Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1789 -



Chương 1789 -




Chỉ thấy chiến mã thép đen không ngừng hấp thụ máu tươi trên chiến trường, đem năng lượng còn chưa tiêu tán bên trong chuyển hóa thành một cổ năng lượng cực kỳ tinh khiết, cung cấp cho người sử dụng là Hồng Hạnh.
Không chỉ có thể khiến nàng ta càng chiến càng dũng, còn có thể giúp nàng ta nhanh chóng đột phá tu vi.
Còn Đường Hoành đao dài hai mét trong tay nàng ta, không chỉ có thể đánh ra giá trị sát thương siêu mạnh, mà còn có thể giống như Vạn Hồn Phiên của ma tu, cưỡng chế bắt giữ nguyên thần đang chạy trốn trên chiến trường.
“Ta chính là tu sĩ chính phái!!”
Tần Phong như nhìn ra suy nghĩ của Mộng Dao tiên tử, lập tức chính nghĩa nghiêm từ nói: “Là đao hồn của thanh đao này có vấn đề, muốn hấp thụ những nguyên thần tản mát này để tiến hóa bản thân.”
“Có phải như vậy không!?”
Mộng Dao tiên tử cười cười, không tiếp tục nói nữa.
Có lẽ thanh đao này thật sự có thể hấp thụ nguyên thần của người khác để tiến hóa bản thân, nhưng chức năng thả ra hàng vạn lệ quỷ của Vạn Hồn Phiên cũng chưa chắc không có, chỉ cần xem có ai có thể bức Hồng Hạnh đến mức độ đó hay không.
“Đương nhiên!”
Tần Phong nghiêm trang gật đầu, sau đó liền liên lạc với thân ngoại hóa thân.
Để hắn ta nhanh chóng đem di thể của Phá Quân Tiên Vương mà hắn mang đến từ Linh Chi bí cảnh, luyện chế thành một cỗ chiến đấu hình nhân, không chỉ bên này của mình đang chờ dùng, mà bên Uyên Tổng cũng còn chờ bị sét đánh.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ vang như sấm kéo suy nghĩ của hắn trở về.
Chỉ thấy đội ngũ chuyên nghiệp xâm nhập vào đại viện Tiêu gia đã bị một đám lớn đệ tử Tiêu gia vây công.
Mặc dù trước đó bọn họ đã tạo ra hỗn loạn bên ngoài, dẫn dụ các cao thủ Tiêu gia đi chiến đấu, nhưng do thần khí trong tay bọn họ đều đã bị Tần Phong thu vào nâng cấp, khiến chiến lực của bọn họ giảm sút rất nhiều.
Đối mặt với sự vây công của một đám Chân Tiên cảnh, bọn họ liền cảm thấy có chút bất lực.
“Lũ tạp nham không biết lượng sức!”
Một đệ tử Tiêu gia hừ lạnh nói: “Chỉ có tu vi Địa Tiên sơ giai, mà cũng dám đến Tiêu gia của ta gây rối, còn không mau mau thúc thủ chịu trói!”
“Thúc thủ cái đầu ngươi!!”
Tề Tu Viễn xưa nay động thủ không động khẩu, giơ một thanh đao cướp được lên chém.
Chỉ thấy thanh đao trong tay hắn bùng phát ra đao mang chói lọi, xé rách hư không giống như ngân hà rơi xuống chín tầng trời chói mắt, luồng khí lưu xung quanh càng bị kích nổ trong nháy mắt, gió mạnh gào thét, cát bay đá chạy, như muốn xé toạc cả thế giới ra.
“Không ổn!!”
Sắc mặt đối phương đột nhiên thay đổi, vội vàng giơ kiếm lên đỡ.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ như sấm vang vọng khắp trời đất, mặt đất cũng theo đó mà rung chuyển.
Chỉ thấy đao mang đi qua, mặt đất liên tục nứt toác, như thể chải một đường ngôi giữa cho mặt đất, đệ tử Tiêu gia đối diện cũng đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi, sau đó liên tục lùi về phía sau mấy bước mới dừng lại.
“Hự hự!!”
Tề Tu Viễn thở hổn hển.
Mặc dù đội ngũ chuyên nghiệp mất đi thần khí khiến chiến lực giảm mạnh, nhưng cũng không phải mấy tên Chân Tiên có thể tùy tiện chế nhạo.
“Tìm chết!!”
Một tiếng gầm giận dữ đột nhiên vang lên, khiến hư không rung chuyển.
Chỉ thấy một đệ tử Tiêu gia Kim Tiên cảnh chạy đến, không nói hai lời liền phát động công kích về phía Tề Tu Viễn, Cửu Hoàn đại đao trong tay kêu leng keng, như tiếng xích câu hồn của hắc bạch vô thường.
“Không ổn!!”
Sắc mặt Tề Tu Viễn đột nhiên thay đổi, muốn né tránh đã không kịp.
“Không ổn, lão Tề gặp nguy hiểm!”
Mộc Tú vội vàng bấm một đạo chỉ quyết, dưới chân lập tức xuất hiện một trận bàn.
Không chỉ bao bọc Tề Tu Viễn vào, còn bao bọc cả Kim Tiên vào, càng tỏa ra một cổ lực trói buộc siêu cường, cố gắng trói buộc Kim Tiên tại chỗ.
“Kỳ Môn cục!”
Kim Tiên cau mày, cảm nhận được sự trói buộc.
“Động thủ!!”
Những người khác cũng không nhàn rỗi, đồng loạt xông về phía Kim Tiên.
“Điêu trùng tiểu kỹ, cũng dám múa rìu qua mắt thợ!”
Khóe miệng Kim Tiên hiện lên một tia chế nhạo, năng lượng trong cơ thể bùng nổ trong nháy mắt.
Ầm một tiếng!!
Trận bàn dưới chân Mộc Tú lập tức vỡ tan, những người khác cũng bị chấn bay ra ngoài.
“Một đám rác rưởi!”
Kim Tiên đầy vẻ chế nhạo, giơ đao lên định đưa mọi người lên đường.
Hi! Hi!
Tiếng ngựa hí sắc nhọn đột nhiên vang lên, ngay sau đó liền nghe thấy tiếng chửi thề.
“Cái gì!?”
Đồng tử Kim Tiên đột nhiên co lại, cảm thấy nguy hiểm nhanh chóng quay đầu lại.
Chỉ thấy Hồng Hạnh cưỡi chiến mã đã biến đỏ lao đến, như một ngôi sao băng màu đỏ xé toạc hư không, Đường hoành đao trong tay càng lóe lên một luồng hàn quang nhiếp nhân tâm phách.
“Chỉ là một kiện trung phẩm tiên khí, bần tăng một chút cũng không hâm mộ!”
Tam Lộng đại sư miệng thì nói không hâm mộ, nhưng biểu tình lại giống như đã ăn cả một quả chanh……



Bạn cần đăng nhập để bình luận