để người thất vọng!"
Vu Lan cúi đầu nhỏ xuống, trong lòng vô cùng ủy khuất.
Từ nhỏ đến lớn nàng chính là hài tử nhà người ta, cũng là niềm kiêu ngạo của mẫu thân, như từ sau khi gặp Tần Phong, nàng liền phát hiện bản thân thật vô dụng.
"Không có việc gì, không có việc gì, mẹ còn chịu đựng được!"
Lam Ma nhìn mặt mũi tràn đầy ủy khuất nữ nhi bảo bối, người làm mẹ ruột này sao có thể chịu được, đương nhiên là đi an ủi bảo bối nhà mình, chỉ là trong lòng của nàng thì sắp khóc ra thành tiếng.
Lần này bí cảnh Côn Luân mở ra, nàng thế nhưng đã bỏ hết cả tiền vốn, ngay cả vốn liếng của Lam Ma cũng lấy ra.
Hiện tại không mang ra được thứ gì, điều này tương đương với góp nhặt nhiều năm đã trôi theo dòng nước, một khi Lam Ma Cung trở lại thời kỳ trước giải phóng, thì tài nguyên tu luyện cho nhóm đệ tử cũng không biết mò từ nơi nào.
"Mẹ!!"
Vu Lan không nhịn được nữa, nhào vào trong lòng Lam Ma khóc thút thít.
Trong khoảng thời gian bước vào bí cảnh Côn Luân, nàng cảm thấy áp lực chưa từng có, và nàng cũng hiểu mẹ mình đã khó khăn như thế nào để chống đỡ Lam Ma cung trong hoàn cảnh bị bao vây bởi những kẻ thù hùng mạnh tại Hoang Cổ.
"Đứa nhỏ ngốc!"
Lam Ma đau lòng an ủi: "Mẹ đã sớm nói với ngươi, đâu dễ để trở thành nữ cường.”
"Đều do Tần Phong!"
Vu Lan tức giận nói: "Nếu không phải hắn ngăn cản nữ nhi đi hái đạo quả, nhóm chúng ta làm sao có thể bị tên lão lục yêu nghiệt lừa đến đào mỏ, không đào tiên tinh thì cũng sẽ không bị người ta tính toán.”
"Tần Phong!?"
Lam Ma lập tức tinh thần tỉnh táo, vội vàng hỏi: "Biểu hiện của Tần Phong ở trong bí cảnh Côn Luân như thế nào, hắn có tìm được bảo bối gì không!?”
"Hồi cung chủ!"
Có đệ tử tiến lên hồi đáp: "Tần Phong quả nhiên là rất kinh khủng, lấy sức một mình ngăn trước đạo quả, uy áp mấy vạn thiên kiêu không dám vượt qua Lôi trì, còn có nhóm chúng ta hoài nghi sáu viên đạo quả không phải bị Phương Trường đoạt được, mà là bị Tần Phong đoạt được, về phần Tần Phong lấy được những bảo vật khác thì chúng ta không quá rõ, nhưng lấy thực lực của Tần Phong thì tin tưởng thu hoạch khẳng định không nhỏ."
"Quá tốt rồi!!"
Hai mắt của Lam Ma cũng lập tức phát sáng, sau đó vui vẻ nói: “Lan Lan, ngươi xem mẹ nói không sai nha, tìm nam nhân có năng lực, che gió che mưa cho mình mới là hạnh phúc nhất, đợi sau khi trở về, ngươi đổi quần áo đẹp đẽ, mẫu thân xuống bếp làm hai món nhắm, mời Tần Phong đến nhà ăn bữa cơm, nói chuyện hôn sự có được hay không!?”
"Không được!"
Vu Lan đen mặt, nói: “Nam nhân chính là vật ngoài thân, ta phải dựa vào hai tay của mình để chứng minh bản thân!"
Lam Ma vội khuyên nhủ: "Nam nhân là vật ngoài thân, nhưng cũng là vật ở bên trong thân, cái này không hề mâu thuẫn…"
Bạn cần đăng nhập để bình luận