Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1179 - Gian nan đè người



Chương 1179 - Gian nan đè người




Lúc này——
Trong Lạc Hoa Thành bộc phát ra tiếng hoan hô, chúc mừng bọn họ đánh lui ma đầu Phương Trường.
Vốn tưởng rằng ma đầu Phương Trường vô cùng khủng bố, vô cùng lợi hại, nhưng không ngờ lại không thể chống đỡ được một kích như thế.
“Bách Hợp, ngươi ở đâu!”
Tửu Tiên hoàn toàn không hợp với hoàn cảnh xung quanh, thần sắc vội vàng tìm kiếm ở trong đám người.
Tuy nhiên cuối cùng nàng vẫn không tìm thấy bóng dáng của Tiếu Bách Hợp, cả người thất hồn lạc phách đứng ở trên đường phố, chỉ cảm thấy lòng đau thật đau, hô hấp cũng trở nên khó khăn.
“Rốt cục đã đuổi đi!”
Lâm gia lão tổ lau đi máu tươi khóe miệng, chỉ cảm thấy ngực bốc lên lợi hại.
“Cái gì mà ma đế Phương Trường, Lâm gia lão tổ ta còn chưa dùng sức đã bỏ chạy!”
Nhìn Phương Trường mang theo đại quân chật vật rời đi, đệ tử Lâm gia trong thành tự tin bạo liệt, cảm giác mình hiện tại có thể đấu với Tần Hoàng.
“Lão tổ tông uy vũ!”
Lâm gia chủ kinh hỉ tiến lên nói: "Xem ra là chúng ta đánh giá quá cao Phương Trường này, căn bản không cần đi mời ngoại viện gì, tự chúng ta cũng có thể tiêu diệt được Phương Trường này.”
“Các ngươi quá coi trọng lão phu!?"
Lâm gia lão tổ vô cùng thanh tỉnh, đáp lại: “Không phải lão phu lợi hại mà là đạo tâm của Phương Trường bị hao tổn, mặc dù luyện thành Phật ma kim thân cũng khó có thể phát huy ra uy lực chân chính, cho nên lão phu mới có thể may mắn đánh lui hắn.”
"Đạo tâm bị hao tổn!!"
Sắc mặt Lâm gia chủ dần dần ngưng trọng, cảm giác sự tình có chút phiền toái.
Đạo tâm của Phương Trường bị hao tổn nhưng vẫn có thể đánh ngang tay với lão tổ, nếu qua vài ngày đạo tâm khôi phục, lần sau tập kích chẳng phải là tiêu diệt được bọn họ hay sao?
“Phải nhanh chóng liên lạc với Lâm Hào!”
Lâm gia lão tổ trịnh trọng dặn dò: "Chuyện lần này liên quan đến tồn vong của Lâm gia, mặc kệ điều kiện gì đều phải đáp ứng hắn, trước tiên vượt qua cửa ải này rồi tính tiếp.”
“Vâng, lão tổ tông!”
Lâm gia chủ cung kính đáp ứng, trong lòng lại vô cùng phiền não.
Phải biết, Lâm Hào từng là thành chủ của thành Thiên Tâm, há có thể ở lâu dưới trướng, lần này cầu viện không thể nghi ngờ là dẫn sói nhập thất, vị trí gia chủ của mình chỉ sợ khó giữ được.
Lúc này——
Lâm Uyên vẫn trốn ở bên cạnh quan chiến, nhìn Phương Trường rời đi thì thổn thức một tiếng.
Tuy rằng hiện tại hắn cùng Phương Trưởng là mối quan hệ cừu địch, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hắn âm thầm mặc niệm cho Phương Trường.
Vốn lấy mệnh cách Lục Vị Đế Vương cùng thiên phú bản thân, nhất định có thể phi thăng thượng giới nhấc lên một hồi huyết vũ tanh phong.
Nhưng ai biết mệnh cách Lục Vị Đế Vương của Phương Trường, cuối cùng lại hoàn toàn tiện nghi cho Tần Phong, lại vì Tần Phong mà tạo ra sau đại đế trung thành.
Cho dù là có thể một lần nữa chấn hưng binh tạo phản, nhưng bởi vì đạo tâm hao tổn dẫn đến chiến lực giảm mạnh, đời này nhất định không cách nào lên đỉnh đại đạo.
Tuy nhiên so với Phương Trường thê thảm, thì hắn càng thêm kiêng kỵ Tần Phong.
Người này không chỉ có thiên phú khủng bố, còn dối trá tàn nhẫn, giả dối ngụy nhân, nổi danh nhân phẩm không tốt.
“Bị loại người này nhìn chằm chằm, cũng không phải là chuyện tốt gì!”
Lâm Uyên theo bản năng nhìn bốn phía, cũng không nhìn ra tình huống dị thường gì.
Nhưng hắn lại không dám có chút sơ suất nào, thủy chung cảm thấy mình đã nhập cuộc, nhất định phải thời khắc cẩn thận mới được, đi sai một bước khả năng chính là vực sâu vạn trượng.
Bất quá là tiên vương cự đầu trước kia, cũng không sợ Tần Phong, vô cùng tự tin mình có năng lực phá cục.
“Còn rất cẩn thận!”
Tần Phong trong bộ dáng của Tiếu Bách Hợp, nhàn nhã đi qua bên cạnh Lâm Uyên.
Là tổng đạo diễn của Hoang Cổ, hắn muốn bộc lộ chân tình.
Vì vậy, hắn không bao giờ ép buộc các diễn viên đi theo cốt truyện, nhưng từng bước hướng dẫn các diễn viên vào cốt truyện.
Tỷ như Lâm Uyên lúc này, nhìn như phát hiện mình nhập cuộc, kì thực là Tần đạo dẫn hắn vào cuộc, để cho hắn tự mình cầm đòn sát thủ lên.
"Ừm!?"
Lâm Uyên đột nhiên nhíu mày quay đầu lại, nhìn về phía Tần Phong đang đi tới.
Với giá trị nhan sắc nam trang siêu cao của Tiếu Bách Hợp, đừng nói là nữ nhân có thể ghé mắt, cho dù là nam nhân nhìn cũng có thể nhớ rõ, hắn nhớ rõ lúc trước đã thấy qua người này.
Tuy nhieenn lúc này Hoa Lạc Thành hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của Hoang Cổ, không riêng gì có đệ tử Lâm gia bọn họ, mà còn có rất nhiều tu sĩ thành danh, cho nên hắn cũng không nhìn ra có chỗ nào không đúng.
.........
Hình ảnh vừa chuyển, ngoài Hoa Lạc Thành.
Phương Trường nhìn đại quân tổn thất thảm trọng, sắc mặt nhất thời trở nên vô cùng âm trầm.
Bởi vì lúc trước công thành hổ trại không có gặp được đại đế, cho nên bọn họ dọc theo đường đi đánh vô cùng thuận lợi.
Nhưng không nghĩ tới lần này gặp phải thủ thành đại đế, lại làm cho y tổn thất thảm trọng như vậy, càng không thể không chậm lại bước chân cứu vớt Nam Phong công chúa.
“Phương Trường!”
Đường Xuyên không thể không mở miệng an ủi nói: "Tuy rằng lần này gặp phải cường giả đế cấp rất khó giải quyết, nhưng ta tin tưởng ngươi nhất định có thể đánh bại Lâm gia lão tổ.”
"Yên tâm!!"
Phương Trường vội vàng điều chỉnh tâm tính, hít sâu một hơi nói: "Ta đã không còn là Phương Trường của trước kia, chút thất bại này ta còn chịu đựng được!”
“Chịu đựng được là tốt rồi!”
Đường Xuyên không hiểu sao thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ Phương Trường nửa đường kiên trì không được.
"Chút thất bại này tính là cái gì!?"
Phương Trường ngẩng đầu nhìn hoàng hôn, vẻ mặt tang thương nói: "Gian nan đè ta hai ba năm, trong lòng sớm đã không oán hận…”
"Ách..."
Đường Xuyên nhịn không được chửi bới, tỏ vẻ chưa từng thấy qua gian nan nào đè người ta thành như vậy.
Chỉ nghe nói qua Bạch Nhật đè ngươi hai ba lần, Đông Phương áp ngươi hai ba cái, Tam Lộng ép hai ngươi ba lần, Quang Thiên lại đè thêm hai lần, Thanh Thiên nghiền ép ngươi ba cái, Tam Thu đè ngươi hai ba cái, tổng cộng không biết đã bị đè bao nhiêu lần…



Bạn cần đăng nhập để bình luận