Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 236. Thật Mạnh!!

Chương 236. Thật Mạnh!!
Người chung quanh ăn dưa không khỏi rùng mình một cái, theo bản năng lui về phía sau vài bước, cùng Tần Phong giữ một khoảng cách.
"Tần Phong!!"
Nam Phong công chúa tức giận lồng ngực phập phồng, nhưng Tần Phong vẫn như cũ không biết xấu hổ.
Bang!!
Lão thái giám bên cạnh Nam Phong công chúa đột nhiên cảm thấy một cỗ lực lượng đáng sợ từ tứ chi cuồn cuộn, ngón tay cầm trường kiếm của Lâm Tam đột nhiên buông ra, nhanh như chớp gõ nhẹ lên thanh kiếm.
Bang!
Một tiếng va chạm trầm đục rõ ràng đột nhiên vang lên, sức mạnh đáng sợ từ lưỡi kiếm tuôn ra, khiến đường phố gợn sóng.
"Phốc!!"
Lâm Tam mất cảnh giác phun ra một ngụm máu, cơ thể y bay lộn ngược hàng chục mét trước khi dừng lại.
"Đánh người của ta, gậy ông đạp lưng ông!!"
Mấy chục tên Nguyên Đan hộ vệ chịu đau đứng lên, tức giận nhìn Tần Phong và Lâm Tam, tựa hồ muốn đem tuệ căn của bọn họ chặt đứt thành 18 đoạn để giải tỏa hận ý.
"Tần ca ca, ngươi là đang giúp ta, hay là giúp ta lấy hận!?"
Khuôn mặt Lâm Tam cười cười gượng gạo.
Vừa rồi Tần Phong có thể đánh lén, dùng kiếm giết chết bọn họ, nhưng hắn lại lựa chọn chặt đứt tuệ căn của bọn họ.
"Lâm ca, ta đương nhiên là giúp ngươi!"
Tần Phong trong mắt hiện lên chân thành, biểu thị hắn nhất định là giúp đỡ.
"Đinh đông, chúc mừng kí chủ thành công trợ giúp thiên tuyển chi tử thu hận, thu được 100.000 điểm phản diện..."
Ầm! Ầm!
Mấy chục hộ vệ ở Nguyên Đan cảnh lộ ra vẻ mặt dữ tợn, bọn họ bay về phía Tần Phong và Lâm Tam, chịu đựng bị cắt đứt đau đớn.
"Mẹ kiếp!!"
Lâm Tam không thể không chửi thề, vẫn không hiểu tại sao mình bị đánh.
Ầm ầm! !
Các đợt tấn công điên cuồng lần lượt đến, khiến Tần Phong và Lâm Tam phải lùi lại nhiều lần.
Những hộ vệ Nguyên Đan cảnh này cho dù không có buff, nhưng họ vẫn cao hơn Nhập Đạo cảnh hai cảnh giới, Tần Phong và Lâm Tam chỉ có thể bị áp chế trong một trận chiến trực diện, chưa kể có hàng chục người khác.
"Nếu muốn chết, vậy ta liền đáp ứng ngươi!"
Ánh mắt của Lâm Tam đột nhiên trở nên sắc bén như dao, hắn giống như một thanh kiếm vô song được rút ra khỏi vỏ.
Một kiếm đâm ra!
Kiếm ý đáng sợ hóa thành một đạo kiếm quang nhấc lên trời, sát ý rung trời, vô tận sương lá tung bay, phảng phất mùa đông sắp đến.
Bang!
Âm thanh trường kiếm sắc lạnh đầy sát ý xuyên qua khoảng không, và ý định kiếm chết người biến thành những gợn sóng và phân tán đi, khiến thế giới này tràn ngập sát khí kinh hoàng và tàn sát những người bình thường.
Một kiếm phá vạn pháp!!
Thiên địa van vật, một kiếm phá chi!
"Cái này, sao có thể!!"
Mấy chục hộ vệ Nguyên Đan cảnh nhất thời giật mình, trong lòng dâng lên một loại cảm giác nguy cơ chưa từng có.
"Có một thanh kiếm có thể phá vỡ mọi bùa chú!"
Sát khí vô tận lóe lên trong mắt Lâm Tam, trường kiếm trong tay vang vọng du dương trong hư không, kiếm khí sắc bén xuyên qua bầu trời, khiến trời đất biến sắc.
Phốc…
Phốc…
Phốc…
Những vết máu đỏ tươi nở rộ trong hư không, kiếm quang hung hãn tàn nhẫn xuyên qua thi thể của những hộ vệ Nguyên Đan cảnh, thi thể từ trong hư không rơi xuống, giữa trời và đất rơi xuống một trận mưa máu.
Cuộn tranh nhuốm máu, giết chóc và máu me.
"Làm sao có thể!!"
Tất cả mọi người trên khán đài đều sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ cảm thấy cái lạnh buốt của mùa đông tràn ngập cơ thể.
Đây là loại kiếm gì!?
Cứ như là một thanh kiếm không thuộc về thế giới này!!
"Hừ hừ!!"
Công chúa Nam Phong nuốt nước miếng, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Mặc dù nàng đã cố gắng đánh giá cao Lâm Tam nhiều nhất có thể, nhưng nàng phát hiện ra rằng mình vẫn đánh giá thấp sự kinh khủng của hắn ta, Nhập Đạo cảnh tứ trọng vậy mà lại có thể giết được Nguyên Cảnh đan, lại còn không phải là một, mà là mười người.
Đồng thời, nàng cũng phải tán thưởng Thiên Tân thành, các thế lực gặp được thiên kiêu Lâm Tam, hận không thể phái cao thủ đến bảo vệ hai mươi bốn giờ,
Ngược lại thản nhiên đuổi người ra khỏi Thiên Tâm thành, còn có thể khiến Lâm Tam nhận lỗi với họ.
Nhưng cho dù đó là gì, cũng không thể không nói thật là hào khí!
"Công chúa cẩn thận!!"
Lão thái giám già nhanh chóng đứng trước mặt Công chúa Nam Phong, giơ tay chặn kiếm năng lượng của Lâm Tam.
"Thật mạnh!"
Lão thái giám vô cùng giật mình.
Mặc dù một kiếm phá vạn pháp của Lâm Tam bị hắn chặn lại, nhưng nhất định sẽ mang đến thương tổn trí mạng cho hắn, kẻ ở Sinh Tử cảnh bát trọng.
"Hô hô..."
Sau khi Lâm Tam sử dụng xong Nhất kiếm phá vạn pháp, y quỳ một gối thở hổn hển, toàn thân dường như đã gánh rất nhiều trọng lượng, khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu, một vài sợi tóc trắng xuất hiện trên đầu.
Tuy rằng tu vi của y ở Nhập Đạo cảnh tứ trọng, có thể dùng Nhất kiếm phá vạn pháp, nhưng trên người y cũng phải gánh lấy tổn thương rất nặng.
Không phải ai cũng có thể giống như Tần Phong, cứ vài phút lại có thể làm lại.
Tại thời điểm này--
Toàn bộ đường phố im lặng, chỉ còn lại hơi thở nặng nề và gấp gáp của Lâm Tam.
Mọi người dùng ánh mắt đờ đẫn nhìn Lâm Tam, chỉ thấy y quỳ một gối, dùng kiếm làm nạng để chống đỡ, xung quanh đã nhuộm đỏ máu tươi, còn có mấy chục thi thể của Nguyên Đan cảnh giới hộ vệ nằm la liệt..
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn hắn tuyệt đối sẽ không tin, cho dù là vượt qua hai đại cảnh giới, Nhập Đạo cảnh tứ trọng giết Nguyên Đan cảnh, hay là bị mấy chục tên Nguyên Đan cảnh một kiếm chém giết.
Ngay cả khi thanh kiếm này mang lại tác dụng phụ nghiêm trọng cho Lâm Tam, nó cũng đủ để khiến y nổi danh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận