Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 41. Thu Nhận Yêu Thú

Chương 41. Thu Nhận Yêu Thú
“Đủ để đối phó với ngươi!”
Ánh mắt của tên mặt thẹo đột nhiên trở nên sắc bén, một cỗ khí tức mạnh mẽ phun trào xung quanh thân, khiến cho không khí bốn phía dao động, sau lưng còn mơ hồ huyễn hóa ra mãnh hổ đang gào thét.
“Thật mạnh!!”
Đám người xung quanh lập tức ngừng thở, ánh mắt cũng nhìn về phía nữ tử bạch y, muốn xác nhận xem nàng ta có bị thương hay không, hoặc đã thụ thương đến trình độ nào.
Chỉ là Tần Phong không cho bọn hắn cơ hội này, xung quanh thân lập tức phun trào một cỗ khí tức thần bí.
“Đây là cái gì!?”
Đám người phát hiện điểm không thích hợp, ánh mắt vội cùng chuyển sang Tần Phong.
Thế nhưng Tần Phong giống như bị choáng váng, hắn nhắm mắt lại, không hề nhúc nhích, ngược lại, nắm đấm lớn chặt như bao cát của tên mặt thẹo đang đánh về phía hắn.
Ngay khi nắm đấm của tên mặt thẹo sắp đánh trúng Tần Phong, mà mọi người đều cho rằng hắn sẽ bị nện cho chết, thì đôi mắt của Tần Phong đột nhiên mở ra, một luồng sáng vàng bí ẩn từ cơ thể hắn bùng phát.
Thượng thương kiếp quang!!
Ánh sáng sắc bén như một thanh kiếm có thể cắt kim đoạn thạch, nhanh như chớp mà lao thẳng về phía tên mặt thẹo.
Phanh!
Một tiếng nổ mạnh vang lên trong không gian yên tĩnh, tên mặt thẹo giống như bị điểm huyệt mà đứng sững tại chỗ, một lúc sau, gã chậm rãi ngã xuống đất, âm thanh giống như một ngọn núi sụp đổ, khiến tro bụi bay tán loạn.
Đám người trợn tròn mắt, âm thanh bàn tán bắt đầu vang lên.
“Ánh sáng đó là gì vậy? Đây là loại võ kỹ gì!?”
“Thật lợi hại, lại có thể miểu sát Linh Vũ tam trọng.”
“Nhà quê, đó không phải là võ kỹ, đó là thần thông!”
“Thần thông? Là thiên kiêu có loại thể chất đặc thù nào mới có thần thông!?”
“Nếu như đoán không sai thì đây chính là thần thông bên trong chí tôn cốt!”
“Quá kinh khủng, khó trách ngay cả thân đệ đệ, hắn cũng dám xuống tay!”
“.........”
Sau khi chứng kiến được sự lợi hại của Tần Phong thì không còn ai dám đứng ra ngăn cản hắn, mà chỉ để mặc cho bọn hắn rời đi.
Một bên khác, Lâm Tam tức giận đến mức chửi thề trong lòng, rốt cuộc là kẻ thiếu đạo đức nào đang tính toán sau lưng y, đem tin tức y lấy được bảo bối đi truyền ra khắp nơi…
Tần gia.
Chỉ cần là tin tức liên quan tới Tần Phong thì đều được gửi đến đệ thập tổ và những người khác.
“Miểu sát bang chủ Uy Hổ bang!!”
Bọn người đệ thập tổ đều kinh hô một tiếng, quả nhiên bị sự lợi hại của Tần Phong làm cho hoảng sợ.
Bọn hắn biết thiên phú của Tần Phong rất cao, nhưng không nghĩ lại có thể đạt đến loại trình độ này, Siêu Phàm tam trọng lại thành công giết chết Linh Vũ tam trọng.
Quả thực chưa từng nghe thấy, không hổ là thiếu niên nắm giữ tư chất Đại Đế.
Khác với sự vui sướng của các vị lão tổ, trên mặt Thủy tổ lại xuất hiện đầy vẻ lo nghĩ.
Nhìn tin tức, Tần phong sử dụng sức mạnh của chí tôn cốt, nhưng một khi hắn mê luyến vào loại sức mạnh không thuộc về mình, thì điều này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tâm tính hắn.
“Hẳn sẽ không!”
Đệ thập tổ suy nghĩ một hồi rồi nói: “Ta dạy bảo Tần Phong nhiều năm như vậy, đứa nhỏ này có ngạo khí của riêng mình, cũng một mực tin tưởng bản thân là tối cường, cho nên không dễ bị chí tôn cốt ảnh hưởng.”
“Hy vọng như thế đi!”
Trong lòng Thủy tổ vẫn cảm thấy lo nghĩ.
Dù sao Tần Phong chỉ là một hài tử tám tuổi, tâm cảnh tùy thời tùy chỗ cũng có thể phát sinh biến hóa.
Nhưng mũi tên một khi đã bắn ra thì sẽ không quy đầu, cho nên lão chỉ có thể tin tưởng đứa nhỏ này.
Lúc này ——
Tần Phong cùng Tử Diên đi theo đại yêu tỷ tỷ, đi tới một chỗ bụi cỏ ẩn núp.
Chỉ thấy đại yêu tỷ tỷ nhẹ nhàng đẩy bụi cỏ ra, lộ ra một cái giỏ trúc, bên trong còn có ba con thỏ trắng nhỏ vừa mới sinh.
Chúng có chút khác biệt với những con thỏ trong ký ức của Tần Phong, chúng giống như những con thỏ nhân cách hoá trong phim hoạt hình, có thể đi bằng hai chân, đầu tròn vo rất đáng yêu cùng với một đôi mắt to lập lánh.
“Thỏ con thật đáng yêu!!”
Tử Diên vô cùng yêu thích, sau đó liền tiến lên ôm lấy một con.
“Đây chính là con của ta!”
Trên mặt đại yêu tỷ tỷ tràn đầy vẻ hạnh phúc, vừa nhìn thấy lũ tiểu gia hỏa thì mọi mệt mỏi đều tan biến.
“Hài tử!?”
Tần Phong không ngờ đối phương lại là thỏ yêu, cũng không biết có thể thành thỏ nương hay không.
“Nếu như thích thì có thể thu dưỡng một con!”
Đại yêu tỷ tỷ tràn đầy khẩn cầu mà nhìn về phía Tần Phong, sau đó còn chọn ra một con mập mạp nhất, nhét vào tay hắn.
“A!?”
Tần Phong cùng Tử Diên đều đứng ngây tại chỗ, không biết phải làm sao.
Tần Phong cùng Tử Diên tại chỗ liền bị không biết làm gì.
Bọn hắn cũng chỉ mới khen hài tử nhà người ta khả ái, nhưng ai biết người ta lại giao hài tử cho bọn hắn, là bọn hắn không hiểu phong tục của yêu tộc, hay do thỏ yêu không sợ, thỏ yêu còn có thể sinh thêm.
Cũng không đợi Tần Phong mở miệng từ chối, đại yêu tỷ tỷ liền cõng giỏ trúc trên lưng rồi bay đi.
Trước khi đi, còn không quên quay đầu nhìn về phía tiểu gia hỏa ở trong tay Tần Phong, ánh mắt tràn đầy không muốn nhưng cuối cùng vẫn phải cắn răng lấy ngoan tâm mà rời đi.
Làm mẫu thân, nếu không phải gặp bất đắc dĩ, ai sẽ đem con của mình tặng người, cũng chỉ có đem đứa bé này tặng người, mới có thể bảo đảm hai đứa bé còn lại cùng mình có thể sống sót.
“Bập bẹ”
Tiểu gia hỏa giống như cảm nhận được bị mẫu thân vứt bỏ, nó không ngừng bập bẹ gọi về hướng mẫu thân rời đi.
Tuy nhiên khi Tần Phong nhét một quả huyệt bồ đề vào miệng thỏ con thì nó lập tức quên luôn mẹ ruột và bắt đầu vui vẻ ăn huyết bồ đề.
“Tình huống gì đây!?”
Tần Phong cảm thấy một mặt mộng bức, không hiểu sao lại trở thành vú em.
Hắn từng nghe nói có người nuôi con còn mèo hoang, cũng có người nuôi con của chó hoang, nhưng thật sự chưa từng thấy ai nuôi con của thỏ yêu.
“Đinh, phát hiện túc chủ thu nhận thú con của yêu thú, tư chất sử thi cấp, khóa lại thành công!”
“Mặc dù nó không phải nhân vật chính nhưng tư chất lại cùng bậc với nhị đệ mình!”
Tần Phong lập tức lên tinh thần, bây giờ coi như đại yêu tỷ tỷ trở về cũng không cho lấy lại.
Chỉ là rất nhanh hắn liền hối hận, tiểu gia hỏa này tuyệt đối không phải là dạng yêu thú bình thường, mà là dị chủng vạn năm khó gặp bên trong yêu thú.
Khác với những thú con khác, nó không uống sữa, chỉ ăn thiên tài địa bảo, một khỏa Huyết Bồ Đề chỉ có thể duy trì được một ngày.
“Ông trời của ta, đây quả thực là thùng cơm a!”
Tần Phong đau lòng mà đếm lại huyết bồ đề, chỉ còn lại 7 viên, hắn cũng chỉ mới ăn một quả, còn những quả khác thì đều bị tiểu gia hỏa này ăn hết.
Đồng thời, hắn rốt cuộc biết tại sao vi nương nó lại tặng con cho mình, cũng hiểu rõ, tại sao vi nương nó vừa mới sinh xong thì liền kéo lấy thân thể hư nhược khi khắp nơi tìm thiên tài địa bảo.
Nhà địa chủ cũng nuôi không nổi nó nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận