Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 74. Quân Tử Chân Chính Không Cần Vũ Khí

Chương 74. Quân Tử Chân Chính Không Cần Vũ Khí
Nam tử áo đen cảm nhận được bầu không khí căng thẳng giữa hai người, cho nên vội vàng tuyên vô bắt đầu đấu vòng loại sinh tử, sau đó bóp ra một đạo chỉ quyết, dùng sức chỉ điểm vào hư không.
Ầm ầm!!
Hư không đột nhiên nứt ra một cái lỗ đen, một lực hút cường đại cuồn lấy mười người đi vào.
Chờ đến lúc Tần Phong mở mắt sau khi thể nghiệm qua cảm giác trời đất quay cuồng, thì đã cùng với tiểu Bạch xuất hiện ở một không gian giống như di tích lần trước, bị bao trùm bởi một khu rừng khổng lồ, còn thỉnh thoảng truyền đến tiếng rống của yêu thú.
Theo quy tắc của đấu vòng loại sinh tử, giết các yêu thú ở đẳng cấp khác nhau thì sẽ đạt được những thang điểm khác nhau, yêu thú có đẳng cấp càng cao thì điểm được tích càng nhiều, còn nếu giết được tuyển thủ dự thi thì có thể thu được điểm của hắn.
Thời gian kéo dài trong ba ngày, 1000 tuyển thủ có điểm dẫn đầu sẽ giành được chiến thắng.
“Đây chính là chiến trường sinh tử!?”
Tiểu Bạch ngồi trên vai của Tần Phong, dáo dác nhìn xung quanh, không nhìn thấy Phương Thường và chín người khác khác, hẳn là đã bị truyền tống vào những nơi khác trong chiến trường sinh tử.
Đồng thời, nó cũng cảm ứng được bốn phía có rất nhiều yêu thú kinh khủng, chỉ với tu vi siêu phàm cửu trọng như nó và Tần Phong thì ngay cả làm bia đỡ đạn cũng không đủ tư cách.
“Chiến trường sinh tử, quả nhiên là danh bất hư truyền!”
Tần Phong cúi đầu nhìn lại, khắp nơi đều là xương cốt, bao gồm nhân loại cùng yêu thú, toàn bộ chiến trường tràn ngập một loại khí tức âm u khó hiểu.
Ầm ầm!!
Cách đó không xa truyền đến một tiếng nổ, còn kèm theo một tiếng đánh nhau kịch liệt.
“Đã có người giao thủ!”
Tần Phong nhíu mày nhìn lại, sau đó quay người đi về hướng ngược lại.
Bây giờ ngoại trừ 10 vạn thí sinh ra trận, còn có một đoàn yêu thú ở bên cạnh nhìn chằm chằm, nếu tham gia trận chiến bây giờ không chỉ kiếm được ít lợi hơn mà còn dẫn đến một cuộc hỗn chiến lớn.
Tốt nhất là tránh chiến đấu càng nhiều càng tốt trong giai đoạn đầu và tiết kiệm sức lực để thu hoạch điên cuồng trong giai đoạn sau.
Khi 10 vạn tuyển thụ lần lượt bước vào chiến trường sinh tử, tất cả các cảnh chiến đấu lớn nhỏ đều được chiếu lên, khiến người xem hô to đã nghiền.
Trên bảng điểm số cũng là long tranh hổ đấu, ngươi truy ta đuổi.
Nhưng Tần Phong, người được xưng là đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ lại không hề có động tĩnh gì, ròng rã một ngày trôi qua mà điểm số của hắn vẫn là con số 0, điều này khiến người ta phải tin tưởng lời nhận xét của Mã Ngốc quốc, ần Phong thật sự không thể làm nên sóng lớn.
Tần Phong thỉnh thoảng bị chụp lại một hai tấm, một là đang ôm thỏ trốn bên bờ sông câu cá, nhìn không giống như đang tham gia đấu vòng loại sinh tử, mà giống như đang tham gia một chuyến tham quan ngoại thành.
Ngày thứ hai.
Tần Phong tính toán thời gian, cảm thấy đã đến lúc rồi.
“Chúng ta muốn chiến đấu sao!?”
Tiểu Bạch hưng phấn hét lên một tiếng, vội vàng giúp Tần Phong ôm Trường Không Kiếm Thần.
“Từ nhỏ ta đã dạy ngươi như thế nào, Khổng Tử nói, quân tử bất khí!”
Tần Phong cảm thấy chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, quân tử chân chính khinh thường dùng vũ khí giết chết đối phương.
Trải qua một ngày chiến đấu kịch liệt, đám thiên kiêu kia nhất định rất khát nước, bây giờ chỉ cần bỏ mấy cân heo mẹ cũng điên cuồng vào trong nguồn nước thì hắn liền có thể ngồi đợi điểm số tìm tới cửa…
“Còn có loại phương pháp này!!”
Tiểu Bạch nghe xong thì hai mắt tỏa sáng, phát hiện mình còn phải đi một con đường rất dài.
Bịch một tiếng!
Tần Phong từ trong không gian tùy thân lấy ra một bình dược rồi ném nó xuống sông, bên trong ít nhất có mười mấy cân heo mẹ cũng điên cuồng.
Lúc này ——
Hình chiếu đang lia tới chỗ Tần Phong, lúc thấy được động tác của hắn thì toàn bộ khán giả đều điên cuồng.
“Cmn, hắn thế mà mang theo nhiều thứ đó như vậy!?”
“Đây mà là đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ sao, đây phải gọi là đệ nhất tiện nhân Hoang Cổ!”
“Khó trách hôm qua hắn đi tìm nguồn nước xong liền không đi, thì ra đã sớm có chủ ý này.”
“Không thể không nói, kế hoạch rất thành công.”
“Không nhất định, người có thể gắng gượng qua đại hỗn chiến hôm qua đều là thiên tài, làm sai lại mắc phải trò tiểu xảo này.”
“Thợ săn kinh nghiệm già dặn thì có thể không, nhưng bọn hắn chỉ là hài tử hai mươi tuổi, làm sao có nhiều kinh nghiệm!?”
"Những cảnh sau đó, ta không trả tiền thì vẫn có thể xem sao!?”
“Kháng nghị, mãnh liệt kháng nghị loại hành vi này của Tần Phong.”
“Ta khuyên ngươi bớt lo chuyện người!”
“.........”
Lúc này, một số yêu thú đi đến bờ sông uống nước thì lập tức trở nên hoảng hốt.
“Có yêu thú!!”
Đối mặt với điểm số dâng tới tận cửa, các tuyển thủ đều nhao nhao lấy vũ khí ra chiến đấu.
Chỉ là bọn hắn rõ ràng đánh giá thấp trình độ khó chịu lúc này của yêu thú, sau khi lọt vào công kích của các tuyển thủ, phát động đòn tấn công vô cùng cuồng bạo, bọn hắn chỉ muốn giải quyết đối thủ càng nhanh càng tốt.
Trong lúc nhất thời.
Lấy phương viên hai mươi dặm xung quanh nguồn nước, những trận chiến ở mọi quy mô liên tục nổ ra.
“Oa, chiến đấu thật kịch liệt nha!”
Tần Phong có thể rõ ràng cảm nhận được chiến đấu kịch liệt, thậm chí còn muốn kích liệt hơn hôm qua rất nhiều.
“Đúng là rất kịch liệt!”
Tiểu Bạch vừa ăn cà rốt tươi vừa gật đầu, thỉnh thoảng có thể nghe thấy trong rừng truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Còn có thể nhìn thấy một số tuyển thủ xuất hiện tại bờ sông, sau khi trải qua trận hỗn chiến ngày thứ nhất, cùng với đòn tấn công cuồng bạo mới vừa rồi, bọn hắn đã rất khát, lúc nhìn thấy nước thì không nói hai lời mà xông lên uống ừng ực.
“Chờ đã, tại sao ta cảm giác có chút không đúng!?”
Uống nước xong thì các tuyển thủ hai mặt nhìn nhau, lúc thấy bọn tiểu đồng thì cảm thấy rất xinh đep.
“Ảo giác, ảo giác!”
Các tuyển thủ vội giật mình kêu lên, sau đó nhanh chóng dời tầm mắt đến chỗ khác.
Chỉ là khi bên sông xuất hiện vài bóng người xinh đẹp, bọn họ liền không nhịn được nữa mà chạy lên.
“Các ngươi muốn làm gì!?”
Mấy vị tiểu tỷ tỷ nhíu mày, cảm giác kẻ đến không thiện.
“Không cần khẩn trương, chúng ta chính là muốn kết giao bằng hữu!”
Hai mắt của đám nam nhân ửng đỏ, còn nhịn không được mà phát ra tiếng khẹt khẹt.
“Không tốt, mau lui lại!”
Các tiểu tỷ tỷ không biết bọn hắn muốn làm gì, nhưng vẫn bị đối phương bao bọc vây quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận