Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1099 - Khẩu vị thật lớn



Chương 1099 - Khẩu vị thật lớn




Bộp!!
Giang Linh cảm thấy Tiểu Bạch nói có đạo lý, lập tức vung liên xà nhuyễn kiếm lên.
“Tê!!”
Tần Hạo hít một hơi khí lạnh, trên người truyền đến đau rát.
“Oa, đánh nhau rồi!”
Tiểu Bạch lập tức vui vẻ, nhảy lên vai Tần Phong xem kịch.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ hãm hại thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, khiến hắn bị quất một roi, đạt được 100 điểm phản diện!”
“.........”
Tiếng hệ thống không ngừng vang lên, Tần Phong thấy vậy liền vô cùng đau lòng.
Sớm biết Giang Linh xuống tay tàn nhẫn như vậy, hắn nói cái gì cũng phải mang Tiểu Hương phi đến.
"Sao lại như vậy!?"
Tần Hạo lúc này sắp sụp đổ.
Phát hiện công đức phật châu có thể chống đỡ công kích của đại đế, cư nhiên ngăn không được Liên Xà nhuyễn kiếm của Giang Linh, cho dù y dùng lôi kiếp luyện thân thể, khiến thân thể vô cùng cường đại, thì vẫn bị đánh đến đau rát.
"Ca, cứu mạng a!”
Tần Hạo bị đánh nhảy lên nhảy xuống, đáng thương nhìn về phía Tần Phong.
"Hoàng hôn hôm nay thật đẹp!"
Tần Phong coi như không phát hiện, nhìn hoàng hôn trên thảo nguyên cảm khái nói: "Đại mạc cô yên trực, trường hà lạc nhật viên, giang sơn như thế, sao có thể không làm cho người ta lưu luyến.”
"Ca!!"
Tần Hạo chưa từ bỏ ý định lại kêu lên, ý đồ đánh thức lương tâm Tần Phong.
Chỉ tiếc Tần Phong vẫn không hề phản ứng, chỉ có thể bị Giang Linh đuổi theo chạy khắp thảo nguyên.
Đúng lúc này——
Một đôi chân ngọc trắng nõn chậm rãi hạ xuống trước mặt Tần Phong.
Cũng không cần ngẩng đầu nhìn mặt đối phương, chỉ nhìn chân ngọc thì đã biết là Võ Lăng thánh chủ tới.
“Tần Hoàng, thật sự là văn chương vẫn như trước!”
Chân ngọc của Võ Lăng Thánh Chủ không chạm xuống đất, thanh âm vẫn như trước như mộng như ảo.
"Nếu không phải cuộc sống bức bách, ai nguyện đem chính mình làm cho một thân tài hoa!?"
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Thật ra hắn trời sinh nhát gan, không có hứng thú đối với đánh đánh giết giết.
Ước mơ cũng chính là trở thành một tên đệ tử hoàn khố, trong nhà có tiền có thế, ngày thường không học không nghề, không có việc gì dẫn theo một đám cẩu nô tài, ra đường đùa giỡn nữ nhân nhà lành.
Nhưng nhị đệ tự lại mang theo hào quang khắc thân, làm cho hắn không thể không liều mạng gia tăng bản thân.
“Là phú bà Võ Lăng!”
Tiểu Bạch lập tức đứng lên, nhảy vào trong ngực bắt đầu chào hàng: "Chủ ngân thỏ ta là đệ nhất tài tử thiên hạ, rượu nhập thể, bảy phần ủ thành ánh trăng, ba phần còn lại thét thành kiếm khí, thanh khẩu vừa phun ra chính là Thịnh Thế Đại Tần.”
“Lại là tiểu khả ái nhà ngươi!”
Võ Lăng thánh chủ nhịn không được bật cười.
Nàng không rõ tiểu tử đáng yêu như vậy, nhưng lại lựa chọn trở thành một tên buôn người, mỗi lần nhìn thấy nàng đều phải bán Tần Phong, muốn tắm rửa sạch sẽ cho Tần Phong rồi đẩy lên giường nàng.
“Đúng vậy, lại là thỏ ta!”
Ánh mắt Tiểu Bạch lóe lên kim quang của người mê tài lộc nói: "Võ Lăng tỷ tỷ, tỷ thật sự không suy nghĩ một chút sao!?”
“Tần Hoàng!”
Võ Lăng Thánh Chủ trực tiếp lựa chọn không nhìn, đi thẳng vào vấn đề nói: "Nghe nói ngươi dự định luyện chế bốn tòa tiên sơn nữa, không biết việc này là thật hay giả!?”
"Hừ!!"
Bàn tay nhỏ bé của Tiểu Bạch ôm lấy ngực, chuẩn bị tăng giá bán cho Võ Lăng thánh chủ.
“Tin tức truyền rất nhanh a!”
Tần Phong không có ý định giấu diếm, gật đầu nói: "Không sai, trẫm là dự định luyện chế năm tòa tiên sơn, Bồng Lai tiên sơn chỉ là một trong số đó.”
"Nếu như, ta nói nếu..."
Võ Lăng Thánh Địa sờ sờ đầu thỏ, giống như lơ đãng hỏi: "Võ Lăng Thánh Địa chúng ta ủng hộ Tần Hoàng luyện chế một tòa tiên sơn ó, không biết Tần Hoàng sẽ đối đãi với Võ Lăng Thánh Địa chúng ta như th1ế nào!?”
“Tỷ tỷ đây là lo lắng trẫm tá ma giết lừa!” (lợi dụng việc xay (lúa) để giết lừa.)
Tần Phong giả bộ rất thương tâm, giống như thật sự bị thương tổn.
“Kính xin Tần Hoàng cho lời chắc chắn!”
Võ Lăng Thánh Chủ cũng không giả vờ, nhìn thẳng Tần Phong.
Thật ra cũng không trách các nàng khẩn trương như thế, thật sự là sau khi Tần Phong đăng cơ đã làm ra động tác quá lớn.
Đầu tiên là phái Tề Tu Viễn mã đạp giang hồ, lại để cho Quang Thiên đi điều tra thế gia, còn thành lập nội sử tăng cường thu thuế, gần đây càng một hơi tiêu diệt cửu đại thế gia.
Hiện tại cho dù là kẻ ngốc cũng đều hiểu rõ, Tần Phong đang nhắm vào thế lực giang hồ cùng các đại thế gia.
Mà Võ Lăng Thánh Địa là một trong tam đại thánh địa, bọn họ cũng không cho rằng bằng vào chút quan hệ với Tần Phong, sẽ được chiếu cố đặc thù gì.
Còn không bằng thừa dịp Tần Phong giơ đồ đao lên, mình thành thành thật thật tới đây nói điều kiện.
"Nếu tỷ tỷ đã nói như vậy, trẫm cũng sẽ không che giấu nữa!"
Tần Phong nhìn hai người truy đuổi trên thảo nguyên, vẻ mặt đột nhiên nghiêm túc nói: "Ở Đại Tần ta không có thế gia, không có phân biệt môn phái, chỉ có Thái Học Viện của Đại Tần.”
"Ngươi..."
Đồng tử Võ Lăng Thánh Chủ co rụt lại, tâm tình theo đó nổi lên sóng to gió lớn ngập trời.
Tuy rằng Võ Lăng Thánh Địa các nàng đã sớm đoán được, lấy tính cách Tần Phong một khí đăng cơ nhất định sẽ làm động tác lớn, nhưng thật không nghĩ tới khẩu vị của hắn lại lớn như vậy, cư nhiên muốn đem võ học thiên hạ thu về quốc hữu.
“Trẫm khuyên tỷ tỷ không nên chống cự thì tốt hơn!”
Tần Phong lộ ra nụ cười vô hại, nói: "Ngươi cũng biết thực lực hiện tại của Đại Tần ta, cho dù phản kháng cũng không thay đổi được kết cục, không bằng hảo hảo hưởng thụ phúc lợi đại Tần ta mang đến, trẫm có thể cho phép tỷ tỷ tiến vào Đồng Tước Đài tu luyện..."



Bạn cần đăng nhập để bình luận